Nam Nhân Bên Người Tôi Đều Rất Kỳ Quái

Chương 13: Hai nam nhân trùng sinh đối đầu

Editor: Xuân Hoa

--------

“Chu Linh Khôn! Sao cậu dám làm vậy với Văn Văn!”

Trong nháy mắt vừa nhìn thấy Chu Linh Khôn, Hứa Tòng Khê hung hăng đấm lên khuôn mặt của hắn một cái.

Cho dù khóe miệng đổ máu Chu Linh Khôn chỉ là cười khinh miệt một chút, “Tôi còn không rõ anh sao? Tôi chỉ làm loại chuyện mà chính anh cũng luôn muốn làm thôi, Hứa Tòng Khê.”

“Cậu chắc là cũng trùng sinh đi, trời cao thật là không công bằng đâu!”

Chu Linh Khôn dùng ngón trỏ lau máu tươi từ khóe miệng chảy xuống, có chút đau, nhưng hắn lại cười càng thêm điên cuồng, “Anh cũng giống tôi đều là cẩu đồ vật, có tư cách gì ở đây chất vấn tôi?"

“Tôi cho dù là cẩu đồ vật, tôi cũng không cưỡng bách Văn Văn, hôm nay em ấy đã khóc cậu biết không!"

Đều là nam nhân lưu luyến si mê Vương Văn Văn, kỳ thật ngay từ đầu Hứa Tòng Khê cũng không muốn cùng Chu Linh Khôn đối đầu, đời trước bọn họ có bao nhiêu thảm, cả hai người đều biết đến sự tình.

Nhưng là một khi đề cập đến chuyện xảy ra với Vương Văn Văn, vô luận là ai đều nhịn không được.

“Cậu ấy khóc, đúng! Cậu ấy khóc, cậu ấy là vì tôi mà khóc, Hứa Tòng Khê, chẳng lẽ trong lòng anh chưa từng nghĩ tới việc cưỡng bách cậu ấy sao? Anh cho rằng tôi không biết trong điện thoại anh có những ảnh chụp lén sao? Chụp lén, theo dõi, bút ghi âm, CMN anh thật biếи ŧɦái!"

Chu Linh Khôn chỉ vào Hứa Tòng Khê, thái độ khinh miệt khinh thường, “Anh làm gì đều chỉ dám ở sau lưng, không giống với tôi, đời này nếu không chiếm được Văn Văn, cho dù có phải cưỡиɠ ɠiαи cô ấy, tôi cũng nguyện ý đi ngồi tù!”

Hứa Tòng Khê cười lạnh một tiếng.

Ai không dám?!

Hắn chỉ là không muốn làm Văn Văn thương tâm mà thôi.

“Chu Linh Khôn, cậu biết tôi sẽ không từ bỏ Văn Văn, em ấy chính là mạng sống của tôi.” Hứa Tòng Khê đập nhẹ vào ngực, “Tôi cũng dám, tôi chỉ là không muốn làm em ấy thương tâm mà thôi, còn có, nếu lần sau cậu lại làm ra chuyện gì thương tổn em ấy, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu.”

“Phải không?”

Chu Linh Khôn sửa sang lại cổ áo một chút, ánh mắt mang theo một chút quang mang nhất định, “Sắp tới chúng ta sẽ xem thử.”

……

Dưới nhà Vương Văn Văn.

【 Văn Văn, em có thể ra ngoài một chút không? 】

Đêm đó Hứa Tòng Khê đứng ở dưới nhà Vương Văn Văn, nhìn tin nhắn bên trong điện thoại đang được gửi đi, hắn biết sẽ có rất lớn tỷ lệ Văn Văn cự tuyệt.

Bất quá hắn đã sớm nghĩ ra biện pháp, Văn Văn là kiểu người rất dễ mềm lòng, khổ nhục kế chắc chắn dùng được.

【 Đi ra ngoài? Bây giờ đã khuya rồi học trưởng, có chuyện gì có thể nhắn tin để nói. 】

Vương Văn Văn nơi nào còn có tâm tình đi ra ngoài, hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, một bạn ngồi cùng bàn nhiệt tình cùng một học trưởng văn nhã ôn nhu phảng phất đều thay đổi, trong lòng cô cảm thấy có sự kỳ quái bất an.

Ôm ngực, Vương Văn Văn hơi cau mày.

【 Văn Văn, anh đang đứng ở dưới lầu nhà em, em muốn cho anh đứng ở chỗ này cả đêm sao? Anh thật sự muốn gặp em, chỉ một chút liền đi.】

Vương Văn Văn nhìn tin nhắn Hứa Tòng Khê vừa gửi, chạy đến chỗ cửa sổ mở ra, tìm kiếm hình bóng quen thuộc.

Trong bóng đêm thật sự có một người đang đứng.

“Cái gì nha! Sao cứ phải như vậy, thật là……” Vương Văn Văn phiền muộn cắn cắn môi, bất quá vẫn là nữ sinh nội tâm dễ mềm lòng, cô lấy áo khoác mặc vào lén đi ra khỏi nhà.

Nhìn thấy cô chạy ra, nam sinh đứng ở trong bóng đêm trên mặt lộ ra một tia mỉm cười.

“Văn Văn!”

Vương Văn Văn duy trì lễ phép, nhưng trong lòng vẫn là có chút không vui.

“Học trưởng.”

Ngữ khí uể oải ỉu xìu, trên mặt cũng là nụ cười miễn cưỡng.

Hứa Tòng Khê biết hiện tại Vương Văn Văn khẳng định rất tức giận, đối mặt với cô, hắn chỉ có thể càng thêm chủ động ôn nhu, vì thế đi lên trước sờ sờ đầu tóc nữ sinh, trên mặt mang theo ý cười ôn nhu.

“Văn Văn, tuy rằng em không muốn đem sự tình không vui kia nói cho anh biết, có lẽ chỉ là xem anh giống như một học trưởng bình thường mà đối xử, nhưng anh vẫn muốn nói với em, anh thích em.”

Hứa Tòng Khê đem Vương Văn Văn kéo vào trong lòng ngực, gắt gao ôm, hơi thở ôn nhu trên người quay chung quanh Vương Văn Văn, đối lập với sự nóng nảy của Chu Linh Khôn, giống như hai cái cực đoan.

“Học trưởng…… Em……”

“Ưmm……”

Hứa Tòng Khê vươn ngón trỏ, nhẹ nhàng đυ.ng vào đôi môi mềm mại của nữ sinh, “Anh thổ lộ chỉ là xuất phát từ chân tâm, cũng không phải muốn có được kết quả, em chỉ cần biết rằng mọi chuyện mà anh làm đều là muốn tốt cho em, Văn Văn, anh chỉ là muốn thấy bộ dáng vui vẻ của em."

Không hổ là Hứa Tòng Khê, so với Chu Linh Khôn nói quá nhiều, một người áp bức cường bạch, một người ôn nhu như nước, làm cho sự bất trong lòng Vương Văn Văn cũng giảm đi rất nhiều.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

=======

Lời của editor: Từ giờ mình sẽ không đăng truyện thường xuyên được, vì hiện tại mình đang ôn thi với lại sắp tới mình sẽ bắt đầu đi học thêm (học onl) nên thời gian rảnh để dịch truyện cũng ít đi rất nhiều. Có thể 1 tuần mình chỉ đăng được tầm từ 1 đến 2 chương gì thôi. Mong các bạn thông cảm cho mình và vẫn ủng hộ truyện của mình nhé. 🧡

🔹Các bạn yêu thích truyện thì donate để tạo động lực cho mình nhé.