Tiệm Mát-Xa Khoái Lạc

Chương 3: Chữa Bệnh Cho Nộn Huyệt (H++)

Tác giả: JennyS

—————————

Nghi Thần quỳ sấp trên giường, hai tay tự banh mông chu lên cao, c̠úc̠ Ꮒσα lồ lộ nhìn kiểu gì cũng giống mời gọi người khác ȶᏂασ vào.

Chí Kiên lôi côn ŧᏂịŧ dữ tợn áp vào lỗ nhỏ đâm lút cán.

- Aaaaa.... trướng quá... trướng quá... hức ...hức... ư...

Cú© Ꮒσα sớm khuếch trương tốt, nước da^ʍ lại nhiều, ngoài cảm giác trướng căng, không có một tia đau đớn. Chí Kiên không đợi cậu bé làm quen côn ŧᏂịŧ, hắn đã bắt đầu đong đưa eo.

- Quý khách cảm thấy côn ŧᏂịŧ của tôi thế nào?

- To...hức.... quá to... ư... nhồi đầy c̠úc̠ Ꮒσα...hức... còn, còn nóng nữa...ưʍ...

- Kích thước thế này mới chữa được bệnh cho quý khách.

- Hức...sâu..đâm sâu quá...ưʍ...chậm lại...chịu không nổi... chậm lại chút...ư....

Nghi Thần muốn bò đi trốn, bị Chí Kiên giữ eo giựt mạnh trở về. Cú© Ꮒσα xử nam rất có thiên phú hầu hạ đàn ông, vì cần "bôi thuốc" nên Chí Kiên chẳng kiêng dè bắn thẳng vào trong đó.

- Quý khách vui lòng siết mông tránh để thuốc chảy ra.

- A.. tôi, tôi biết rồi... ưʍ... vậy là chữa xong rồi hả?...

- Chỉ mới một lần vẫn chưa đủ thưa quý khách.

Chí Kiên lật ngửa Nghi Thần, lót một cái gối nhỏ dưới mông, buộc cậu ôm chân vào thế chữ M. Chí Kiên vừa phát tiết xong, hắn không gấp gáp như lần đầu mà chậm rãi đút côn ŧᏂịŧ vào từng chút.

- To..to quá...ưʍ... lại vào rồi...ư...

Chí Kiên nghịch cái rốn mẫn cảm, chỗ đó bị đỉnh hơi phồng lên,

- Xin hỏi côn ŧᏂịŧ đã đυ.ng tới rốn chưa thưa quý khách?

- A...tới, tới rồi....ư... trướng quá... ưʍ...đừng sờ vυ'...a...đau... đừng ngắt nữa...ư..ư...

Bầu vυ' nhỏ bị dày vò sưng lên một vòng, Chí Kiên thòm thèm cúi xuống mυ'ŧ,

- Ưʍ... đừng mà...đừng cắn... hức..hức... muốn rớt đầu ti... ra rồi....a...

Nghi Thần trốn không thoát, nức nở banh chân cho người ta vừa ȶᏂασ vừa bú. Cậu chưa từng nghĩ chữa bệnh có thể sướиɠ như thế. Máy lạnh chạy phà phà nhưng Nghi Thần tưởng mình đang ngâm trong lò lửa. Không biết cậu bé đã bắn mấy lần, chỉ thấy khắp người vẩy đầy dịch đυ.c. Nghi Thần mềm nhũn như cọng bún, được Chí Kiên vớt lên, hắn bế cậu như xi em bé đi tiểu, côn ŧᏂịŧ béo cắm sâu trong c̠úc̠ Ꮒσα, Chí Kiên hiên ngang đi dạo khắp phòng. Nghi Thần sợ té vịn vào tay hắn, tư thế này đâm còn sâu hơn ban nãy.

- Cú© Ꮒσα sắp rách rồi...hức ...hức...sâu quá... hỏng hỏng mất..ưʍ...

- Xin quý khách tự mình xem cái miệng nhỏ đang gặm xúc xích, nó rất đói, ăn thêm vài lần vẫn không hỏng.

Chí Kiên dừng trước tấm gương trong góc phòng, đồng phục học sinh treo lủng lẳng bên cạnh. Hắn cố tình rút côn ŧᏂịŧ ra, dưới con mắt trợn tròn của cậu bé, đút đầu khất to như trứng gà từ từ đi vào. Cú© Ꮒσα bị nong hết cỡ, không còn một nếp gấp, Nghi Thần xem đến nhín thở.

Nơi va chạm nhơ nhớp nước, theo động tác côn ŧᏂịŧ nhiễu xuống sàn. Nghi Thần bị lừa, tưởng tϊиɧ ɖϊ©h͙ thật sự chữa được bệnh, cậu luống cuống siết chặt mông ngăn thuốc đổ ra ngoài.

- Chú ơi...xong chưa...hức..hức... chịu hết nổi rồi... ư...a... c̠úc̠ Ꮒσα rát quá... hức...vυ' cũng đau nữa...ư... chết, chết mất...

Côn ŧᏂịŧ nhỏ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cứ cương lên nhưng không bắn ra nổi cái gì nữa, lúc lắc qua lại thỉnh thoảng đánh vào bụng Nghi Thần. Giọng cậu khản đặc vì rên khóc quá lâu,

- Tôi..tôi mắc tiểu...hức...dừng lại..dừng lại mau... ưʍ...a... tôi thật sự ..sắp tè... hức... xin chú...a... cho tôi đi vệ sinh....ư...

- Xin quý khách cứ tự nhiên.

Chí Kiên vơ chai dầu mát xa cạn đáy, đút côn ŧᏂịŧ nhỏ vào miệng bình bắt Nghi Thần tiểu vào trong đó. Cậu bé không chịu, một mực lắc đầu giãy giụa, quá xấu hổ, tự nhủ không thể tiểu tiện trước mặt người khác.

- Không được...hức.. không thể tiểu...cho tôi..ư... vào nhà vệ sinh...ư ...đi mà..a..

- Để tôi xi giúp quý khách.... xìiiiiiiii....xì...

Thanh âm trầm bổng thổi vào tai Nghi Thần, cuối cùng cậu không nhịn nổi nữa, rót vào non nửa chai dầu. Cảnh tượng da^ʍ mỹ khiến Chí Kiên đỏ mắt, hắn thô bạo đâm rút chục cái rồi bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi nhiều đến nỗi tràn ra ngoài.

Nghi Thần nằm xụi lơ trên giường, c̠úc̠ Ꮒσα không tài nào khép được, phì phò phun cỗ dịch trắng, phải nhờ Chí Kiên nhét tạm nút bần bịt lại.

- Hôm nay chữa tới đây thôi, quý khách về nhà hẵng tháo nút ra, nhớ rửa sạch bên trong.

- Tôi khỏi bệnh rồi...đúng không?

- Bệnh này rất dễ tái phát, xin quý khách lưu ý nếu c̠úc̠ Ꮒσα ngứa hoặc chảy nước, hãy liên lạc ngay với tôi. Ngoài ra, đây là bí kíp gia truyền nhà tôi, mong Quý khách giữ kín bí mật.

- Tôi nhớ rồi...

———————

Nghi Thần ngủ thϊếp đi lúc nào không hay, khi tỉnh dậy, chỉ còn lại một mình, trên người đã hoàn toàn sạch sẽ, nếu không có nút bần trong c̠úc̠ Ꮒσα, cậu đã tưởng mình nằm mơ...

————————————