A Di, Ngươi Đừng Thọc

Chương 32 Không kị đến trên người nhân gia đi? Làm cho hai người trên người toàn sữa

Nghỉ lễ tới? Nghỉ lễ làm sao tới nhanh như vậy? Tống Yên chuẩn bị mang bộ tới một lần đều ngốc.

“Kia… Ngươi gần nhất uống nhiều nước ấm nha, còn có ăn nhiều táo đỏ… Ta giúp ngươi xoa bụng?” Tống Yên nói liền tưởng ôm Tiểu Tiểu vào trong ngực, xoa bung trắng nõn đáng yêu, bất quá lại nhịn xuống. Rốt cuộc Tiểu Tiểu còn đang đứng ngoài cửa, không thể gấp gáp như vậy.

“Vẫn là đợi chút rồi xoa đi.” Tống Yên vội vàng sửa miệng, dắt Tiểu Tiểu vào nhà, làm nàng ngồi xuống.

Tống Yên bưng đồ ăn mới nấu lên bàn. Còn hảo, đêm nay xào đồ ăn đều thiên về thanh đạm, mặt khác còn nấu cháo trứng vịt bắc thảo thịt nạc!

“A di khi nào xoa bụng cho ta?” Tiểu Tiểu bữa tối ăn đến mùi ngon, con ngươi như nước nhìn Tống Yên ôn nhu hỏi.

“Tùy thời tùy chỗ. Nếu không Tiểu Tiểu, chúng ta đêm nay cùng ngủ đi, ta một bên ngủ một bên xoa cho ngươi.” Tống Yên đề nghị, cảm thấy mình thật cơ trí, có thể chăm sóc Tiểu Tiểu còn có thể cùng Tiểu Tiểu ngủ cùng chăn cùng gồi. Thật sự là một công đôi việc.

Tiểu Tiểu dẩu miệng, hờn dỗi nói: “A di thật xấu, đến lúc này còn nghĩ cùng nhân gia ngủ, sẽ không ngủ ngủ kị đế trên người nhân gia đi?”

Kỵ? Nguỵ Huyên bị cái từ ngữ ày kinh đến rồi, vội xua tay: “Sẽ không, ta liền cũng chỉ ôm ngươi xoa bụng. Tuyệt không… Kỵ ngươi, cũng không áp ngươi sờ loạn…”

Nói đến mặt sau mặt đều đỏ, thiên ạ, chính mình đang nói cái gì? Nói rõ ràng như vậy làm cái gì!

Tiểu Tiểu câu môi cười, nhu nhu hỏi: “Kia, a di không sợ cùng nhân gia ngủ chung… Nghẹn đến mức hoảng sao?”

“Sẽ không, sẽ không a…” Tống Yên đáp đến có chút hư, sao có thể không nghẹn đến mức hoảng đâu? Bất quá nếu muốn thời điểm này ngủ chung, phải trả giá đại giới.

Hơn nữa trừ bỏ Tiểu Tiểu nghỉ lễ hai người không thể làm, nàng cũng không thể đi tự sướиɠ. Liền tính hưng phấn lại nghẹn đến hoảng cũng không được. Nàng nghĩ kỹ rồi, nghẹn ba ngày sau đó liền đi kiểm tra tinh tử. Tối hôm qua cùng Tiểu Tiểu lần sau lại không bắn, nói cách khác hiện tại đã một ngày, nhịn hai ngày nữa liền có thể đi kiểm tra!

“Chúng ta đây liền cùng nhau ngủ, bất quá, đi nhân gia nơi đó ngủ được không? Cò có chờ hạ nhân gia muốn ăn sữa.” Tiểu Tiểu nói.

“Hảo, đều có thể, hôm nay ta còn chưa vắt sữa, sữa đều nhanh chảy ra tới…” Tống Yên có chút thẹn thùng mà trả lời.

Chuẩn xác mà nói, từ hôm qua Tiểu Tiểu ở trường học bú sữa lúc sau, liền không lại uy nãi, vắt sữa. Hiện tại đang đông đâu, vυ' đều dị thường tràn đầy. Cảm giác tùy tiện sờ một cái sữa liền chảy ra.

Tiểu Tiểu nghe vậy, khóe môi khẽ nhấc: “Kia… Chúng ta đợi đi toilet chơi nãi… Được không a?”

“A? Không phải ăn nãi sao? Không phải đang tới kì nghỉ lễ?” Tống Yên có điểm nghi hoặc.

