A Di, Ngươi Đừng Thọc

Chương 31 Gần đây là kì an toàn, a di nhất định nhịn được đi?

Bất quá lần này Tống Yên không bắn ào bên trong, thời điểm gần bắn ra nàng cuống quýt rút ra ngoài. Côn ŧᏂịŧ thô cứng đặc biệt hưng phấn dựng ở trên mông Tiểu Tiểu tiếp tục tàn nhẫn trừu. Trừu không đến mười hạ liền bắn. Từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hướng thân thể kè sát của hai người tưới lên. Phía trên mông Tiểu Tiểu bị bắn nhiều nhất.

“A… A di như thế nào lại không nội bắn nhân gia?” Tiểu Tiểu lúc này đã triều phun xong, mềm như bông ghé vào phía dưới nhu nhu hỏi.

“Sẽ hoài thượng bảo bảo. Tận lực bắn bên ngoài đi.” Tống Yên nghiêm túc trả lời, đè trên người Tiểu Tiểu tàn nhẫn trừu kiều mông, trừu đến thân thể Tiểu Tiểu loạn run.

“A… Nhưng người ta gần nhất là kì an toàn đâu…” Tiểu Tiểu dẩu miệng nhỏ, không vui vẻ nói.

A? Kì an toàn? Nói cách khác có thể bắn bên trong? Tống Yên há hốc mồm, cảm giác như mình bỏ lỡ mất một trăm triệu, hận không thể một lần nữa cắm vào dùng sức nội bắn một hồi. Bất quá, côn ŧᏂịŧ sau khi bắn tinh càng ngày càng nhỏ. Rất nhanh bắn xong, chỉ có thể từ bỏ như vậy.

Thân thể hai người tách ra, ở dưới vòi hoa sen tắm rửa. Lần này hai rất đứng đắn, ôm nhau giúp nhau rửa sạch thân mình. Liền tính Tiểu Tiểu ngẫu nhiên sẽ không đứng đắn một chút, bắt lấy côn ŧᏂịŧ Tống Yên nắm lấy, côn ŧᏂịŧ cũng thực đứng đắn không ngạnh lên. Rốt cuộc, đêm nay đã làm hai lần.

Tắm rửa xong hai người cùng vào bếp làm cơm chiều, làm rất phong phú, sau đó ở trên bàn cơm ăn được mùi ngon. Tống yên bỗng cảm thấy, chính mình cùng Tiểu Tiểu hiện tại như người một nhà, nếu không… Ở tại một khối tính?

“Ở cùng một chỗ? Không cần, thích mỗi ngày buổi tối thờ điểm đi ngủ chờ mong hôm sau cùng a di gặp mặt. Mỗi ngày ở cùng một chỗ, dễ dàng nị đi?” Tiểu Tiểu nhẹ nhàng lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của Tống Yên.

Tống Yên nghe xong lời này tuy rằng có chút mất mát, lại cảm thấy rất có đạo lý. Khoảng cách sinh ra cái đẹp đâu. Hơn nữa Tiểu Tiểu còn nhỏ, ở chung sớm như vậy đối với Tiểu Tiểu không được tốt.

“Gần nhất muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút, nhìn xem tϊиɧ ɖϊ©h͙ có thể hoài thượng hài tử hay không.” Tống Yên nhắc tới chuyện này, đây là lúc tắm bỗng nhiên nghĩ đến. Bình thường thì sẽ không cần kiểm tra tinh tử, thời điểm làm áp dụng biện pháp tránh thai là được, vấn đề là, nàng không bình thường, một nữ sinh có côn ŧᏂịŧ, tốt nhất vẫn là nên kiểm tra một chút đi?

“A? A di có nghĩ muốn bảo bảo không?” Tiểu Tiểu chớp mắt hỏi.

Tống Yên nghiêm túc tự hỏi, rồi sau đó trả lời: “Xem ý tứ của Tiểu Tiểu. Tiểu Tiểu thích chúng ta có thể sinh một cái. Tiểu Tiểu không thích ta có thể đi buộc ga-rô, bất quá hiện tại là không thể sinh.”

