Khi Khổng Tiếu lần đầu tiên tự học nấu ăn, cậu đã từng đọc một công thức nướng thịt ba chỉ.
Sau khi đầu bếp rửa sạch miếng ba chỉ lợn, cho vào một cái tô rồi đổ xì dầu, dầu hào, rượu nấu ăn, đường, bột ngũ vị hương.....rồi dùng tay xoa đều gia vị xung quanh miếng thịt, lại xoa từng chút bột nêm và nước cốt cho thịt mềm ra, phải đảm bảo từng thớ thịt đều ngấm kỹ gia vị, như thế mới rang cho thơm lừng lên được.
Bây giờ cậu bị người đàn ông đè lên ghế sô pha, kèm theo cảm giác thiêu đốt và ẩm ướt trên cơ thể, khiến Khổng Tiếu cảm thấy bản thân như miếng thịt ba chỉ vậy.
Trần trụi mặc người xoa nắn.
Đôi môi người đàn ông từ khi đặt xuống cơ thể cậu thì chưa từng rời khỏi.
Trên cổ, xương quai xanh, núʍ ѵú, eo, cái lưỡi ẩm ướt tuần tra qua lại trên da liên tục khiến cậu ngứa ngáy hơn cả dùng lông vũ gãi trên người, nhưng lại mềm mại hơn so với dùng tay đυ.ng chạm. Khổng Tiếu cảm giác như bản thân mình bị một cái móc mềm mại móc trong không khí, mỗi lần di chuyển cậu lại muốn nó tiến lại gần mình hơn, muốn đầu lưỡi đó liếʍ sâu hơn.
Cảm giác tê và ngứa truyền đến từ các lỗ chân lông như điện, ào ạt xung quanh cơ thể Khổng Tiếu, cuối cùng biến thành những tiếng rêи ɾỉ không thể kiểm soát tuôn ra khỏi miệng cậu.
"Ưʍ....ah ha....."
Môi người đàn ông giờ đang ngậm một bên núm v.ú cậu, liếʍ ɭáρ từng ngụm. Khổng Tiếu không kìm được mà ưỡn thẳng ngực, đưa chiếc núm đến gần đầu lưỡi hơi cứng kia hòng muốn loại bỏ cảm giác ngứa ngáy khôn xiết do đầu lưỡi va chạm.
Người đàn ông trên thân dường như đã nghe thấy tiếng lòng của cậu, đôi môi anh càng mυ'ŧ mạnh hơn.
Đầu lưỡi quái ác kia dùng lực mạnh hơn, nó quét qua núm v.ú cậu, liếʍ ɭáρ, thậm chí còn dùng răng cắn phần núm nhạy cảm của cậu rồi giật mạnh lên trên. Đồng thời, đầu lưỡi như muốn khoan mạnh vào lỗ v.ú, cắn mạnh vào núm thịt, đến mức Khổng Tiếu run rẩy gào lên, "A a....ưʍ....a.....nơi đó....a...đừng cắn em....."
Cái gọi là khẩu thị tâm phi chính là thế này đây.
Nếu như bình thường, Khổng Tiếu nói gì Đồ Lương cũng sẽ làm theo, nhưng lúc này, Bánh Ngọt Nhỏ đang run rẩy bị anh ngậm trong miệng, anh không muốn buông ra chút nào.
Và anh nghĩ, Bánh Ngọt Nhỏ trong lòng chắc cũng không thực sự muốn anh rời miệng ra đâu.
Phần vỏ bánh gần như muốn tràn cả ra ngoài. Mỗi ngày đều được gói trong những tờ giấy gói màu sắc rực rỡ và tinh xảo treo lủng lẳng trước mặt, Đồ Lương đã nghĩ đến việc bóc nó ra không biết bao nhiêu lần.
Cắn một miếng, chắc nhân mứt chín sẽ có vị ngọt hấp dẫn lắm.
Đến hôm nay, Đồ Lương cuối cùng cũng cắn được.
Còn thơm ngon hơn anh nghĩ rất nhiều.
Vừa mềm vừa xốp, lại còn hơi phồng, mỗi lần cắn nhẹ đều sẽ để lại vệt đỏ. Như thể rắc trái cây dại lên lớp kem trắng như tuyết, đầu lưỡi mạnh mẽ quyện trong lớp kem mềm ngọt, khiến người ta thèm khát đến không nhịn nổi, lúc nào cũng chỉ muốn ăn.
Đồ Lương vùi đầu liếʍ mạnh hai đóa hoa sưng đỏ, trước khi buông núm v.ú xinh xắn đó ra, đôi môi còn men xuống dưới hôn lên cái bụng trắng nõn của cậu.
Cái bụng mềm mại của cậu trai giống như phôi bánh mềm mại nhất, bị anh liếʍ đến run rẩy đáng yêu, hô hấp dồn dập, tiếng rêи ɾỉ càng ngọt ngào, gấp gáp.
