Thanh âm nàng truyền đến, Hoắc Trị Lâm càng thêm dùng sức trừu động. Tiếng chảy dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng truyền đến, hấp dẫn lực chú ý của nàng.- Ai nha, đau quá……
Đột nhiên, côn ŧᏂịŧ như là đầu gỗ của Hoắc Trị Lâm như muốn lộng thương nhục bích. Nàng nhịn không được hờn dỗi một tiếng.
Hoắc Trị Lâm đầu tiên đem côn ŧᏂịŧ từ nhục huyệt nàng rút ra, lại lần thứ hai đem côn ŧᏂịŧ nhét vào nhục huyệt, nhìn Vân Giai Du.
- Như vậy liền tốt đi, chúng ta tiếp tục.
Hoắc Trị Lâm một chút cũng không dừng, đôi tay nâng đùi lên, côn ŧᏂịŧ dùng sức ở trong nhục huyệt trừu động. Mới trong chốc lát, Vân Giai Du đã học xong bắt đầu phối hợp với Hoắc Trị Lâm, làm côn ŧᏂịŧ hắn ở trong hoa huyệt thao đến chỗ sâu nhất.
- A…… Ngươi muốn mệnh ta, côn ŧᏂịŧ hảo thô a.
Mới cắm vài cái, Vân Giai Du bắt đầu có chút đau, nhịn không được rêи ɾỉ. Tốc độ của Hoắc Trị Lâm chậm lại, đến gần Vân Giai Du.
- Hảo đi, nếu nhục huyệt ngươi đã không thể thao như vậy, thì đổi phương thức khác đi. Có lẽ để ngươi nằm, ngươi không quá thích ứng, vậy ghé vào bàn tròn thượng đi.
Hoắc trị lâm đem côn ŧᏂịŧ cứng ngắt rút ra. Trong lòng lại thập phần khó chịu, ở ngay lúc này dừng lại đối hắn tới là một loại dày vò.
Vân Giai Du đã từ bàn tròn đứng xuống, đối mặt với hắn lắc lư đại mông trắng nõn. Hoắc Trị Lâm nhìn đại mông trước mắt, đáy lòng lại bắt đầu kích động. Hai tay của hắn nhịn không được vươn ra, tách hai mảnh mông kia ra.
- Vương gia, thỉnh ngài đem côn ŧᏂịŧ cắm vào đi, ta sẽ làm ngài vừa lòng.
Vân Giai Du chu mông nhỏ mình lên. Khẩn cầu hắn, Hoắc Trị Lâm cầm đại dươиɠ ѵậŧ trong tay, lại thao vào nhục huyệt nàng ba tấc. Côn ŧᏂịŧ ở thân thể hắn mới mấp máy vài cái, Vân Giai Du lại bắt đầu không lý do da^ʍ kêu vài tiếng.
- A…… Ngài côn ŧᏂịŧ lớn đã đỉnh đến ta tử ©υиɠ, hảo sảng a……
Hoắc Trị Lâm ngoảnh mặt làm ngơ, đôi tay vẫn luôn dán trên đại mông trắng nõn của nàng. Dục hỏa trong lòng không ngừng thiêu đốt, hắn mãnh liệt trừu động côn ŧᏂịŧ, càng trừu càng nhanh, hơn nữa càng trừu càng mãnh liệt. Vân Giai Du kiều suyễn liên tục, toàn thân run rẩy đến rả rời.
- A…… Hảo sảng a, ta muốn lên trời cao……
Vân Giai Du đã bị Hoắc Trị Lâm thao đến dục tiên dục tử, dâʍ ŧᏂủy̠ từ nhục huyệt không ngừng chảy ra ngoài. Nhục huyệt tham lam hút côn ŧᏂịŧ lớn, hắn càng thêm kích động, dốc hết sức lực, liều mạng đâm vào nhục huyệt nàng.
- Tao hóa, ta không được, ta phải bắn.
Hoắc Trị Lâm cảm giác được dưới bụng truyền đến một cổ kɧoáı ©ảʍ. Tựa hồ lập tức liền phải bắn ra. Một bàn tay siết chặt lấy vυ' nàng.
Vân Giai Du kêu lên, nàng đã đạt tới cao trào, thân thể không ngừng run rẩy, bỗng nhiên hạ một hơi.
- Không được, ta cũng muốn tiết.
Một trận tê dại, Hoắc Trị Lâm không khống chế được, lập tức đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào nhục huyệt, thẳng tắp phun vào tử ©υиɠ.
- A…… Thật thoải mái…… Tϊиɧ ɖϊ©h͙…… Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn trong nhục huyệt.
Nháy mắt, bọn họ đồng thời đạt được cao trào, tính dục thỏa mãn đến cực điểm. Hoắc Trị Lâm nhìn nữ nhân dưới thân, thân thể của nàng rất dễ dàng làm nam nhân xúc động đặc biệt là biểu tình dâʍ đãиɠ đó. Thật là làm hắn không khống chế được chính mình.
Hoắc Trị Lâm tay dán vào lưng nàng, chậm rãi đi xuống động.
- Bảo bối nhi, về sau chúng ta còn nhiều cơ hội, ta sẽ làm ngươi thật sảng, hảo hảo nghỉ ngơi, ta đi trước.
Vân Giai Du nhìn bóng dáng hắn rời đi. Rất hiếu kì, người nam nhân này sao lại dám ở nơi này đối với mình làm như vậy, chẳng lẽ không sợ Hoàng Thượng gϊếŧ hắn sao?