Ít nhất chờ Tiểu Tiểu tốt nghiệp xong lại nói.

Tiểu Tiểu lại nhếch nhếch khóe môi, khẽ nói: “Đại côn ŧᏂịŧ của a di đi bệnh viện buộc ga-rô, khẳng định sẽ bị bắt lại làm nghiên cứu đi?”

Đại côn ŧᏂịŧ a di… Tống Yên nghe thấy xưng hô này khuôn mặt nhỏ hồng thấu. Bất quá mặt sau Tiểu Tiểu nói không sai, nàng đúng thật là không thể đi bệnh viện buộc ga-rô, chỉ có thể trước kiểm tra tinh tử lại nói. Sau đó hai người tra xét những việc cần chú ý khi kiểm tra tinh tử, Tống Yên trầm mặc, kiểm tra tinh tử cần cấm dục ba ngày, ba ngày a!

Ba ngày không cùng Tiểu Tiểu làm, cảm giác như muốn mệnh của chính mình, tuy rằng phía trước lúc quen Tiểu Tiểu, nàng cực nhỏ tự sướиɠ.

Tiểu Tiểu cười duyên: “A di chuẩn bị khi nào đi kiểm tra? Nhớ rõ ba ngày không cần cùng nhân gia làm a! Cũng không cho tự sướиɠ… A di có thể làm được đi?”

Không, a di nhịn không được… Tống Yên trong lòng trả lời, ngay sau đó nghĩ tới một việc: “Ta có thể, ở thời điểm Tiểu Tiểu bà dì đến làm kiểm tra… Bất quá chúng ta vẫn mang bộ đi.”

Nàng tra xét tư liệu, kì an toàn cũng có khả năng mang thai. Cho nên vì an toàn vẫn là mang bộ đi… Bất lời này của nàng có chút miễn cưỡng. Tuy rằng chưa màn qua bộ, nhưng cũng biết mang bộ không thoải mái bằng trực tiếp cắm.

“A di cũng có thể rút ra kịp thơi bắn ở bên ngoài a. Tưởng cùng côn ŧᏂịŧ của a di thân mật tiếp xúc đâu.” Tiểu Tiểu tựa hồ ungc không thích mang bộ, đưa ra kiến nghị như vậy.

“Ân… Bất quá vẫn là mua điểm bộ dự phòng đi…” Tống Yên trả lời.

Bắn ở bên ngoài có thể tránh mang thai, nhưng không phải lúc nào nàng cũng kịp thời rút ra. Tỷ như hôm nay ở trường học, nàng muốn rút côn ŧᏂịŧ, Tiểu Tiểu lại gắt gao kẹp chặt làm nàng rút ra không được. Dưới loại tình huống này mang bộ vẫn là cách an toàn.

Tống Yên đang nghiêm túc suy nghĩ những vấn đề này, Tiểu Tiểu bỗng nhiên ghé qua nhẹ nhàng hôn nàng, xoa đầu nói: “A di ngoan, không cần suy nghĩ quá nhiều, nhẹ nhàng điểm, nhân gia thực thích cùng a di làm đâu, a di không cần có cái gì gánh nặng.”

“Ân, là ta suy nghĩ quá nhiều.” Tống Yên nhoẻn miệng cười, ôm Tiểu Tiểu vào trong ngực một trận vuốt ve.

Bất quá trong lòng lại đang nghĩ việc tránh thai cùng việc kiểm tra. Những việc này Tiểu Tiểu có thể không nghĩ, nhưng nàng làm a di, làm cắm vào kia địa phương, hẳn là gánh vác trách nhiệm. Cho nên buổi chiều ngày hôm sau thời điểm họa xong nàng chạy tới siêu thị mua hai hộp áo mưa. Đây vẫn à lần đầu tiên mua thứ này, thẹn thùng đã chết, thanh toán xong chạy nhanh như bay.

Mới vừa đem áo mưa mua xong, chuẩn bị cùng Tiểu Tiểu thể nghiệm cảm giác mang bộ, không nghĩ tới thời điểm Tiểu Tiểu lại đây, mang đến một tin tức: “A di, đại di mụ của nhân gia tới.”