Nam Nhân Bên Người Tôi Đều Rất Kỳ Quái

Chương 65: Chỉ động lòng đối với bọn anh

"Vậy ước định được rồi, đời này, em có ba người đàn ông, em sẽ cùng chúng ta chung tay đi tiếp."

"Đương nhiên!"

Vương Văn Văn đương nhiên gật gật đầu, cô khẳng định sẽ không tiếp nhận người khác... Chờ đã?

Có phải cô lại bị lừa rồi không?

Vương Văn Văn nhìn qua, nghênh đón ý cười trong mắt Lục Quan Dịch, trong lòng không khỏi mềm nhũn, cô luôn không có biện pháp với hắn.

Nếu đã xảy ra quan hệ thân mật, hình như hiện tại từ chối cũng không có lý do, chỉ là cô nên nói với Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn như thế nào đây?

Thái độ của Vương Văn Văn vốn đã mềm nhũn xuống, thấy trên mặt cô lại hiện ra một tia do dự, Lục Quan Dịch lập tức nghĩ đến Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn.

Khẳng định là Vương Văn Văn sợ nói với bọn họ, loại chuyện này đương nhiên là do đàn ông tự giải quyết, đây là vấn đề nội bộ, không cần làm khó cô.

"Yên tâm đi, anh sẽ nói với Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn."

Lục Quan Dịch xoa xoa tóc Vương Văn Văn, giọng nói cực kỳ ôn nhu, nào giống tổng giám đốc nói một không hai trong công ty kia.

"Hôm qua mệt mỏi một đêm, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi thêm một chút, lát nữa đưa em về trường xong anh sẽ đi tìm bọn họ."

Để Lục Quan Dịch một mình đi tìm bọn họ... Chỉ sợ là không tốt.

Loại chuyện này vẫn phải tự mình đối mặt, cô không muốn để cho Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn lúc đau lòng cũng không có người an ủi, dù sao chuyện này là lỗi của cô!

"Không cần, lát nữa em đi cùng annh."

Vương Văn Văn ngón tay quấn lấy nhau, rối rắm trong chốc lát lại nói: "Em muốn tự mình nói với bọn họ, em sợ chẳng may em không có ở đây, mấy người sẽ cãi nhau."

Nói không chừng còn có thể đánh nhau.

Lục Quan Dịch cũng biết Vương Văn Văn đang lo lắng cái gì, kỳ thật hắn chỉ sợ Vương Văn Văn khó xử mà thôi, nếu cô muốn đi theo, như vậy liền cùng nhau đi.

Không có gì phải lo lắng, thực ra trong lòng Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn đã sớm có chuẩn bị, chỉ là nhất định sẽ ghen tuông, lần này hắn đi qua, cũng đã tiếp nhận bất cứ khó xử nào của bọn họ, Văn Văn cũng muốn đi theo, quả thật có thể giảm bớt khẩn trương giữa hai bên.

"Vậy có nên nghỉ ngơi một chút hay không?"

Lục Quan Dịch quan tâm hỏi.

Tối hôm qua thật sự là quá đáng, trực tiếp làm cho Văn Văn ngất đi, nhưng mà cái loại cảm giác này... Thực sự rất tốt.

Hương vị của Văn Văn thật sự là quá ngon.

Vương Văn Văn lắc đầu, buổi sáng sau khi tỉnh lại, tuy rằng thân thể có chút đau nhức, nhưng đầu vẫn rất thanh tỉnh, cũng không cần ngủ thêm một giấc.

Hơn nữa... Cô sợ ngủ trên giường, nghỉ ngơi không được, lại bị người đàn ông bắt được XXOO một lần, dù sao cho dù là Chu Linh Khôn hay Hứa Tòng Khê, thậm chí là Lục Quan Dịch, lúc đối mặt với cô, tự chủ phỏng chừng đều mỏng như tờ giấy.

Không cần quyến rũ, nằm đó là sẽ bị cắm.

Vẫn là rửa mặt xong đi ăn chút gì đó, trực tiếp đi tìm Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê thì tốt hơn.

Lục Quan Dịch nhìn Vương Văn Văn tránh không kịp, vẻ mặt sợ hãi, bất đắc dĩ cười cười, được rồi, lúc hắn đối mặt với Văn Văn, đúng là tự chủ hơi kém một chút, nhưng đối với thân thể của cô, người càng khẩn trương chính là hắn.

Cho nên hắn cũng sẽ không không tiết chế chút nào, hơn nữa... Buổi sáng thần bột (*cứng buổi sáng), là hiện tượng sinh lý bình thường của mỗi người đàn ông, khụ khụ.

