Moi Hạt Chuối

Chương 30

Nói xong, một chân của hắn liền đá vào trên mặt vốn dĩ đã vô cùng chật vật của cô ấy, nữ sinh ngã trên mặt đất, lần này lại rốt cuộc cũng không còn kêu ra tiếng nữa, hơi thở thoi thóp híp mắt sắp chết ngất trên mặt đất, mà chân nam sinh kia còn không ngừng hướng lên ngực cô ấy dẫm dẫm,mỗi một lần đều dùng sức lực mười phần, lúc đá đến trên đầu cô ấy cũng không lưu tình chút nào, hắn sẽ đem người sống sờ sờ đánh chết.

Cô gái kia, đã sắp không được.

Rina lui về phía sau, mặt không biểu tình xoay người muốn chạy, nam sinh phía sau đột nhiên gọi cô lại .

“Này, xem đủ rồi liền muốn đi? Tôi cho phép sao!”

Hắn kéo quần ra, Rina phát hiện dươиɠ ѵậŧ bên trong Đai Trinh Tiết kia đã dựng cứng lên, chẳng qua chỉ có qυყ đầυ là lộ ra, còn thừa lại nửa căn bị đè ép ở bên trong Đai Trinh Tiết, hiển nhiên, đó là tự hắn tìm cách đẩy ra một chút, nếu không cứ đè ép như vậy, đau thế nào chỉ có chính hắn mới biết được.

Diện mạo nam sinh thực khiến người ta buồn nôn, hắn thực xấu.

Xoay người muốn chạy nhưng tốc độ lại không nhanh, bụng đau nhức làm cô căn bản không cócách nào dùng sức sải bước chân rộng mà chạy, bị người kia dễ như trở bàn tay đuổi theo kịp, hướng về phía sống lưng cô dùng sức đạp xuống.

Ngay sau đó, đem thân thể cô lật qua, cùng giống như tư thế của người nữ sinh lúc nảy, dẫm lên vυ' cô , tươi cười dữ tợn đem qυყ đầυ dùng sức hướng lên trên mà kéo, muốn đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ xấu xí từ bên trong Đai Trinh Tiết lôi ra.

“Lão tử lần đầu tiên ở trong trường học này thấy qua gương mặt như vậy, còn rất nhỏ đúng không, cũng là tao hóa phải không? Mặt chắc chắn là bị cộng sự của cô tát thành cái dạng tao bức này, tới, giúp lão tử khẩu giao xuông liền buông tha cho côi, bằng không cô sẽ giống kỹ nữ kia, bị tôi tra tấn đến chết.”

Ánh mắt Rina bình tĩnh nhìn qua cô gái nằm ở trên cỏ.

Quả nhiên là đã chết.

“Nếu anh lại tiếp tục đem đồ vật rút ra như vậy , tinh hoàn sẽ bị ép chặt ở bên trong, tôi khuyên anh không cần làm như vậy, bằng không anh có khả năng sẽ bị đau chết.”

Tay hắn chợt dừng, nhìn xuống dươиɠ ѵậŧ đã kéo ra tới nửa căn.

Giống như lời cô nói , sau khi dươиɠ ѵậŧ kéo ra, hai quả trứng kia liền sẽ bị khóa ở bên trong,Đai Trinh Tiết cũng dùng sức ép chặt, mệnh căn của hắn có thể sẽ không bảo toàn được.

Nghĩ đến đây, hôi lạnh chảy trên trán mồ chảy xuống.

Nguy hiểm thật.

Hắn nhếch khóe miệng, sắc mặt có chút trắng.

“A, không nhìn ra cô còn rất có bản lĩnh, nhưng cũng không cho rằng làm như vậy thì tôi có thể buông tha ——”

Một lực chân cực mạnh trực tiếp hướng lên trên eo hắn dùng sức đá lên.

Đầu người kia va chạm với đất, phịch một tiếng, cả người nghiêng té ngã trên mặt đất, cánh tay Rina bị Hòa Uyên giữ chặt đứng lên từ trên mặt đất , lạnh lùng trừng mắt nhìn người nọ.

“Dám động vào đồ vật của gia, tìm chết sao!”

“Mày mẹ nó là ai a!”

“Gia là cha mày!”

Nói xong, đi lên phía trước dùng sức dẫm lên mặt hắn, hàm răng cắn chặt vang lên rung động khanh khách, hận không thể đem toàn bộ óc của hắn đè ép chảy ra! Sắc mặt Hòa Uyên thâm trầm đến cực điểm, hung tàn đến mức gân xanh phía trên mày cũng nhảy lên, hắn phẫn nộ hướng lên trên mặt người kia phát tiết lửa giận vô danh .

“Đồ đê tiện nhỏ bé như nấm kim châm, cũng dám lấy ra đồ vật mất mặt xấu hổ như vậy! Gia mẹ nó đời này chưa bao giờ thấy qua dươиɠ ѵậŧ nào nhỏ như vậy!”

“Ngạch mày…… Mẹ nó a a a!”

Ngón tay hắn bị mũi chân dùng sức nghiền áp, không cần tốn nhiều sức liền đem ngón tay vốn dĩ còn sinh cơ bừng bừng mà nghiền nát thành xương gãy vụn, nhìn hắn thống khổ nước miếng cũng phun loạn , miệng mở ra giống như một cái hố phân , thật mẹ nó làm Hòa Uyên ghét bỏ đến cùng cự.

Hòa Uyên rốt cuộc cũng tiết được ngụm lựa giận, quay đầu nhìn lại, cô đứng ở tại chỗ trầm mặc, không nhúc nhích, đối diện với đôi mắt hắn, cái mũi hít hít hỏi: “Không cần đem cái đồ vật kia hoàn toàn rút ra sao? Như vậy sẽ làm hắn càng đau.”

“Thao mẹ nó, em dám nói gia dùng ngón tay quý giá đi chạm vào đồ vật ghê tởm đó?”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~