"Ưʍ....a....ngứa......aaa....bên dưới......ưʍ......"
Tiếng rêи ɾỉ như gãi gãi vào tai Đồ Lương, cằm của anh cũng bị cây gậy nhỏ cọ vào một chút. Đồ Lương liếc nhìn, rồi như ý Khổng Tiếu mà cầm lấy cây gậy đang rơi lệ của cậu.
"Ah....ah!"
Khổng Tiếu không nhịn nổi rên lên, hai ngón tay luồn vào mái tóc dày của Đồ Lương.
Quá, quá thoải mái rồi!
Hóa ra....mấy bộ phim nhỏ kia cũng không nói dối.
Được ai đó dùng miệng.....thật, thật sự rất thoải mái!
Lưỡi của người đàn ông mềm dẻo như một con rắn, anh liếʍ dươ.ng v.ật của cậu từ đầu đến đuôi. Đồ Lương không bỏ sót từng nếp gấp trên da, cái lưỡi to lớn cào cấu côn ŧɦịŧ cứng ngắc rồi lắc mạnh đầu, sau đó ngậm cả cây vào miệng, đôi môi dày nuốt lấy tận gốc, phập phồng lên xuống.
"Ahhhhhh..........."
Cổ Khổng Tiếu ngả ra sau, eo cậu không thể kìm nổi mà đỉnh về phía mặt người đàn ông. Kɦoáı ƈảʍ truyền đến từ hạ thể còn dữ dội hơn cả vừa rồi được anh dùng tay, cái miệng ẩm ướt ấm áp quấn chặt lấy dư.ơng vậ.t cậu không ngừng bú ʍúŧ, dường như muốn đem cả thứ bên trong hút ra.
Rõ ràng vừa mới xu.ất ti.nh, nhưng Khổng Tiếu lại cảm thấy một làn sóng cuồng nhiệt và không thể ngăn cản khác đang lao thẳng vào hạ bộ của mình.
Cậu khẽ mở miệng, ngón tay cuộn lại nắm lấy chân tóc của người đàn ông, như muốn chống lại những đợt sóng dữ dội trong cơ thể mình. Mà người đang chôn mặt trong háng cậu như được khích lệ, bờ môi càng thêm kịch liệt, đầu lưỡi gần như cào nát lỗ chuông trên côn ŧɦịŧ của cậu.
"Đừng mà-------"
Khổng Tiếu đã bao giờ trải qua những kỹ xảo như vậy đâu?
Rồi sau đó, sau hơn chục lần mυ'ŧ mạnh, cậu mở to mắt, thất thần bắn ra và phun hết vào miệng người đàn ông.
"Ực."
Âm thanh nuốt không lớn, nhưng trong phòng yên tĩnh nên dễ dàng lọt vào tai Khổng Tiếu, làm cậu xấu hổ đến mức lỗ tai đỏ bừng.
"Anh.....sao anh lại nuốt vậy?!"
Cậu ngượng ngùng giật nhẹ tóc người đàn ông.
Người này, không cảm thấy bẩn sao!?
"Không bẩn."
Người đàn ông dường như nghe được tiếng lòng cậu, dùng cằm cọ cọ lên bụng cậu rồi khẽ nói, "Thứ đó của Tiếu Tiếu, rất ngọt ngào."
Bùm------
Vết đỏ trên tai lan ra khắp mặt, sau đó bùng phát từ đầu đến chân.
"Anh anh anh.......!"
Khổng Tiếu chưa từng nghĩ tới bản thân mình sẽ có ngày xấu hổ đến không nói nên lời.
Người này.....căn bản không hề nghiêm túc như cậu nghĩ! Nhìn một loạt những hành động này của anh ấy mà xem, ai tin được chứ!?
Hụ! Bị lừa rồi!
Đôi môi của người đàn ông vẫn còn vương chút chất lỏng như kem, đôi mắt anh cũng đang rung động. Cậu bỗng cảm thấy miệng mình trở nên khô khốc một cách khó hiểu, muốn uống thứ gì đó để làm dịu cơn khát của mình.
Nhưng người đàn ông vẫn không buông cậu ra.
Chiếc cằm trên bụng tiếp tục di chuyển xuống dưới.
Những cọng râu lún phún cọ sát vào đùi cậu, cảm giác ngứa ngáy khi nụ hôn in hằn trên đùi, tới những khớp xương xinh xắn rồi tới cuối cẳng chân cậu.
Còn chưa đợi cậu cong chân lên tránh thoát cảm giác ngứa ngáy này, môi lưỡi người đàn ông cũng đã đuổi theo sau.
Khổng Tiếu cảm nhận được bàn tay thô ráp của anh đang túm lấy mắt cá chân cậu, và sau đó-----
Những ngón chân bị anh cắn vào miệng.