Trọng Sinh Ta Phải Làm Học Thần

Chương 50: Các Người Đều Bị Khai Trừ Rồi!

Hai người trước hết đi xem chuỗi nhà hàng của Hạ gia, đây cũng là sản nghiệp quan trọng của Hạ gia ngày trước, bắt đầu từ đây mà phát triển lên.

Nhà ăn nằm trên đường phố phồn hoa của Đế Đô, bên cạnh chính là một trung tâm mua sắm khá lớn cùng cao ốc Thế Mậu, lượng người qua lại đông đúc.

Có thế đến thế giới ảo mua đồ hoặc đặt mua, rất nhiều người đều lười ra cửa hàng mua đồ vật, nhưng cũng có một ít người yêu thích tự mình đi đến trung tâm mua sắm, đặc biệt là người từ các tinh cầu xa xôi đến đây, đều sẽ tự muốn trải nghiệm sự phồn hoa của Đế Đô.

Thế giới này tuy văn hóa ẩm thực suy sụp, dịch dinh dưỡng trở thành nhu yếu phẩm sinh hoạt của phần lớn mọi gia đình, nhưng như cũ, sẽ có rất nhiều người thích đến nhà hàng dùng cơm được chế biến từ nguyên liệu nấu ăn nguyên thủy.

Cho dù là gia đình, bạn bè hay là công ty tụ hội, đến nhà hàng ăn cơm đều là sự lựa chọn hàng đầu.

Như vậy cũng tượng trưng cho thân phận người có tiền, rốt cuộc người nghèo căn bản ăn không nổi.

Hạ Nhược cùng Phong Ngạn đi vào nhà ăn, thấy bên trong không có một khách hàng nào cả, phong cách trang hoàng cùng loại với kiểu Trung Quốc, nhưng lại trang trí rất nhiều vật dụng có màu vàng khiến cho đôi mắt nhìn đều không thoải mái.

Một mùi nhà giàu mới nổi ập thẳng vào mặt làm Hạ Nhược cảm thấy cay đôi mắt.

Thấy có người lại đây, hai người phục vụ cũng không có tới đón tiếp, mà là lười nhác ngồi nói chuyện phiếm, tự để người máy tiến lên hỏi về vấn đề gọi món.

Thế giới này, rất nhiều việc làm cần nhân công đều đã bị người máy thay thế, nhưng nhà ăn nguyên thủy vẫn thích thông báo tuyển dụng nhân công, như vậy mới thể hiện chất lượng phục vụ cùng cấp bậc!

Sau khi vào cửa, các món ăn trong nhà hàng đều sẽ tự động được gửi đến thẻ nhận diện thân phận của khách đến ăn, sau đó khách hàng sẽ xem món ăn để gọi đồ.

Nhà ăn nguyên thủy tương đối xa hoa, lại còn dùng thực đơn được làm từ giấy có họa tiết rất đẹp để gọi món ăn, làm khách nhân trải nghiệm được cách dùng cơm của địa cầu cổ, vô cùng được hoan nghênh.

Hai người Hạ Nhược ngồi xuống, nếu đổi lại người phục vụ của nhà ăn nguyên thủy khác, đã sớm mặt mũi tươi cười mà đi đến chỗ các cô để tiếp nhận yêu cầu gọi đồ rồi, nhưng bọn họ vẫn ngồi nói chuyện phiếm như cũ, để người máy tiếp tục làm việc.

Phong Ngạn tùy ý quét một vòng, thấp giọng nói: “Cô tiếp nhận nhà ăn quá chán, xác định bị lỗ!”

Trước kia, Hạ Nhược đã sớm nghe nói sản nghiệp chủ yếu của Hạ gia làm giàu hiện tại chính là râu ria, thậm chí muốn duy trì phí tổn kinh doanh đều không dễ dàng, hiện tại cô đã hiểu tại sao rồi.

Trước tiên, cô xem danh sách đồ ăn ở thẻ nhận diện thân phận, phát hiện rất nhiều đồ ăn đều được hạ giá.

Cô nhìn hai người phục vụ kia mở miệng nói: “Kêu giám đốc quản lý của các người ra đây!”

Trong đó, một người người phục vụ không kiên nhẫn mà ngẩng đầu nói: “Các người muốn ăn liền gọi món ăn, không muốn ăn có thể rời đi, giám đốc chúng tôi không rảnh!”

Với cái thái độ này, khó trách nhà hàng sinh ý kém như vậy.

Hạ Nhược trầm mặt, tản mát ra một loại khí thế sắc bén: “Tôi là Hạ Nhược, về sau nhà hàng ăn uống này chính là tài sản của tôi, lập tức kêu giám đốc lại đây cho tôi!”

Nàng đến trải nghiệm ăn uống ở đây cũng đều lười, hiện tại nhà ăn như vậy còn không đóng cửa đã có thể nói là kỳ tích.

Hai gã người phục vụ ngẩn người, không nghĩ tới cô lại là Hạ Nhược.

Hai người nhanh chóng trao đổi một ánh mắt, trong đó một người đứng lên không có nhiều thái độ cung kính: “Chờ!”

Một người khác cũng chỉ là giương mắt đánh giá Hạ Nhược, cũng không có đứng dậy lại đây.

Cũng không có phản bác lời nói của cô, hiển nhiên biết thân phận của cô, cùng với đó là biết chuyện cô sẽ tiếp quản nhà ăn.

Một lát sau, một người đàn ông trung niên nhìn khá tròn trịa mới cùng người phục vụ cùng nhau xuống lầu.

Ông ta chậm rì rì đi tới, thái độ có lệ nhìn Hạ Nhược, “Tam tiểu thư, người đã đến rồi!”

Hạ Nhược giơ tay nhìn nói: “Từ lúc tôi bắt đầu đến cửa hàng, không có một cái người phục vụ lại đây tiếp đón, đến ông là để tôi chờ đến mười mấy phút mới xuống dưới, rùa đen đều có tốc độ nhanh hơn mấy người!

Thấy người đàn ông trung niên muốn phản bác, cô dẫn đầu lạnh mặt khí phách mười phần tuyên bố: “Không cần nói gì nữa, các người đều bị khai trừ rồi!”