Đi loanh quanh nguyên buổi sáng mà thấy cũng chỉ toàn cây với cây không hề có bất cứ một ngôi nhà hay túp lều nào, theo suy đoán nếu thực sự mà đây là nơi cô được xuyên không đến có lẽ là cổ đại từ thời tiền sử. Không hề có bóng dáng bị con người cải tạo qua , cả con vật cũng to hơn nhiều so với hiện đại, bầu không khí mà ngay cả những con suối cũng thực sự mát mẻ trong lành.
A, nhắc đến suối mới nhớ đến hôm qua giờ vẫn chưa được đi tắm, xoay đầu nhìn xung quanh đảm bảo không có ai Vân Hoa mới dám cởi bỏ hết áo quần, toàn thân như nhộng cứ thế nhẹ nhàng bước xuống nước.
Dòng suối mát lành chảy nhẹ trên cơ thể mềm mại non nớt của thiếu nữ, buổi trưa ánh nắng dâng cao, làn da vì loanh quanh một hồi mà mồ hôi bóng loáng , được tắm dưới suối quả thực rất thích.
"Suối thật mát, rất sảng khoái"
Bàn tay trắng nõn đưa nước khoát lên trên người, lại dùng tay chà sát trên cơ thể, nắn bóp trên đôi gò bồng trắng muốt, đôi vυ' của cô thực sự lớn hơn rất nhiều khi nằm trong bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh, một tay của Vân Hoa hầu như không thể nào nắm hết được đôi vυ' lớn từng này. Cảm giác hằng ngày đều mang theo thực sự rất mệt mỏi.
Đưa tay nhẹ nhàng đặt lên cánh hoa chà sát, một dòng điện tê liệt đánh úp trên người thiếu nữ.
"Ưʍ...rất giống điện giật" Cô khi nào đã trở nên dâʍ đãиɠ như thế này, chính mình đυ.ng vào cũng có phản ứng.
Bỗng từ sau lưng truyền đến âm thanh người bước xuống suối, Vân Hoa giật mình quay lưng.
Ly Vận cư nhiên hắn cũng bắt đầu cởi đồ, đặt chân từ từ xuống suối.
"Này anh nhìn lém tôi tắm ư? Nhanh, nhanh bước lên"
Vân Hoa đỏ bừng cả khuôn mặt thanh thuần, tươi sáng. Ban ngày ban mặt, hắn là đàn ông lại nhìn lén cô tắm.
"Tôi...không...không"
"Tôi không biết lý do gì nhưng anh đi nhanh cho tôi"
Hắn ta mím chặt hai môi, rất không cam lòng mà bước lên trên bờ, nghĩ thầm thịt dâng đến miệng lại bỏ lỡ.
"A...a chân tôi đau quá"
Tại vì đề phòng nhìn Ly Vân nên cô quên mất mình đang ở giữa dòng suối, nơi các viên đá mọi lúc đều có thể đập vào chân, đau đến tím mặt.
Ly Vận nghe tiếng gọi của cô thì hốt hoảng xoay lui, chân dài ba bước tiến tới ôm cả người Vân Hoa vào lòng. Đôi nhũ mềm mại cứ thế dán vào lòng ngực rắn chắc, hai thân thể bất đồng màu da dính sát vào nhau tạo nên hình ảnh duy mỹ.
Xúc cảm nơi lòng ngực quá chân thật, làm hắn thở dốc dồn dập. Dươиɠ ѵậŧ ở dưới háng hùng dũng ngẫng cao đầu chóng trên bụng cô.
"Anh bế tôi vào trong được không"
Khi cả người cô dán chặt trên hắn, một luồng khí nóng cứ thế xong tận lên não làm cả cơ thể cô mềm nhũn như sắp bị dòng nước cuốn trôi, may thay Ly Vận cấp tốc đỡ lấy mông cô nâng lên khỏi mặt nước.
Bởi vì sợ lần nữa có thể té xuống, cô gắt gao đưa chân quấn chặt trên vòng eo cường tráng rắn rỏi, hành động này của cô khiến cho nam căn thô lớn của đàn ông cứ thế chống trên cửa huyệt.
