Tòa Tháp Vàng Đen

Chương 11: Tập chung lái xe (hơi H)

Bất tri bất giác, Mộc Uyển Thanh phát hiện môi đối môi mà hôn giữa cô và anh trai đều đã trở nên bình thường.

Nhìn người ngồi ở bên cạnh, người đàn ông anh tuấn đã bắt đầu khởi động xe, cô muốn nói cái gì đó, cho dù là đề xuất ý kiến cũng tốt, nhưng nhớ tới sáng nay nụ hôn lưỡi ở trên giường kia, Mộc Uyển Thanh lại cảm thấy, dường như mới vừa rồi cũng chỉ là môi dán môi hôn một chút, cái này cũng không có gì.

Mấy chuyện mặt đỏ tim đập cô cùng anh trai đều đã làm, huống chi chỉ là môi cùng môi hôn một chút?

“Đang nghĩ cái gì?”

Đang lái xe Mộc Kinh trên mặt mang theo kính râm, mắt nhìn thẳng nhìn phía trước, phía sau xe của anh cùng Mộc Uyển Thanh có hai chiếc xe màu đen đi theo bảo hộ.

Nhưng anh cũng không có nói cho Mộc Uyển Thanh, chỉ vươn một bàn tay tới, cầm tay Mộc Uyển Thanh, năm ngón tay giao nhau, lòng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa bóp mu bàn tay cô, động tác này xem như tương đương với khắc chế.

Mộc Uyển Thanh lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói:

“Không có gì, chính là cảm thấy anh...”

Cô còn chưa có nói xong, Mộc Kinh bắt lấy tay cô đã buông lỏng ra, lại sửa thành đặt ở trên đùi cô, giống như trong lúc lơ đãng, nhưng lại tràn ngập cố tình, đầu ngón tay đặt ở phần bên trong đùi cô.

“Anh!”

Mộc Uyển Thanh kháng nghị, cô dùng tay bao trùm ở trên mu bàn tay anh, để ngăn cản, lại dỗi nói:

“Tập trung lái xe, đừng.”

“Anh vẫn lái xe tốt mà.”

Mắt như cũ nhìn thẳng Mộc Kinh cong môi cười, đem xe lái vào bãi đỗ xe ngầm, hai chiếc xe trở thuộc hạ phía sau cũng theo đó tiến vào. Mộc Uyển Thanh sợ chuyện gì đó xảy ra, bởi vậy, cũng không dám đem lời nói làm rõ, chỉ là cô nhường nhịn, ngược lại làm Mộc Kinh càng thêm tùy ý hơn.

Đợi đến khi anh giống như nước chảy mây trôi, một tay đem xe hướng đúng vị trí dừng lại, cái tay đang đặt ở trên đùi Mộc Uyển Thanh lại hướng phần bên trong đùi vuốt ve, cũng bắt đầu xoa bóp.

Mộc Uyển Thanh nhịn không được cả người căng thẳng, hạ thể âʍ đa͙σ không tự giác co rút lại, hai chân kẹp chặt, bao trùm cả bàn tay của anh rồi dùng sức, muốn ngăn cản bàn tay đang tiếp tục hướng lên thăm hạ thể của cô.

Nhưng Mộc Kinh đã dừng xe tốt, nên anh trực tiếp buông lỏng ra đai an toàn, nghiêng người lại đây, cũng không chào hỏi một cái, đột nhiên liền hôn lên môi Mộc Uyển Thanh, tay anh như cũ ở trên đùi cô vuốt ve, không chút nào màng tới sự ngăn cản của Mộc Uyển Thanh.

Thậm chí, còn đem váy cô nhấc lên, bàn tay to của anh cứ như vậy chui vào trong váy, vuốt ve chân thịt cô.

“Ân ~~”

Bị anh trai hôn Mộc Uyển Thanh nhịn không được phát ra một tiếng rêи ɾỉ, đầu lưỡi anh đang ở trong miệng cô dây dưa với đầu lưỡi cô, phần bên trong đùi còn bị tay anh vuốt ve xoa bóp, loại mùi vị này cô chưa từng bị người đàn ông nào đối đãi qua như vậy nên cả người đều tê dại.

Cô tựa như cảm thấy chính mình mềm thành nước, ngồi ở trên ghế phụ to rộng mềm mại, bắt đầu vô hình vô trạng vô biên, bát ngát, lại cảm giác hạ thể chỗ huyệt khẩu đang nóng lên, miệng âʍ đa͙σ phun ra một dòng nước lớn, đem qυầи ɭóŧ xối ướt đẫm.

Trong xe, bắt đầu mờ mịt ra một cổ hương vị da^ʍ mĩ cuồng nhiệt, đợi đến khi Mộc Uyển Thanh phản ứng lại, bàn tay to của anh trai, đã vuốt ve tới chỗ chân tâm của cô, cách qυầи ɭóŧ ướt đẫm mà xoa nắn âʍ ɦộ.

“Ướt, A Thanh.”

Mộc Kinh thoáng rời đi môi cô một chút, trên mặt kính râm không biết khi nào bị anh lấy xuống, lộ ra đôi mắt tràn ngập tìиɧ ɖu͙© cùng du͙© vọиɠ chiếm hữu, anh tiếp tục xoa xoa hạ thể cô, khàn khàn tiếng nói, nói:

“Anh rất cao hứng.”