...

Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê nhận được tin tức, lúc Vương Văn Văn nói muốn dẫn Lục Quan Dịch đến tìm bọn họ, liền biết Lục Quan Dịch có thể đã thành công rồi.

Cũng lâu như vậy, đối mặt với một người đàn ông trưởng thành có mị lực, hơn nữa lần đầu tiên gặp đã tràn ngập hảo cảm, Văn Văn có thể kiên trì đến bây giờ, nói thật đã làm cho Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn rất giật mình.

Thân là một người đàn ông, bọn họ đều biết không có người phụ nữ nào có thể từ chối một người đàn ông như Lục Quan Dịch, may mắn đối phương sẽ không đối địch với bọn họ, bằng không còn không biết hậu quả như thế nào.

Vương Văn Văn hẹn gặp bọn họ, gặp mặt ở nhà Chu Linh Khôn.

Khi nhìn thấy Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn, Vương Văn Văn có chút chột dạ, cô ngồi ở một bên, cắn môi, thật cẩn thận nhìn bọn họ một cái.

"Cái kia..."

"Hôm qua em và Lục Quan Dịch cùng nhau ra ngoài chơi, lúc ăn cơm có uống một chút như vậy..." Vương Văn Văn vươn tay phải, ngón cái cùng ngón trỏ tạo thành một động tác một xíu: "Thật sự chính là một chút rượu trái cây, sau đó em liền say."

Vương Văn Văn lúng túng cười cười.

"Sau khi em say rượu... Cái kia, tương đối điên cuồng, cho nên..."

Lúc Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn nhận được điện thoại liền biết đã xảy ra chuyện gì, thấy Vương Văn Văn xấu hổ như vậy, dứt khoát khoát tay.

"Được rồi, bọn anh biết em muốn nói cái gì, không cần nói nữa."

Vương Văn Văn nháy mắt mấy cái, trông mong nhìn bọn họ: "Hai người biết em muốn nói cái gì sao?"

Cô cũng không biết kế tiếp mình nên nói cái gì, vì sao Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn lại biết?

"Không phải là đồng ý ở cùng một chỗ với Lục Quan Dịch sao?"

Chu Linh Khôn dùng ánh mắt liếc Lục Quan Dịch đang có vẻ mặt cực kỳ đắc ý, đối mặt với Vương Văn Văn, tốt xấu gì cũng không sử dụng Chu thị của mình hừ lạnh: "Bọn mình đã sớm biết cậu sẽ đồng ý với anh ta, chỉ là Văn Văn à... Không được thêm ai khác ngoài anh ta nữa, được không?"

Hắn có thể chịu đựng Hứa Tòng Khê và Lục Quan Dịch đều là bởi vì kiếp trước, hắn cảm thấy đời này cũng không ai có thể yêu Văn Văn đến trình độ này của bọn họ.

"Đương nhiên sẽ không có người khác!"

Nói thật, nếu không phải uống say, để cho cô tiếp nhận Lục Quan Dịch cũng rất khó, chuyện lần này làm cho cô quyết định, về sau không bao giờ cùng người khác phái có hảo cảm với cô ra ngoài chơi một mình, cũng không cần một mình uống rượu.

Sai lầm này, cô sẽ không bao giờ phạm phải lần thứ hai!

"Sau này em sẽ không đi ra ngoài một mình với nam sinh, cũng không uống rượu ở bên ngoài." Vương Văn Văn giơ tay lên, làm ra động tác thề: "Em thề!"

"Văn Văn, bọn anh không cần em thề."

Hứa Tòng Khê đi qua ôm lấy tay Vương Văn Văn, ngồi xổm xuống nhìn cô: "Bọn anh em muốn, em chỉ yêu bọn anh từ trong nội tâm, đừng động tâm với người khác nữa."

Kiếp trước Vương Văn Văn có động lòng với bọn họ không?

Chắc chắn là có.

Chỉ là lúc không phát hiện Lâm Tố Vân nɠɵạı ŧìиɧ, cô đè nén loại tình cảm này, không muốn nɠɵạı ŧìиɧ, không muốn phản bội hôn nhân, nhưng không nghĩ tới, người phản bội hôn nhân không phải là cô, mà là Lâm Tố Vân.

Đời này cũng chỉ có thể yêu thương bọn họ, không cần để ý người đàn ông khác, cho dù một người nào cũng không được, đặc biệt là Lâm Tố Vân!

"Em biết rồi!"

Ánh mắt Vương Văn Văn vô cùng kiên định.