Nãy giờ không hề chú ý rằng Ly Vận xuống nước cũng hoàn toàn cỡi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nên theo động tác tiến vào bờ của hắn, cây gậy thô to sẽ càng ma sát chặt chẽ với tiểu huyệt thấm đẫm nước.
"Cái đó.... của anh chống vào ...tôi rồi"
Câu nói của cô thực rất xấu hổ nhưng nếu không nói thì nó sẽ tiến luôn vào huyệt mất.
"Cất...không được"
Ly Vân vẫn cứ vững chãi ôm cô mà tiến vào bờ, mặc kệ thứ dưới thân tung hoành ngang dọc. Vốn lòng suối nhiều đá gập gềnh khó đi lại phải ôm thêm một người, độ khó thêm cao. Không may hắn trượt chân ngã về phía trước, Vân Hoa cũng không trốn khỏi tai vạ.
Gậy thịt cứng rắn của đàn ông cứ thế hùng dũng tiến vào trong động, hạ huyệt tức khắc bị lấp đầy đến căng cứng.
"Ôi...ôi...vào rồi... đau quá"
Vân Hoa cả người cứng nhắc, sự chống đỡ bấy lâu nay không bằng một cú trượt ngã. Giờ đây cây thịt hoàn toàn chui vào trong huyệt, sinh ra cảm giác đặc biệt rất sảng khoái, cô không muốn để hắn rút ra nữa, làm sao.
Ly Vận cũng nghiến răng căng da bụng, nam căn thô cứng của hắn vì bất thình lình tiến vào huyệt nhỏ nhắn nên không khỏi bị các lớp thịt non kẹp lại.
Hắn đè cô lên tảng đá gần đầy, cúi đầu xuống nhìn chỗ hai người đang dính vào nhau, cây thịt cứng rắn màu đen đang dùng sức đâm vào trong tao huyệt. Từng lớp lông mao của cả hai dính vào nhau đung đưa trên mặt nước.
Đôi mắt hắn bị du͙© vọиɠ lấn áp, sẫm mắt trừu sáp nam căn trên âm đế non mềm.
"Ưʍ...anh động...nhanh...được không"
Kɧoáı ©ảʍ quen thuộc đánh úp vào khiến Vân Hoa không phân biệt được phải trái, cứ thế hùa theo nam nhân trước mắt.
Đôi tay trắng mịn vòng qua cổ nam nhân, giương đôi mắt to tròn lên nhìn hắn. Có lẽ vì được nước gột rửa nên khuôn mặt Ly Vận hoàn toàn được hiện ra, sau lớp bụi đất lấm bẩn là một khuôn mặt rất sắc sảo cùng cương nghị. Không hề còn vẻ bề ngoài lấm lem như lúc đầu cô gặp nữa, bộ mặt bây giờ mới chân chính đi.
Bản tính con người mà, thấy thứ gì đẹp cũng muốn ngắm nhìn. Vân Hoa bây giờ bị vẻ đẹp của Ly Vận làm cho phát ngốc, não bộ trì độn chẫm rãi đưa đôi môi đỏ hồng đặt lên môi mỏng mát lạnh của hắn.
Ly Vận vốn nãy giờ chỉ chú ý đến hạ thân chặt chẽ kết hợp, nên khi đôi môi ấm áp chính thức dính trên khoé môi mới phản ứng lại, sau phút giây bở ngỡ cướp quyền chủ động mà luồn cả cái lưỡi vào trong.
Khoang miệng của cô thực ấm áp, lại còn ngọt ngào khiến hắn khó dứt ra được, động tác lưỡi càng thêm táo bạo. Đánh lưỡi liếʍ láp trên hàm răng của cô, lại cuốn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào mυ'ŧ chặt trong miệng, bản năng thú tính bộc phát.
Hôn càng thêm mãnh liệt, côn ŧᏂịŧ phía dưới từng chút từng chút đỉnh vào bức tường thịt. Tiếng nước vì động tác của cả hai mà dập dìu bắn tung toé lên thân hình hai người.