Tô Vưu Lê càng kêu rên kiều mị bao nhiêu thì Tấn Nguyên Đế lại càng kích động thêm bấy nhiêu.
Hắn không những không dừng lại mà còn vê lộng đùa bỡn nàng mãnh liệt hơn, nhìn đến bộ dạng dục cầu bất mãn của nàng, trong lòng hắn cảm thấy cực kì sảng khoái!
Tiểu huyệt kiều nộn bị hắn đùa bỡn đến mức sưng đỏ lên, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra dính đầy lên tay hắn, cảm nhận được chất lỏng dính nhớp ở trong tay, ánh mắt của hắn giống như có ngọn lửa không ngừng thiêu đốt.
"Có phải là Lê nhi cố tình xé ra một cái động ngay dưới đũng qυầи ɭóŧ để câu dẫn trẫm đúng không? Thật là dâʍ đãиɠ! Muốn được trẫm thao tiểu tao bức đến như vậy sao?"
Tô Vưu Lê xấu hổ như sắp khóc lên đến nơi.
Ai cố tình xé qυầи ɭóŧ ra cơ chứ?
Rõ ràng là do hắn tự tay xé rách, cuối cùng lại không chịu thừa nhận, còn đổ tại cho nàng cố ý câu dẫn hắn nên mới làm thế!
"Không phải... Aaa..."
Tô Vưu Lê cố gắng phủ nhận, kết quả lại bị Tấn Nguyên Đế hung hăng xoa nắn âm đế, giống như muốn bức bách nàng phải thừa nhận những gì hắn nói ra.
"Không phải là để câu dẫn trẫm? Vậy thì vì cái gì mà qυầи ɭóŧ lại bị xé ra thành cái động to như thế kia? Nói! Rốt cuộc có phải là muốn câu dẫn trẫm hay không?"
Tấn Nguyên Đế dùng sức véo âm đế của nàng, chỗ đó vốn dĩ đã là mẫn cảm, làm sao có thể chịu được hành động làm càn của hắn, Tô Vưu Lê chỉ đành phải chịu thua.
"Có! Ta có! Là ta cố tình câu dẫn chàng... Aaa... Đừng véo! Ta sai rồi... Ô ô... Là ta cố tình xé rách qυầи ɭóŧ ra để câu dẫn chàng, muốn chàng dùng côn ŧᏂịŧ thao ta!"
Thật sự là vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ!
Quá thoải mái!
Tô Vưu Lê nức nở kêu to, thân thể run rẩy mãnh liệt, bị véo âm đế đến mức cao trào!
Dâʍ ɖị©ɧ phun ra như nướ© ŧıểυ, nàng còn chưa bị côn ŧᏂịŧ thô to thao lộng mà giường đã ướt thành một mảng to.
"Thừa nhận sớm hơn một chút có phải là tốt không? Trẫm biết Lê nhi luôn ngượng ngùng, nhưng mà lại chưa từng nghĩ tới bây giờ đã bị trẫm dạy dỗ đến mức trở thành da^ʍ phụ, còn dám chủ động xé rách qυầи ɭóŧ ra để câu dẫn trẫm! Giỏi lắm! Hôm nay trẫm sẽ thỏa mãn nàng, hung hăng thao lạn tiểu tao bức cơ khát này của nàng!"
Tấn Nguyên Đế nhanh chóng cởi hết sạch quần áo ở trên người xuống, phóng thích dươиɠ ѵậŧ thô to ra ngoài, gân xanh nhô lên quấn quanh trên thân gậy, mã mắt không ngừng chảy ra chất nhầy, côn ŧᏂịŧ liên tục nhảy giật lên đầy hung mãnh.
Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến cho hai chân của nàng trở nên run rẩy, tiểu huyệt không ngừng chảy ra đầy dâʍ ŧᏂủy̠.
Côn ŧᏂịŧ vừa to lại vừa cứng, chờ một lát nữa chắc chắn sẽ thao nàng đến mức dục tiên dục tử, không khép được nổi hai chân vào
Tấn Nguyên Đế gấp không chờ nổi mà muốn hưởng dụng ngay Hoàng hậu của hắn, thấy tiểu huyệt đã đủ ướŧ áŧ, hắn liền cầm lấy dươиɠ ѵậŧ dí sát vào miệng huyệt, thẳng eo mà cắm vào nơi sâu nhất của nàng.
"A... Vào rồi! To quá... Ân... Bên trong đều bị lấp đầy... Tiểu huyệt bị thao... Thật thoải mái..."
Tấn Nguyên Đế cũng sung sướиɠ híp mắt lại, hưởng thụ mà kêu rên, "Trẫm thao nhiều lần như vậy, sao vẫn có thể chặt được đến thế? Tiểu huyệt gắt gao bọc lấy trẫm, sướиɠ chết đi được! A... Trẫm hận không thể cứ như vậy mà thao chết nàng!"
Tô Vưu Lê bị Tấn Nguyên Đế cắm đến mức cả người run rẩy, eo nâng lên để cho hắn thâm nhập càng sâu hơn, thật ra thì vốn dĩ qυყ đầυ cũng đã đâm được đến tận tử ©υиɠ rồi, loại cảm giác này khiến cho Tô Vưu Lê sướиɠ như muốn phát điên lên!
