Thiên Tài Tam Bảo Thần Bí Daddy Là Đại Lão

Chương 4

Sáng sớm thứ Hai, Phong Thiên Tuyết và thím Chu cùng nhau đưa ba đứa trẻ đến trường mẫu giáo mới rồi vội vã đến tập đoàn Thịnh Thiên.

Những ngày này, Phong Thiên Tuyết đã nộp ba mươi lăm bộ hồ sơ và đi phỏng vấn mười bảy công ty, không phải bị từ chối ngay tại chỗ thì là bảo cô về nhà chờ tin.

Chỉ nhận được một cuộc gọi ứng tuyển thành công, đó là tập đoàn Thịnh Thiên trong truyền thuyết!

Phong Thiên Tuyết cảm thấy kỳ lạ vì những công ty nhỏ đó còn không để mắt đến cô, tại sao tập đoàn Thịnh Thiên đứng đầu đế chế thương mại lại chủ động gọi cho cô?

Cho đến khi cô đến phòng nhân sự của tập đoàn Thịnh Thiên mới hiểu ra: “Là anh?”

“Đã lâu không gặp, cô chủ!” Hạ Văn Triết nhìn cô cười, trong mắt mang theo ý cười không tốt đẹp gì, “Nhiều năm như vậy, cô thật sự không thay đổi chút nào, vẫn xinh đẹp như trước!”

“Hạ Văn Triết, năm đó ba tôi đã đuổi anh ra khỏi Phong Thị và bảo anh cả đời không được bước chân vào thành phố Hải, thế mà anh còn dám quay lại?”

Phong Thiên Tuyết nhớ anh ta, lúc trước là phó chủ tịch của Phong Thị, vì có ý đồ xấu với cô mà bị Phong Thiên Dương đuổi ra khỏi Phong Thị, không ngờ sau bốn năm lại gặp anh ta ở đây.

“Nhà họ Phong đã suy tàn từ lâu rồi, cô tưởng mình vẫn là cô chủ của năm đó sao?” Hạ Văn Triết cười lạnh chế nhạo, “Bây giờ cô không là gì cả, ngay cả công việc này cũng là tôi bố thí!”

Phong Thiên Tuyết tức giận trừng mắt lườm anh ta rồi xoay người rời đi.

“Phong Thiên Tuyết, đây là cơ hội cuối cùng của cô, bước ra khỏi cánh cửa này, tôi đảm bảo từ nay về sau, cô sẽ không tìm được việc làm tại thành phố Hải, trừ khi đến hộp đêm làm gái!”

Giọng nói kiêu ngạo của Hạ Văn Triết vang lên từ phía sau.

Trong lòng Phong Thiên Tuyết đầy lửa giận, bước nhanh hơn và bỏ đi…

Bảo cô cúi đầu trước loại người này là không thể nào!

Khi bước ra, Phong Thiên Tuyết phát hiện lối vào của tòa nhà chật ních người.

Một người đàn ông trung niên trên người tẩm đầy xăng một tay cầm bật lửa đe dọa những người xung quanh.

“Các người đừng tới đây, tôi muốn gặp Dạ Chấn Đình, bảo anh ta đến gặp tôi!”

Nhân viên xung quanh không dám tới gần, vệ sĩ lại càng chuẩn bị kỹ càng.

Một số lãnh đạo cấp cao cố gắng xoa dịu anh ta: “Triệu tổng, anh bình tĩnh đi, có gì thì từ từ nói!”

“Bình tĩnh? Tôi chỉ không cẩn thận đắc tội với anh ta, anh ta liền khiến tôi phá sản trong một đêm, trở thành con chó không nhà, anh bảo tôi bình tĩnh như thế nào?” Tâm trạng của người đàn ông vô cùng kích động.

Khi nghe những lời này, Phong Thiên Tuyết không khỏi nghĩ đến ba mình là Phong Thiên Dương…

Cô luôn không hiểu công việc kinh doanh của Phong Thị đang rất tốt, tại sao lại đột nhiên phá sản chứ?

Cô thậm chí còn chưa gặp mặt ba mình lần cuối mà đã nhận được tin ba mình qua đời.

Lẽ nào ba cũng bị hại giống như người trước mặt sao?

“Dạ tổng tới rồi!” Đúng lúc này, đột nhiên có người hét lên.

Phong Thiên Tuyết vừa nhìn lên thì thấy một chiếc Rolls Royce Phantom đang từ từ chạy tới, các vệ sĩ lập tức tiến lên để thu dọn hiện trường, đám đông đang vây xem vội vàng lùi lại nhường đường.

Người đàn ông trên người tẩm xăng lập tức chạy tới trước xe, kích động hét lên: “Dạ Chấn Đình, hôm nay anh nhất định phải cho tôi một lời giải thích!”

Những người xung quanh thậm chí còn không dám thở mạnh, căng thẳng nhìn chiếc Rolls Royce màu đen kia.

Người ngồi bên trong là nhân vật khiến cả thành phố Hải nhìn thấy đã phải sợ hãi!

Phong Thiên Tuyết mơ hồ nhìn thấy một bóng đen thẳng tắp ở ghế sau đang cúi đầu xem điện thoại, hoàn toàn không bị bên ngoài ảnh hưởng.

Lái xe và vệ sĩ ngồi trên ghế phụ lái đang chờ chỉ thị của anh, ngay cả không khí cũng bắt đầu nghiêm trang và im ắng lại.

Người đàn ông trong xe lạnh lùng như băng, còn không ngẩng đầu lên mà chỉ làm một động tác tay lạnh lùng.

Giây tiếp theo, chiếc ô tô đột nhiên tăng tốc và tông thẳng vào người đàn ông trên người tẩm xăng…

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, người đàn ông trên người tẩm xăng lại càng đơ ra như khúc gỗ ngay tại chỗ, không ngờ đối phương lại quyết liệt như vậy.

Nhìn thấy chiếc xe sắp đâm vào anh ta, Phong Thiên Tuyết đột nhiên sải bước tới và kéo anh ta ra…

Người đàn ông trong xe nâng mắt nhìn, ánh mắt sâu thẳm nhìn mặt Phong Thiên Tuyết, trong đáy mắt hiện lên ý nghĩ phức tạp!