Tiệm Mát-Xa Khoái Lạc

Chương 2: Nộn Huyệt Bị Bệnh (H)

Tác giả: JennyS

—————————

Nghi Thần ngoan ngoãn lật người nằm sấp. Mông cậu tròn như quả đào chín mọng, vểnh cao tạo thành đường cong rất đẹp, má mông nở nang che kín c̠úc̠ Ꮒσα.

Lúc này gã thợ không thèm kiêng nể, bàn tay bao trọn bắp đùi thon mềm bấm vào da thịt nắn bóp, hai đầu ngón cái vân vê túi tinh bên dưới. Mắt Nghi Thần phiếm hồng, mông lung nhìn khoảng không trước mặt, đầu óc cậu trống rỗng.

Chí Kiên dời tay lên má mông, quả nhiên là cực phẩm, mười ngón tay lún vào khối thịt mềm mại nhào như nhồi bột.

- Ưʍ...nhẹ tay chút...ư...

- Quý khách ngồi nhiều nên cơ mông bị đè ép, lâu ngày sẽ không tốt cho sức khỏe nên cần mạnh tay. Xin quý khách chịu khó một chút.

- A..được, tôi hiểu rồi...ưʍ....

- Xin hỏi quý khách có thường xuyên vệ sinh bên trong c̠úc̠ Ꮒσα không?

- Ư...có, mỗi lần tắm đều rửa...ưʍ... tôi thích sạch sẽ...ưʍ... có vấn đề gì sao?...

- Tiếp theo sẽ là phương pháp mát xa c̠úc̠ Ꮒσα, tác dụng nhuận tràng rất hiệu quả. Nếu c̠úc̠ Ꮒσα của quý khách đã sạch sẽ, tôi xin chuyển qua bước tiếp theo.

- Được..được, chú cứ làm đi...ưʍ...

Chí Kiên đổ dầu vào khe mông, lúc nãy hắn đã tranh thủ quan sát, cúc hoa màu hồng nhạt nhíu chặt tạo nhiều nếp nhăn, nhìn là biết chưa khai hoa bao giờ. Chí Kiên đứng bên cạnh giường, mặt hướng về phía mông Nghi Thần, một tay vạch mông cậu ra, tay kia mơn trớn cửa huyệt.

- Xin quý khách vui lòng thả lỏng cơ vòng.

- Tôi..tôi hơi ngại.....

- Không cần xấu hổ, hơn 10 năm nay, tôi nhìn rất nhiều người, c̠úc̠ Ꮒσα của cậu là đẹp nhất.

Lần đầu có người khen nơi tư mật, Nghi Thần ngượng ngùng đỏ ửng người. Dầu mát xa được thoa thấm đều vào lỗ nhỏ làm cậu thấy nong nóng và ngứa ngáy.

- Tôi...ư... chỗ đó...hơi ngứa...ưʍ... chú gãi mạnh lên chút...

- Xin quý khách nói rõ nơi nào.

- Lỗ..c̠úc̠ Ꮒσα...ư...aa...đúng chỗ đó rồi...

- Ở trong có ngứa không, thưa quý khách?

Được hắn nhắc nhở, Nghi Thần bỗng nhiên cảm thấy bên trong c̠úc̠ Ꮒσα đúng là ngứa thật,

- Có..ở trong cũng ngứa...ư...

Cửa huyệt đã xoa mềm, Chí Kiên ước chừng thời cơ chín muồi, hắn dùng ngữ điệu đứng đắn nói,

- Bước kế tiếp có hơi khó chịu, cần quý khách phối hợp.

- Ưʍ...tôi..cần làm gì?....

- Xin quý khách liên tục miêu tả cảm nhận của mình, để tôi đánh giá c̠úc̠ Ꮒσα hoạt động có tốt không và dựa vào đó điều chỉnh phương pháp mát xa.

- Ư.... tôi hiểu rồi... Aa!...

Chí Kiên dễ dàng đút ngón giữa vào nộn huyệt, Nghi Thần run rẩy rên nhẹ,

- Xin quý khách miêu tả.

