Dục Vọng Ẩn Giấu

Chương 17 - H

Cô không khỏi có chút mong đợi.

Người đàn ông lấy một thứ đồ kỳ quái nào đó trên bàn kim loại, đeo lên pháo trùng thiên, giống như áo mưa nhưng lại có chút không giống, đeo lên trên đỉnh đầu, chiều dài cũng chỉ đủ để đeo trọn cái đầu, hình dáng thứ kia như một cái ống hút, nhưng lại lớn hơn rất nhiều so với ống hút, của anh rất thô, thoạt nhìn cũng có độ cứng nhất định, phía cuối cùng còn thoáng co rút lại bên trong, hình thành một vòng cung tròn.

Tô Nhuế đột nhiên lóe lên suy nghĩ, đó là cách dùng của thứ đồ chơi này.

Cái này, cái này thật sự con bà nó quá dâʍ đãиɠ rồi!

Nháy mắt khi cô nghĩ đến điều đó, cái kia cùng thứ hình dáng ống thông qua màиɠ ŧяiиɧ của cô, sợ cô đau nhức nên động tác của người đàn ông rất nhẹ nhàng, tiến sâu vào trong huyệt nhỏ từng chút từng chút, thứ đồ ống này còn dài hơn nhiều so với ngón tay anh, lạc vào một nơi không biết đến.

Thứ này trông có vẻ cứng, nhưng mà chất liệu khá tốt, ngoại trừ bên ngoài có chút mát mẻ, cũng không có cảm giác khó chịu nào, chỉ là so với nhiệt độ thì cô thích ngón tay hơn.

"Ống này có sướиɠ không? Hay là ngón tay tôi sướиɠ hơn?" Sau khi người đàn ông đẩy thứ có hình ống kia lọt hết vào trong rồi ngừng lại, để cho cô thích ứng với dị vật, thân thể cô vô cùng mẫn cảm, hơn nữa còn chịu sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của anh, đã gần như cao trào, anh vẫn không muốn thứ đồ này được lợi.

"Ngón, ngón tay của anh." Giọng nói Tô Nhuế như tiếng muỗi kêu, trong huyệt có dị vật khiến cô hổ thẹn vô cùng, thậm chí cô còn không dám nhìn người đàn ông.

"Ngón tay cô và ngón tay tôi khác nhau, cái nào thoải mái hơn?" Người đàn ông hỏi tiếp.

"Anh đó." Mặc kệ anh cứ đút vào như vậy, cũng đâm cô có cảm giác cả buổi.

"Vậy cô đồng ý với tôi, ở đây thử hàng bảy ngày, không được tự an ủi?"

"Ừ..." Huyệt nhỏ hưng phấn khó chịu, cô như bị mê hoặc, đã đồng ý yêu cầu của người đàn ông.

"Đương nhiên để cho công bằng, trong bảy ngày này tôi cũng không thủ da^ʍ."

Tô Nhuế cảm thấy anh rất phiền, con mẹ nó ai quan tâm anh có thủ da^ʍ hay không, lén lút làm thì liên quan cọng lông gì tới cô.

"Ừ." Cô đồng ý qua loa với anh.

Hình Bạch Hàn một tay đỡ trên lan can trói tay cô, nửa người trên có xu thế ngả về phía cô, cách cô một khoảng gần hơn, động tác trên tay càng thêm hung hãn, thậm chí cô còn nghe được thanh âm ma sát của làn da mỗi khi anh động, mỗi một cái đều mạnh mẽ có lực, bỗng dưng cô có ảo giác mình bị anh lừa.

Cô đã từng muốn dùng sữa trâu để thay thế tăng lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào, nhưng cô biết rõ làm vậy dễ bị nhiễm trùng, đành phải từ bỏ suy nghĩ này.

Hô hấp của anh ngày càng nặng nề, tiếng thở dốc quanh quẩn trong phòng trống trải, tiểu huyệt chứa dị vật ê ẩm dị thường, cô rất muốn, rất muốn, sâu bên trong non nớt càng không ngừng ngọ nguậy, quấn quanh lấy ống nhỏ kia, cô cũng không ngừng nhớ lại hình ảnh khi anh sắp bắn, cổ họng không khỏi bật thốt tiếng rêи ɾỉ quyến rũ ngọt ngào.

Chưa nói đến huyệt nhỏ run lên vì va chạm, càng không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô.

Huyệt nhỏ càng ngày càng trướng, Tô Nhuế nhịn không được vểnh eo nhỏ lên, nào ngờ chính vì động tác này, người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, bắn ra!

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc nóng bỏng hóa thành một cột nước mạnh mẽ bắn thẳng vào chỗ sâu bên trong, cọ xát miệng tử ©υиɠ đang khép chặt lại, trong nháy mắt kɧoáı ©ảʍ ào ào như trút nước, toàn thân Tô Nhuế run rẩy, theo bản năng thét chói tai lên cao trào.