Vương Văn Văn tỉnh lại.
Sau đó thứ nghênh đón cô không phải là ánh mặt trời ấm áp vào buổi sáng sớm, mà là l*иg ngực cứng rắn của người đàn ông, trong lòng nhất thời nổi lên một đợt xấu hổ, nhớ tới chuyện xảy ra sau khi say rượu ngày hôm qua.
Vương Văn Văn không ngờ sau khi uống say, mình lại chủ động như vậy.
Và cũng ầm ĩ như vậy.
"Cái kia..."
Vương Văn Văn chọc chọc l*иg ngực cứng rắn của người đàn ông: "Buông em ra, đừng ôm chặt như vậy!"
Trời ạ, quá thẹn thùng, cô phải đối mặt với Lục Quan Dịch như thế nào đây?
Vương Văn Văn có chút tự lừa mình dối người nhắm mắt lại, muốn tránh cánh tay người đàn ông ra, xuống giường đi vệ sinh để bình tĩnh một chút.
Chỉ là Lục Quan Dịch ôm chặt lấy cô, dươиɠ ѵậŧ thô thần bột (*cứng buổi sáng) còn trượt hai cái ở trên tiểu huyệt.
Ngày hôm qua bị làm đến ngất xỉu, nghĩ đến một đêm hoang đường, trên mặt Vương Văn Văn nóng hổi, giãy dụa muốn đứng dậy, lại dùng đùi kẹp dươиɠ ѵậŧ thô to lại.
"A..."
Vương Văn Văn cắn cắn môi, đầu quay về phía sau: "Không cần nữa... Em muốn đi toilet, anh... Anh mau buông ra!"
Lục Quan Dịch lo lắng tối hôm qua cô gái bị mình làm quá tàn nhẫn, đều trực tiếp ngất đi, tiểu huyệt cũng có chút sưng đỏ, vì thế không có chuẩn bị sáng sớm làm một lần nữa, rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi đùi mềm mại, bám vào bên tai Vương Văn Văn nhẹ giọng nói: "Văn Văn, tối hôm qua có thoải mái không? Sau khi em say rượu, em thực sự rất chủ động, anh rất thích."
Hắn mỉm cười nhẹ nhàng.
"Em phải chịu trách nhiệm với anh, anh vẫn là lần đầu tiên."
"Hơn nữa ngày hôm qua em chủ động nói với anh... Thích anh, em thích anh! Văn Văn!"
Sau khi nói xong, Lục Quan Dịch mới buông Vương Văn Văn ra, bảo cô đi toilet tạm thời đi bình tĩnh một chút.
Vương Văn Văn ôm thân thể trần trụi, xấu hổ chạy đến toilet, mặt đỏ bừng bốc khói, sau khi bình phục nhịp tim một chút, cô bắt đầu nhớ lại chuyện đã xảy ra tối hôm qua.
Cô quả thật đã nói thích Lục Quan Dịch.
Đều nói sau khi uống rượu nói thật, thì ra trong lòng cô đã thích Lục Quan Dịch như vậy sao?
Nhưng... Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê đâu, tối hôm qua cô và Lục Quan Dịch xảy ra quan hệ, bọn họ sẽ đau lòng đến mức nào chứ, vì sao cô lại hoa tâm như vậy, không kiềm chế được như vậy?
Haiz!
Sự tình đến mức này, Vương Văn Văn không có khả năng coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra, xem ra sau này gặp phải loại chuyện theo đuổi này, ngay từ đầu phải hung hăng từ chối, không nên ra ngoài chơi với bất kỳ người đàn ông nào, đây mới là cách làm chính xác.
Trước tiên tắm và bình tĩnh trước đã.
Vương Văn Văn đưa mặt xuống nước nóng, rửa sạch sự mệt mỏi tối hôm qua, ngâm da thịt đến đỏ bừng, lúc này mới khoác áo choàng tắm đi ra ngoài.
Sau khi đi ra ngoài cũng không nén được xấu hổ mà nói chuyện Lục Quan Dịch, chỉ là ngồi ở một bên, tâm tình phức tạp, không biết kế tiếp nên làm cái gì bây giờ.
Chiếm được vị ngọt, Lục Quan Dịch đương nhiên sẽ không làm cho không khí xấu hổ ở nơi đó, hắn còn muốn vì mình tranh thủ một danh phận.
"Chuyện xảy ra tối hôm qua, Văn Văn không có khả năng coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, đây chính là lần đầu tiên của anh."
Trên gương mặt lạnh lùng đột nhiên lộ ra biểu tình ủy khuất.
"Anh ấp ủ thân thể xử nam hơn hai mươi năm... Văn Văn em nói xem, em có nên chịu trách nhiệm không?"
Vương Văn Văn bị Lục Quan Dịch nói, mặt cũng sắp cúi xuống đất, như vậy xem ra, hình như cô thật sự nên chịu trách nhiệm với Lục Quan Dịch, bằng không chẳng phải cô đã trở thành một cặn bã nữ đùa bỡn đàn ông đơn thuần sao?
