Bỗng nhiên chi gian, Khổng Hiểu Đồng đã từ ngoài thiên điện đi đến, nàng thần sắc hoảng loạn nhìn Vân Giai Du:
- Tiểu thư, lão gia tiến cung tới, hắn…… Hắn liền ở ngoài thiên điện.
- Làm Vân tướng quân tiến vào, ngươi lập tức đi ra ngoài.
Tầm mắt Hoắc Trị Trăn nhìn về phía Khổng Hiểu Đồng, mặt vô biểu tình phân phó. Vân Giai Du trừng lớn hai mắt, nhìn Hoắc Trị Trăn.
- Cha tới, chính là ta…… Hoàng Thượng ngài vì cái gì còn muốn cho cha tiến vào?
Hoắc Trị Trăn cười như không cười nhìn Vân Giai Du, đến gần gương mặt nàng, đè thấp âm điệu.
- Ta chính là muốn cho Vân Khương xem nữ nhi chính mình rốt cuộc có bao nhiêu tao, ở trước mặt ta có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, tin hay không như vậy ngươi cũng sẽ làm phụ thân thân sinh của ngươi có hứng thú.
Vân Giai Du phe phẩy đầu, không hy vọng trò hề của mình bị phụ thân nhìn đến, đôi tay Hoắc Trị Trăn vẫn cứ bắt đùi nàng, cứng rắn côn ŧᏂịŧ ở trong nhục huyệt trừu động, một chút cũng không có tính toán buông tha nàng ý tứ.
Vân Giai Du trong óc nghĩ đến phụ thân, một bên lại nghĩ côn ŧᏂịŧ lớn của Hoắc Trị Trăn. Mới một lát đã bị đại dươиɠ ѵậŧ hắn thao đến dục tiên dục tử, nhục huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng ra bên ngoài mạo, tử ©υиɠ cũng không ngừng bỗng nhiên hút lấy đại qυყ đầυ.
- Hoàng Thượng…… Ta…… Ta hảo…… Ta thật thoải mái a, côn ŧᏂịŧ lớn ngài đỉnh ở tử ©υиɠ ta, hảo mỹ a……”
Vân Giai Du lang thang thanh âm vừa mới truyền ra tới, Vân Khương đã từ ngoài thiên điện đi đến, hắn nhìn thấy Hoắc Trị Trăn cùng Vân Giai Du tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở làʍ t̠ìиɦ, xoay người liền muốn rời đi, lại bị Hoắc Trị Trăn cấp gọi lại.
- Vân tướng quân, chẳng lẽ không nghĩ nhìn xem nữ nhi mình dưỡng nhiều năm như vậy, rốt cuộc có bao nhiêu tao sao?
Vân Khương miễn cưỡng xoay người nhìn Vân Giai Du, nhìn đến nàng trắng nõn toàn thân cùng hoàn mỹ thân hình, hắn đã thấy miệng khô lưỡi khô, trong ánh mắt tính dục thiêu đốt quang mang, tựa hồ là muốn đem nàng ngạnh sinh sinh nuốt vào trong bụng.
- Hoàng Thượng, ngài làm lão thần ở tại chỗ này xem chính mình nữ nhi, lão thần thật sự……
- Vân tướng quân khách khí, Vân tướng quân muốn, liền phải xem ý tứ Du Nhi, rốt cuộc là muốn côn ŧᏂịŧ ta hay vẫn là côn ŧᏂịŧ của phụ thân.
Hoắc Trị Trăn một tay nhẹ nhàng vỗ vào mông Vân Giai Du, âm thanh thanh thúy không ngừng vang lên, cấp Vân Giai Du mang theo kɧoáı ©ảʍ cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hắn thả bay thân thể, liều mạng trừu động côn ŧᏂịŧ, đại qυყ đầυ lần lượt đánh vào tử ©υиɠ thượng, làm Vân Giai Du không ngừng run rẩy cùng da^ʍ kêu.
- Tiểu tao hóa, hiện tại cha ngươi đang xem ngươi, đem một mặt dâʍ đãиɠ vô sỉ nhất của ngươi đều biểu hiện ra ngoài cho ta, như vậy sẽ có hai căn côn ŧᏂịŧ lớn tới hầu hạ ngươi nha, ngươi không cao hứng sao?
Lời nói Hoắc Trị Trăn như là ma chú, ở bên tai nàng không ngừng nói thầm lên, Vân Giai Du toàn thân run rẩy lên, thoải mái cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng truyền đến, nàng tựa hồ đã tới thiên đường.
- Vân tướng quân, hiện tại ngươi vẫn là không dao động sao?
Hoắc trị trăn nói làm thân thể Vân Khương như bị một đoàn tính dục liệt hỏa thiêu đốt, hắn nhìn thân thể trần trụi của nữ nhi, đã cầm giữ không được làm chính mình côn ŧᏂịŧ lớn lộ lên.