Điều chỉnh tốt lại tâm tình của mình, Lâm Vũ Hàm mới từ toilet đi ra chuẩn bị bữa sáng.
Thân là một quỷ vương, kỳ thật hắn không hề cảm thấy đói khát. Đối với thực phẩm của con người có thể ăn, có thể không ăn. Nhưng vì nàng, hắn vẫn ngồi lại đợi chờ.
“ Úc Ly, anh ở đây đợi một chút, em đi mua một chút đồ.” Nàng ở một bên rửa bát, một bên lại nói với hắn.
“Anh đi cùng với em.”
Nàng ngạc nhiên: “Anh có thể đi ra ngoài sao?”
“Tất nhiên.” Hắn bình thản nói.
Lâm Vũ Hàm cảm thấy mơ hồ, quỷ không phải sợ nhất là ánh sáng mặt trời sao? Quả nhiên, TV đều gạt người.
Chờ nàng đem mọi thứ thu thập xong, lại nhìn lên mặt của hắn liền hoảng sợ: “ Mặt của anh...”
“A, chỉ là thuật che mắt người mà thôi” Tuy rằng hắn không để ý trên mặt mình có vết bớt xanh nhưng cũng không thích đi trên đường bị người khác vây xem. Nói xong liền bước ra cửa.
Trời lại không đúng ý quỷ, cho dù hắn mặc một thân quần áo dài màu đen, đội mũ trùm đầu nhưng cũng không cách nào ngăn cản khí chất trong veo, tuấn dật. Đi đường vẫn hấp dẫn lấy vô số ánh mắt nhìn theo, nhất là nữ nhân.
Đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Lâm Vũ Hạm cảm thấy không quen. Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, gò má trơn bóng trắng nõn, lộ ra vẻ lạnh lùng, một đôi lông mày lưỡi mác, xuống dưới là đôi mắt lưu ly hiện ra ánh sáng mê người. Bờ môi phấn nộn mím chặt, lộ ra một tia cao quý cùng lãnh diễm.
Ân, bản thân hắn lại không chú tới mình cuốn hút như thế nào.
Cảm nhận được ánh mắt nàng, hắn nghiêng đầu hỏi “ ta đi đâu?”
“ Úc Ly, anh lớn lên quá dễ nhìn” nằng thành thật mà nói ra, ngữ khí có chút oán trách.
Nàng cư nhiên ngại hắn lớn lên đẹp mắt. Hắn không khỏi nở nụ cười. Nụ cười kia có thể nói là khuynh quốc khuynh thành có thể làm cho trong một đêm cả vạn cây nở hoa. Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn, nguyên lai người ta không phải là lạnh lùng, khi bên người mình yêu cũng có thể cười động lòng như vậy.
Hắn sờ lên đầu nàng, mang theo vô hạn cưng chiều: “Đồ ngốc.”
“Em mới không ngốc, anh mới ngốc” Nàng một bên lầm bầm, một bên chỉnh lại tóc bị hắn làm rối “ Đồ đều đã mua xong rồi, giờ có thể về.”
“Còn có đồ chưa mua đủ đâu.” Nàng nhìn hắn khó hiểu, nghênh đón nàng là ý cười xấu xa trên mặt hắn.
Chờ nàng tiến vào gian thử, hắn thay nàng chọn quần áo. Lúc nàng phản ứng, Úc Ly đã đem quần áo đã chọn tới đưa cho nàng, là loại quần áo ngủ gợi cảm!
Nó mỏng như cánh ve, màu đen viền tơ bó sát da thịt nàng, đem cơ thể khiêu gợi của nàng phác họa ra không sót bộ phận nào. Áo được thiết kế cổ chữ V khoét sâu, lộ ra hai bầu ngực đẫy đà. Không phải nói, nụ hoa phấn hồng như ẩn như hiện qua lớp áo, bắt lấy ánh mắt. Nàng lại nhìn thấy làn váy xẻ tà xuyên thấu, lộ ra chân thon dài. Nàng thậm chí cảm giác được cái qυầи ɭóŧ chữ T đang ma sát với bộ vị mẫn cảm nhất, mỗi lần hô hấp, đều đưa tới cho hoa huyệt một trận tê dại.
Có lẽ là thẹn thùng nên hai má nàng ửng đỏ, đôi mắt lòng lanh ngập nước cũng rũ xuống, tóc dài xoã ra vừa vặn chạm tới đỉnh vυ' nhỏ phấn hồng, hơi che lại phong cảnh dưới ngực. Bộc dạng lúc này của nàng vừa thanh thuần lại có thêm vài phần vũ mị cùng gợi cảm.
“Anh như thế nào đi được vào đây? Người khác trông thấy thì như thế nào?” Nhìn qua tấm giương nàng mới phát hiện, hắn không biết khi nào đã vào được trong phòng thử đồ, nàng vô thức lấy tay che trước ngực cùng hạ thể.
Hắn từng bước một đi tới trước mặt nàng, đem nàng đè lên trên tường, khí tức nóng bỏng phun tới lỗ tai mẫn cảm của nàng: “không phải sợ, cửa đã khoá lại rồi.”
Nhưng chính là không phải anh đã đi vào được sao. Lời nói còn chưa cất ra đã bị hắn hôn lấy.
Nàng thuận theo mà hé miệng, để đầu lưỡi hắn như rắn chui sâu vào miệng, cuốn lấy lưỡi nàng mà dây dưa. Không khí trong căn phòng nhỏ hẹp nóng lên, tiếng hôn mập mờ đặc biệt rõ ràng.
Hắn một tay nâng đầu nàng lên, một tay theo sống lưng tiến vào trong quần, sờ nên mông cong, tiến lên tiểu huyệt non mềm.
