Dâm Loạn Hậu Cung

Chương 21

Vân Giai Du nghe được thanh âm Hoắc Trị Trăn, nhịn không được đem tầm mắt chuyển hướng về phía phụ thân, khóe mắt đã lộ ra hưng phấn.

Vân Khương nhìn đến biểu tỉnh của nàng giờ khắc này, tâm viên ý mã đi tới trước mặt Hoắc Trị Trăn.

- Hoàng Thượng, lão thần……

Hoắc Trị Trăn dùng sức ở nhục huyệt Vân Giai Du trừu động vài cái, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn ra, lập tức buông lỏng tay mình.

- Nếu Vân tướng quân muốn, vậy ở chỗ này phát tiết ra tới, ngươi lại đây.

Tầm mắt Hoắc Trị Trăn nhìn về phía Khổng Hiểu Đồng sau lưng Vân Khương, sắc mặt nàng trở nên tái nhợt, không ngừng đối với Hoắc Trị Trăn dập đầu, không dám đi lên trước mặt hán.

- Hoàng Thượng, nô tỳ…… Nô tỳ không dám……

Vẻ mặt Hoắc Trị Trăn không vui, Khổng Hiểu Đồng mới đi tới, trực tiếp trao đổi ngươi, toàn thân phát run đứng ở một bên. Hoắc Trị Trăn vẫn luôn nhìn Vân Giai Du, lý trí nàng đã hoàn toàn bị nɧu͙© ɖu͙© khống chế, nàng chậm rãi bò tới trước mặt Vân Khương.

Vân Khương nhìn hai vυ' run rẩy trước ngực nữ nhi, đáy lòng vẫn còn giãy giụa. Vân Giai Du thở hổn hển một hơi, một bàn tay đã dán ở đũng quần hắn thượng, tay nhỏ cách lớp vải dệt qua lại vuốt ve côn ŧᏂịŧ, làm một tia rụt rè ở đáy lòng Vân Khương hoàn toàn biến mất. Hắn nhìn Vân Giai Du.

- Giai Du, ngươi có biết chính mình đang làm cái gì không?

- Cha, ngài không phải cũng muốn sao? Làm nữ nhi tới hầu hạ ngài đi.

Vân Giai Du đem sở hữu cảm thấy thẹn đều vứt ở sau đầu, giúp Vân Khương cởi bỏ quần, nhìn đến côn ŧᏂịŧ lớn của hắn cương cứng trong qυầи ɭóŧ. Nàng chậm rãi cởi ra, lần đầu tiên thấy được côn ŧᏂịŧ lớn của phụ thân, làm lòng ngực nàng không ngừng nhảy lên.

- Cha, đây là lần đầu nữ nhi nhìn thấy côn ŧᏂịŧ lớn của ngài, nữ nhi liền sẽ làm ngài thoải mái.

Vân Giai Du còn không cho Vân Khương phản ứng lại, liền nhét vào trong miệng, nàng ngửa đầu nhìn Vân Khương. Vân Khương nhìn biểu tình dâʍ đãиɠ của nữ nhi, không tự chủ được lên tiếng. Vân Giai Du phảng phất như nghe được câu trả lời, đôi tay dán lên trên bụng, đầu lưỡi liếʍ láp côn ŧᏂịŧ lớn.

“Ngao……”

Vân Khương đã mất đi lý trí, đôi tay đã phủng ở đầu Vân Giai Du, bị động biến thành chủ động, tự cố tự làm côn ŧᏂịŧ ở trong miệng nàng không ngừng trừu động, qυყ đầυ từ thiển đến thâm tiến vào trong miệng Vân Giai Du, qυყ đầυ thường thường đυ.ng phải nhục bích, mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ xưa nay chưa từng có, hắn không bao giờ nghĩ mình thế nhưng lại thao chính nữ nhi ruột.

- Ngô…… Cha…… Ta chịu không nổi…… Miệng hảo toan…

Vân Giai Du cảm giác được qυყ đầυ đã thâm nhập tới yết hầu, nàng vẫn nhịn không được kêu lên. Vân Khương mới buông lỏng tay mình, đem côn ŧᏂịŧ lớn từ trong miệng nàng rút ra.