Tiểu Tiểu đôi mắt lượng lượng nhìn Tống Yên, trả lời: “Đúng vậy, chính là nhân gia tưởng chơi nãi a di. Nghỉ lễ cùng chơi nãi cũng không xung đột a…”

“Ân… Hảo.” Tống Yên gật đầu đáp ứng rồi, khuôn mặt nhỏ lại có chút nóng lên. Loại sự tình này thật cảm thấy thẹn, phải bị Tiểu Tiểu hung hăng đùa bỡn gì đó, bất quá cũng rất hưng phấn. Côn ŧᏂịŧ bên trong váy có chút ngo ngoe rục rịch.

Đây là chuyện tốt vẫn là chuyện xấu? Đừng chơi đùa, côn ŧᏂịŧ trở nên ngạnh bang bang, cơ khát khó nhịn, chính mình có thể hay không bắt lấy nó hung hăng loát một trận?

TốngYên cảm thấy mình đến lúc đó sẽ cơ khát khó nhịn. Đến nỗi có thể nhịn hay không tự sướиɠ, liền khó nói, này quá khảo nghiệm ý chí. Ăn cơm xong, hai người dựa gần ngồi trên sô pha, tổ đội chơi game mobile. Bất quá Tống Yên tương đối đồ ăn, chơi thật sự giống nhau, chơi mấy cũ, đều làm theo Tiểu Tiểu mang phi.

Sau đó Tiểu Tiểu lại dừng lực chú ý trên ngực no đủ của Tống Yên: “A di, chúng ta đi tắm rửa được không?”

Khuôn mặt Tống Yên lập tức đỏ, không phải bị đùa bỡn sao? Thật khẩn trương…

Trực tiếp ở trên sô pha cởϊ qυầи áo, Tống Yên ưỡn vυ' ngồi yên ở nơi đó, Tiểu Tiểu thò qua giúp nàng thoát. Sơ mi trắng rộng thùn thình, áo ngực màu lam nhạt, nhất nhất đều bị lột đi. Vυ' trắng bóng tròn trịa lộ ra tới. Không biết có phải ảo giác hay không, Tống Yên rũ mắt nhìn qua, thế nhưng nhìn đến núʍ ѵú có điểm ướŧ áŧ, sữa sẽ không thật sự muốn ra tới đi? Tốt xấu thời điểm tắm rửa rồi mới ra a!

Gíúp nàng cởϊ qυầи áo phía trên ra, Tiểu Tiểu lại không vội mà cởi mặt dưới, mị nhãn như tơ nhìn nàng, cư nhiên vươn cái lưỡi nhỏ liếʍ láp vυ' bự tràn đầy. Nàng khẩn trương nhìn, thân thể mềm mại run rẩy, rất lo lắng sữa bị liếʍ ra tới, sữa giống như ở vυ' thịt kích động!

“A di, chúng ta trước đi toilet hay vẫn là ăn sữa trước?” Tiểu Tiểu hỏi sau đó lưỡi nhỏ kɧıêυ ҡɧí©ɧ liếʍ láp núʍ ѵú.

“A… Đi toilet… Tới nơi đó lại nói…” Tống Yên vội vàng trả lời, sở dĩ muốn đi toilet là lo lắng sợ làm ở nơi này khắp nơi đều sẽ là sữa. Nếu rửa sạch sẽ còn được, chủ yếu là có điểm dâʍ đãиɠ a, làm cho hai người trên người đều là sữa gì đó.

“Hảo sao, nghe a di.” Tiểu Tiểu rốt cuộc thu hồi lưỡi nhỏ, tiếp tục cởϊ qυầи áo.

Hai người thực nhanh đem quần áo cởϊ qυầи áo sạch sẽ, tay nắm tay, đi vào toilet. Dưới vòi hoa sen, nước mang theo nhiệt độ đổ xuống dưới, hai thân mình trắng bóng mặt đối mặt dán ở bên nhau ôm, cọ, dán. Chủ yếu là kia đối nãi bánh bao của Tiểu Tiểu đang cọ vυ' bự của Tống Yên, sữa ở bên trong đã gấp không chờ nổi muốn ra tới, , mới bị nãi bánh bao đè ép hai hạ, liền chảy ra tới.

Hơn nữa hai chỉ vυ' bự sữa đều cùng chảy ra ngoài. Một lát sau làm cho hai người trên người đều là sữa, một màn này có chút bất kham.

“A… A di thật lãng phí, sữa loạn tưới ở bên ngoài…” Tiểu Tiểu đôi mắt lượng lượng nhìn một màn này, kiều thanh lẩm bẩm.

Tống Yên đĩnh này xin lỗi mạo nãi hai vυ' bự, thữ thẹn thùng, cắn môi nói: “Kia Tiểu Tiểu mau tới đây ăn hai khẩu, ăn sữa a di…”