Chương 9: Con trai
Nhưng lần này Tạ U U mới cọ mấy cái, di động của Thẩm Phi Bạch vang lên.
Thẩm Phi Bạch nghe điện thoại, nhanh chóng rút người ra khỏi lốc xoáy tìиɧ ɖu͙©, vỗ mông cô, bảo cô rời khỏi người anh.
Tạ U U còn chưa muốn đủ, nhưng nhìn vẻ mặt của Thẩm Phi Bạch, cũng biết anh có chuyện cần giải quyết.
Dưới người hai người là một vùng xúc cảm dính nhớp, cô đứng dậy, nhìn thấy trên đũng quần người đàn ông đều là dấu vết ướŧ áŧ, phía dưới cô cũng như lũ lụt, biến quần người đàn ông thành như thế.
Thẩm Phi Bạch đột nhiên rời khỏi ghế, đi sang một bên, giọng nói có chút nghiêm túc.
“Thẩm Trung xảy ra chuyện gì? Lại đánh nhau với người ta à?”
Giọng điệu của anh rất lạnh nhạt, hoàn toàn không nghe ra một chút hương vị tìиɧ ɖu͙© lúc trước.
Từ một câu đơn giản này, Tạ U U đã thông minh đoán được, anh hẳn là đang nói chuyện của con mình.
Tạ U U ngoan ngoãn ngồi bên cạnh không lên tiếng, cô nhìn sườn mặt người đàn ông, bỗng nhiên hơi thất thần.
Quả nhiên lão nam nhân không bình thường, bứt ra đều nhanh hơn ai khác, giống như hai bọn họ chưa từng làm gì.
Đợi Thẩm Phi Bạch gọi điện thoại xong, anh đặt di động lên trên bàn, ngồi xuống, ánh mắt nhìn một vòng, giống như định lấy đồ xong rời đi. Nhưng khi nhìn xuống mình, dáng vẻ thực sự không có cách nào ra cửa, lại bảo người ta đưa quần áo tới lần nữa.
Tình nhân của anh không biết không ở trong phòng từ lúc nào, cùng lúc đó, anh còn nghe thấy tiếng nước truyền từ phòng tắm tới, hình như đang mở nước.
Anh không kịp nghĩ nhiều chuyện của người khác, báo khách sạn và số phòng cho người bên kia điện thoại.
Tạ U U mới ra khỏi phòng tắm, thì nghe thấy giọng nói trầm thấp dễ nghe của người đàn ông vang lên trong phòng: “Ừm, thuận tiện đưa một bộ quần áo phụ nữ tới đây, số đo lát nữa tôi gửi vào di động cho.”
Thẩm Phi Bạch nghe phía trước có động tĩnh, khi nói chuyện điện thoại còn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa vặn đối diện Tạ U U đứng ở cửa phòng.
Đôi mắt của Tạ U U nhìn thẳng vào đôi mắt thâm thúy của người đàn ông, trái tim đột nhiên đập nhanh hơn, không biết vì khẩn trương hay vì ngượng ngùng, gương mặt trắng nõn hơi đỏ lên.
Ở trước mặt Thẩm Phi Bạch, cô vẫn có cảm giác kinh hãi.
Ngay sau đó Thẩm Phi Bạch dời mắt đi trước, lấy điện thoại ra.
Tạ U U mơ hồ nghe được nội dung cuộc nói chuyện, không nói gì khác, nhân phẩm của Thẩm Phi Bạch tốt hơn đàn ông khác, biết quần áo của cô không thể mặc, bảo thư ký đưa đồ tới cho cô.