"Vậy... Vậy anh muốn em chịu trách nhiệm như thế nào, anh biết rõ em có bạn trai, chẳng lẽ anh và họ cũng nghĩ như vậy sao?"
Lục Quan Dịch đã hơn hai mươi tuổi, còn là tổng giám đốc tập đoàn niêm yết, suy nghĩ của hắn hẳn là thành thục hơn Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, ngay cả người đàn ông như vậy cũng có thể tiếp nhận... Tình cảm kỳ lạ như vậy?
Lục Quan Dịch không có xúc động, vẻ mặt thập phần nghiêm túc bình tĩnh.
"Mỗi người đàn ông đều sẽ ghen tị, đều nói tình yêu là không cho phép người thứ ba, quan điểm này anh cũng đồng ý"
Nhưng sau đó hắn nói một câu: "Nhưng nếu anh ta yêu người đó, hơn cuộc sống, hơn tất cả mọi thứ, có thể bỏ qua tâm trạng của họ, chỉ muốn cho người đó hạnh phúc là tốt, Văn Văn, em không phát hiện ra sao, bọn họ đồng ý, nếu không anh cũng sẽ không có cơ hội tiếp xúc với em, suy nghĩ của anh và họ là như nhau, chỉ hy vọng em có thể được hạnh phúc, cả đời."
Đừng có nỗi buồn, không có đau đớn, giống như một cô gái bị ngâm trong nồi mật ong, cả đời không nên có phiền não, bọn họ sẽ bảo vệ cô thật tốt.
"Nhưng mà... Tại sao vậy?"
Vương Văn Văn không hiểu nhìn Lục Quan Dịch: "Em không đáng để các anh thích như vậy, vứt bỏ cảm xúc của mình đều phải ở cùng một chỗ với em, nh xem... Em dễ dàng dao động như vậy, trên thực tế, ngay từ đầu em thực sự không có ý định chấp nhận anh, nhưng vẫn không thể nhịn được mà động lòng, anh không nghĩ rằng em rất hoa tâm?"
Ngay cả cô, cũng cảm thấy mình là một người rất tệ, không đáng để bọn họ đối với cô như vậy, cô không cách nào đưa ra tình cảm toàn tâm toàn ý, thậm chí có đôi khi còn thích nổi giận.
"Văn Văn, không cần nói như vậy."
Lục Quan Dịch biết Vương Văn Văn đang rối rắm cái gì, cô không biết kiếp trước bọn họ dây dưa, cho nên cảm thấy tình cảm đến quá nhanh quá đột ngột, nhưng đối với hắn, thậm chí là Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, có thể ở cùng một chỗ với Vương Văn Văn, có thể nhìn thấy cô còn ở nhân thế, vui vẻ cười, hạnh phúc sống, cũng đã là chuyện hạnh phúc nhất.
Huống chi bọn họ hiện tại còn có thể trở thành người đàn ông chân chính của cô, cả đời làm bạn bên cạnh cô.
Cảm xúc ghen tị và tình yêu không hoàn chỉnh thì tính là gì, trải qua mất mát, mới biết được quý giá.
"Ngoại trừ ba người chúng ta, em còn có thể tiếp nhận người khác sao?"
Đối mặt với vấn đề này, Vương Văn Văn không chút suy nghĩ, lập tức lắc đầu.
Cô không cách nào tưởng tượng được hình ảnh mình ở cùng một chỗ với những người khác, đối mặt với Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, còn có Lục Quan Dịch, giống như là trời định trước, cho dù bọn họ làm cái gì trong lòng cô cũng không có phản cảm, nhưng những chuyện bọn họ làm mà do người khác làm, cô nhất định sẽ rất chán ghét!
Thật sự là trong mắt tình nhân hóa tây thi, bọn họ làm, đó gọi là thâm tình, người khác làm, đó gọi là biếи ŧɦái!
"Tất nhiên là không! Em thậm chí không thể tưởng tượng ra bộ dáng ở chung với người khác, có đôi khi em cảm thấy, nói không chừng kiếp trước em đã quen biết các anh, cho nên trong lòng mới có thể quen thuộc các anh nhanh như vậy, cảm giác vô cùng thân cận."
Lục Quan Dịch nghe xong, trong mắt hiện lên ý cười.
Cũng không phải là kiếp trước đã quen biết sao!
Nếu Văn Văn biết những gì họ đã làm cho cô ở kiếp trước...
Sau khi cô qua đời, bọn họ vì cô báo thù, làm cho Lâm Tố Vân thân bại danh liệt, đưa tiện nữ gϊếŧ Văn Văn kia vào ngục giam, chịu hết tra tấn.
Mà bọn họ vẫn chỉ có một mình.
Chu Linh Khôn mượn rượu giải sầu, kết quả ngộ độc rượu chết, Hứa Tòng Khê mệt mỏi chết trên bục giảng, còn hắn thì coi công việc là chuyện duy nhất có ý nghĩa trong sinh mệnh của mình, xã giao đến xuất huyết dạ dày.
Cho nên, hiện tại bọn họ, đã rất thỏa mãn.