Bùi Mẫn không phải thằng ngốc, đương nhiên biết Hướng Nam gấp gáp nhưng không thúc đẩy trước là vì cái gì.
Chờ trong thân thể thoáng hòa hoãn thì Bùi Mẫn rầu rĩ nói một tiếng: “Đỡ hơn rồi, cậu động đi.”
Giọng điệu không được tự nhiên.
Hướng Nam lại hiếm khi săn sóc: “Anh còn đau không? Lần này có bị xé rách không?”
Mặt Bùi Mẫn ửng hồng, vành tai cũng đỏ lên, vừa hồng vừa nóng, bất giác nâng giọng: “Đau cái nịt, bảo động thì động đi, hỏi cái gì mà hỏi?”
Đại lão không biết xấu hổ à? Bùi Mẫn dùng giọng điệu cáu gắt quát mắng để che giấu gợn sóng trong đáy lòng.
Hướng Nam lại bị quát, cũng không giận, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Quan tâm anh, anh lại không cảm kích. Nếu không phải nghe nói đàn ông lớn tuổi thì năng lực khôi phục không bằng trai trẻ, dễ bị nứt hậu môn, thì tôi mới không…”
Nội tâm Bùi Mẫn vừa dâng lên một trận cảm động thì đã lập tức phí hoài đút hết cho chó ăn, mặt thối như bị chó cắn: “Ông đây còn chưa đến 40 đâu, tuổi đang sung mãn, già cái gì mà già. Có bản lĩnh đấu tay đôi thử đi, xem tôi có đánh nổ đầu cậu không.”
Nói ra cũng kỳ quái, Bùi Mẫn lúc trẻ đúng là tính tình kém nhưng sau khi ngồi trên địa vị cao thì bắt đầu tu thân dưỡng tính, lâu lắm anh chưa tức giận thế này, trước kia tức lắm cũng chỉ nheo đôi mắt, âm trầm nhìn người ta, khiến đối phương cả người đổ mồ hôi mà thôi. Từ khi gặp được Hướng Nam, như là quay về thời trẻ trâu, cả người táo bạo như núi lửa, động tí là phun trào.
“40 cũng nên bảo dưỡng thân thể. Xã hội đen các anh, khẳng định là bị nội thương ngoại thương không ít, hiện tại không bảo dưỡng, sau này già rồi sẽ phải chịu tội.” Hướng Nam lải nhải nói, eo cũng không an tĩnh, chậm rãi thọc rút trong thân thể Bùi Mẫn.
Trong lòng Bùi Mẫn toàn là lửa giận, anh quay đầu nhìn Hướng Nam: “Ông đến đây cho cậu cᏂị©Ꮒ, không phải đến nghe cậu giảng kinh nghiệm dưỡng sinh.”
Hướng Nam duỗi tay vỗ một cái lên mông Bùi Mẫn, tạo ra tiếng bốp cực kỳ vang dội quanh quẩn trong căn phòng: “Đang cᏂị©Ꮒ đây còn gì?”
Bùi Mẫn xoay đầu, không nói chuyện nữa, thở dốc, thân thể theo Hướng Nam thọc rút mà hơi run rẩy. Cơ ngực mềm dẻo phập phồng run rẩy, bởi vì thân thể đè thấp nên đầṳ ѵú đỏ thẫm nhô lên cọ xát mặt bàn bóng loáng lạnh băng, ngứa, lại có vài phần sảng khoái.
Trước ngực có kɧoáı ©ảʍ khiến Bùi Mẫn xấu hổ, anh không thể tiếp thu sự thật mình là đàn ông mà đầṳ ѵú nhạy cảm thế này, khuỷu tay chống lên mặt bàn, nâng người dậy.
Động tác này làm eo anh có vẻ đẹp hơn, cơ eo căng chặt, phác hoạ ra độ cung gợi cảm, thân trên và hạ dươиɠ ѵậŧ nhếch lên, hạ eo dán trên bàn làm việc, da thịt màu đồng với cái bàn màu nâu hồng đỏ tương phản rõ ràng, cái eo thon nhỏ tràn đầy sức mạnh.
Hướng Nam duỗi tay vuốt ve eo Bùi Mẫn, vòng eo gầy nhỏ nhưng rắn chắc, sờ rất thích. Hướng Nam cảm thấy cái eo này nhạy cảm quá, mỗi lần cậu chạm vào, Bùi Mẫn sẽ run lên, hậu huyệt cũng theo đó kẹp chặt.
Lúc đang làʍ t̠ìиɦ thì đương nhiên là thân thể vô cùng mẫn cảm, Bùi Mẫn cảm thấy mình nhạy cảm quá mức.
Bàn tay nóng ấm theo đường cong của eo, trượt xuống dưới nách, đến cơ ngực mềm dẻo, Hướng Nam xoa bóp cơ ngực đầy đặn của Bùi Mẫn. Dù tay Hướng Nam không nhỏ nhưng vẫn không thể nắm hết cơ ngực của Bùi Mẫn, thịt từ khe hở ngón tay tràn ra, vô cùng co dãn.
Hướng Nam không kiêng nể, mạnh mẽ xoa nắn cơ ngực cực kỳ sắc tình, rất nhanh trước ngực Bùi Mẫn đã xuất hiện không ít vệt đỏ. Đầṳ ѵú nhỏ kia cũng không thể thoát khỏi, bị ngón tay nắm kẹp xoa bóp đỏ lên, đầṳ ѵú vốn màu đỏ thẫm mà nay càng đỏ như nhỏ máu, sưng to.
Mặc cho Bùi Mẫn cố kìm nén tiếng rêи ɾỉ nhưng tiếng ngâm kêu nức nở vẫn tràn ra từ trong cổ họng: “Ư… A… A ha…, khốn nạn…, bóp… Bóp cái gì mà bóp…”
Tư thế này không tiện xoa ngực, chủ yếu là Hướng Nam không thấy, chỉ tưởng tượng nào có cảm giác bằng xem thật, dù sao sau này còn có rất nhiều cơ hội, thế là Hướng Nam buông tha cơ ngực bị xoa ra cảm giác, chuyên tâm khai phá hậu huyệt .