A~ không cần~ Ngón tay thon dài của hắn chầm chậm xoa nắn hoa huyệt qua lớp qυầи ɭóŧ. Vải cọ xát với hoa huyệt tạo ra kɧoáı ©ảʍ thân thể, lối nhỏ giữa khe huyệt chảy da từng tia mật dịch, đem qυầи ɭóŧ cùng váy ngoài lộng ướt đẫm
“Ân,a...” rời khỏi miệng hắn, một đợi chỉ bạc kéo dài từ miệng hai người, vô cùng ái muội.
Hắn kéo khoá quần, phóng ra côn ŧᏂịŧ sưng to, dựng thẳng lên. Côn ŧᏂịŧ ra tới không trực tiếp đâm vào tiểu huyệt mà chậm dãi dùng đầu nấm cọ sát lên âm đế để mật dịch dính vào, mang cho nàng càng nhiều cám dỗ cùng kɧoáı ©ảʍ.
“Ân,a... Úc Ly...” Nàng tách chân ra, chủ động ma sát lên qυყ đầυ, ngước đôi mắt nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙© nhìn hắn.
Cảm thấy nàng đã đủ ẩm ướt, hắn mới động eo, vạch qυầи ɭóŧ chữ T sang bên, trong nháy mắt chen vào hoa huyệt ẩm ướt của nàng.
Haa... tiểu Hàm, thả lỏng chút.” Bên trong nàng quá chặt, nộn huyệt sít sao xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.
“Ân... chính là... nơi này...Ân,a...”Nàng thật sự khẩn trương, dù gì đây cũng là phòng thử quần áo a.
Xúc cảm ấm áp kia bao trùm lên hắn làm hắn không nhịn được mà chầm chậm bắt đầu cắm rút. Một cái lại một cái mà chen lấn mở ra hoa huyệt, tiến đến đυ.ng vào điểm mẫn cảm bên trong của nàng.
“A~Thật thoải mái” quá nhiều kɧoáı ©ảʍ chồng chất, nàng phải ôm lấy cổ hắn, cố gắng cắn lấy môi dưới, đè nén tiếng rêи ɾỉ xấu hổ.
Đôi khi bên ngoài vẫn truyền vào những tiếng bước chân như nhắc nhở nàng nơi đây vẫn là nơi công cộng, nàng lại cùng hắn làm ra cái sự tình da^ʍ mỹ này ở đây.
“Ân,a...”cách lớp váy của nàng, hắn mυ'ŧ lấy điểm đẫy đà trên ngực. Đầu lưỡi trơn mềm mυ'ŧ lấy nhũ hoa, đôi lúc lại cắn nhẹ đem tới cho nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ không tự chủ được.
“A...Úc Ly, không cần... nơi này...” nàng cảm thấy mình sắp điên rồi, muốn hét lên nhưng nghĩ đây là nơi công cộng lên liền cắn chặt miệng, cố không phát ra tiếng.
Nàng mềm mại cự tuyệt không những không có ích mà ngược lại là kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính trong người hắn. Mỗi một lần cắm xuống đều tàn nhẫn đâm vào điểm mẫn cảm của nàng. Một cỗ kɧoáı ©ảʍ tê dại trào lên, đem hoa huyệt nàng làm chảy ra từng đợt dâʍ ɖị©ɧ, đem chỗ hai người giao hợp làm cho ướt đẫm.
“Tiểu thư, kích cỡ quần áo có phù hợp không a?” Âm thanh của người nhân viên phát ra làm nàng trở nên giật mình. Hoa huyệt mẫn cảm trong nháy mắt co lại bóp chặt lấy hắn “Ân”
“Tiểu Hàm, trả lời cô ta” hoa huyệt đột nhiên co lại, mang tới cho hắn kɧoáı ©ảʍ chưa bao giờ có.
Nàng cắn răng, cố nén tiếng rêи ɾỉ thốt ra lời đáp: “ hợp... phù hợp”
Chờ tới khi nhân viên rời đi, nàng mới thoải mái thở ra. Mà hắn lại bắt đầu một một vòng tiến công mới.
Dưới loại tình huống lúc nào cũng có thể có người tới gõ cửa mà làʍ t̠ìиɦ, hắn cảm thấy nàng đặc biệt mẫn cảm. Bên trong hoa huyệt tiết ra mật dịch nhiều hơn, mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.
PA~~PA~ Tiếng va đập cơ thể hai người phát ra tại căn phòng nhỏ hẹp này đặc biệt rõ ràng.
Cắm rút mấy chục lần, cuối cùng hắn cũng bắn ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun vào trong người làm nàng cao triều liên tục.
Chờ tới khi dư âm cao triều qua đi nàng mới lầm bầm “ Úc Ly, anh từ chỗ nào học được cái này?” Nàng không tin, hắn thân là quỷ vương lại biết đến mấy thứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế này.
“Trên mạng a~ nó nói, phụ nữ khi làʍ t̠ìиɦ trong phòng thử đồ, đặc biệt dễ sinh ra kɧoáı ©ảʍ nhiều hơn.” Mặt nàng hồng lên, gia
hỏa này nguyên lai đã lên mạng tìm hiểu. Về đến nhà, nàng nhất định sẽ dạy bảo hắn thật tốt.
Lúc ra ngoài, Lâm Vũ Hạm không dám nhìn trực tiếp nhân viên bán hàng. Nàng đang mặc bộ nội y kia, nàng cũng không dám cầm hẳn bộ nội y ướt nhẹp kia ra tính tiền, chỉ nói với họ là nàng muốn trả tiền luôn.