- Tôi...ưʍ...có một ngón tay...ư... ở trong c̠úc̠ Ꮒσα...cảm giác hơi lạ...ưʍ...

Hắn khuấy ngón tay đảo tròn nhiều vòng, mò mẫn vách huyệt non mềm, đến khi đυ.ng tới một khối thịt hơi nhú lên thì Nghi Thần cứng người,

- A... chỗ đó...vừa rồi.. chạm vào ...ưʍ... thấy thoải mái... ư...

- Đó là điểm da^ʍ, được sờ sẽ đặc biệt sảng khoái, có điều điểm da^ʍ của quý khách nằm hơi nông.

- Vậy...a...có, có sao không...ư...ưm

- Để tôi kiểm tra thêm một lát mới biết được.

- A...hai, hai ngón tay vào rồi ...ưʍ...hơi trướng...ư... nhớ xem điểm da^ʍ... giúp tôi... a...ưʍ...

Hai ngón tay thô ráp chọc ngoáy nộn huyệt non mềm, không ngừng đè ép điểm da^ʍ để "kiểm tra". Nghi Thần nức nở rên, vô thức nâng mông, c̠úc̠ Ꮒσα càng ngày càng ngứa, đòi hỏi dị vật thô to hơn ngón tay. Chí Kiên tặc lưỡi, giả vờ giả vịt,

- Ái chà, sao c̠úc̠ Ꮒσα quý khách tiết ra nhiều nước thế?

- Tôi..tôi không biết...hức... chú xem giúp tôi với... hức...

- Nhà tôi ba đời theo y học cổ truyền, tôi tuy làm nghề khác, nhưng cũng học được chút lông cánh. Quý khách yên tâm, tôi sẽ xem giúp cậu. Có điều, cách chẩn bệnh nhà tôi hơi đặc biệt.

- Hức... cứ, cứ xem giúp tôi...ư...

- Lúc khám, quý khách không được ngọ nguậy, cắt ngang giữa chừng.

Nghi Thần gật đầu, nằm yên ôm gối, lòng hoang mang lo lắng. Chí Kiên rút tay ra, nộn huyệt bỗng trống rỗng hư vô, hắn điều chỉnh tư thế cho Nghi Thần, một chân vẫn duỗi thẳng, bên kia gấp lại giống chân ếch (*). Cúc hoa bị phơi bày, mấp máy mời gọi,

- Quý khách vui lòng nằm yên để tôi khám c̠úc̠ Ꮒσα.

Nghi Thần thấy mông bị banh ra, có luồng hơi ấm phả vào nộn huyệt. Chí Kiên vươn cái lưỡi dày liếʍ láp lỗ nhỏ, Nghi Thần giật bắn mình nhưng nhớ lời dặn nên cố ghìm người lại.

- Quý khách hay ăn kẹo nên nước da^ʍ ngọt mới như vậy?

- Hức..ư... thích, thích ăn kẹo... hức...

Chí Kiên lại vùi mặt vào, đầu lưỡi mô phỏng động tác "mây mưa" ra vào nộn huyệt. Hắn càn quấy trong cái miệng nhỏ, liếʍ hết mọi ngóc ngách có thể chạm tới được, nước da^ʍ dồi dào bị hắn hút chùn chụt. Nghi Thần ôm gối rấm rứt khóc, "sướиɠ quá!! khám bệnh sao sướиɠ tới vậy, mình muốn nhiều hơn, muốn nhiều hơn nữa."

- Tôi đã khám xong. Quý khách đừng lo lắng, cậu chỉ bị bệnh "nứиɠ".

- Tôi, tôi chưa nghe bao giờ... híc... chú chữa được không?...híc...

- Chuyện nhỏ! Bệnh này cần một loại thuốc đặc biệt, phải bôi trực tiếp mới có tác dụng, bôi càng sâu, càng nhiều thì bệnh sẽ nhanh khỏi.

- Tôi có tiền...híc... chú cứ chữa cho tôi...híc...

————————————

(*) hình minh hoạ cho chỗ đánh dấu sao————————————