"Aaa... Không được! Thật thoải mái... Sâu quá! Sao lại... có thể to... như vậy? Tiểu huyệt... sẽ bị đâm thủng mất! Aaa..."
Tiểu tao huyệt đã hoàn toàn bị căng ra không chừa một kẽ hở nào, dươиɠ ѵậŧ của Tấn Nguyên Đế giống như là một thứ hung khí, liên tục cắm thọc vào đến tận nơi sâu nhất, nghiền nát hoa tâm của nàng, tiểu huyệt bị thao lộng đến mức dâʍ ŧᏂủy̠ văng ra tung tóe.
"Aaaaa..."
Cao trào tới quá nhanh, quá mãnh liệt, núʍ ѵú cũng theo đó mà phun ra một luồng sữa tươi bắn lên trên.
"Tiểu da^ʍ phụ! Trẫm vừa mới thao vào liền phun! Nếu bị cắm đến sáng thì có phải sẽ bị thao đến mức đái cả ra quần không?"
Tấn Nguyên Đế cảm thấy thân mình của Tô Vưu Lê càng ngày càng trở nên dâʍ đãиɠ, vừa mới thao được một tí mà bên dưới chảy nước, bên trên chảy sữa, cả người cứ như được làm từ nước vậy.
Hắn không vì Tô Vưu Lê đã lêи đỉиɦ mà dừng, ngược lại động tác càng trở nên nhanh chóng mãnh liệt hơn, cặp mông rắn chắc liên tục đẩy mạnh về phía trước, thao tiểu tao bức đến mức phát ra tiếng "bạch bạch bạch" vang lên thật dâʍ đãиɠ.
Tô Vưu Lê bị thao đến mức nói không nên lời, chỉ có thể nhỏ giọng nức nở mà thở dốc, hôm nay Tấn Nguyên Đế thật sự giống như mãnh thú được sổ l*иg, thao nàng đến mức nước mắt nước mũi giàn giụa.
Hắn thay đổi tư thế, đặt nàng chổng mông lên để cho hắn thao vào từ phía sau, Tô Vưu Lê đã lêи đỉиɦ được ba bốn lần rồi nhưng mà hắn vẫn chưa hề bắn dù chỉ một lần nào.
"Không được... A a... Bắn cho ta đi... Cẩn Khiêm... Tiểu huyệt sắp bị thao hỏng rồi..."
Rõ ràng Tấn Nguyên Đế là người phải ra sức cày cấy, tại sao nàng lại luôn là người bị mệt như thế này?
Yết hầu trở nên nghẹn ngào, thân thể nàng bị thao thành một vũng nước, mềm mại nằm ở trong tay Tấn Nguyên Đế mà tùy hắn chiếm đoạt.
Tô Vưu Lê nức nở cầu xin, "Từ bỏ... Thật sự sẽ bị thao chết mất... A... Cẩn Khiêm... Tha cho ta đi..."
Tấn Nguyên Đế lại thay đổi tư thế, hắn lôi nàng đứng dậy, gác một chân ở trên cánh tay của hắn, hung hăng tàn nhẫn mà thao lộng tiểu huyệt.
"Tha cho nàng? Lê nhi nói cũng dễ nghe thật đấy! Chỉ có điều trẫm vẫn chưa bắn ra được, chi bằng Lê nhi nói ra mấy lời kí©ɧ ŧɧí©ɧ trẫm một chút đi."
Tấn Nguyên Đế cười tà tứ bám vào tai của Tô Vưu Lê, giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc mà dụ dỗ nàng, "Nói là tiểu tao bức sắp bị trẫm thao phun ra nướ© ŧıểυ, muốn trẫm mau chóng bắn long tinh cho nàng, bắn sâu vào trong tiểu tao huyệt của nàng!"
Tô Vưu Lê bị thao đến mất năng lực tự hỏi, dựa theo lời hắn nói, không biết xấu hổ mà kêu to, "Cầu xin chàng... Cẩn Khiêm... Aaa... Không được... Tiểu tao bức sắp bị thao phun ra nướ© ŧıểυ... Mau bắn long tinh cho ta... Bắn sâu vào trong tiểu tao huyệt! Aaa..."
Hắn thật sự trực tiếp thao nàng đến mức phun ra nướ© ŧıểυ!
Nhìn thấy chất lỏng màu vàng nhạt được phun ra từ cái lỗ nhỏ trong tiểu huyệt, lúc này Tấn Nguyên Đế mới thỏa mãn mà chịu buông tha cho nàng.
Hắn hung hăng thao thêm trăm cái nữa rồi thọc mạnh vào tử ©υиɠ, cuối cùng cũng bắn ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nùng đυ.c nóng bỏng, khiến cho nàng lại lêи đỉиɦ thêm một lần nữa.
"Sau này trẫm sẽ vĩnh viễn chỉ thao một mình nàng, thao nàng cả đời!"
Đây là lời nói âu yếm vừa thô lỗ lại vừa động lòng người nhất từ trước đến nay mà Tô Vưu Lê đã từng được nghe.
Hắn thân là Hoàng đế, giàu có tứ hải, quyền lực vô biên, muốn nữ tử nào mà chẳng có?
Nhưng mà hắn lại giữ đúng lời hứa với nàng, kết hôn được hơn ba mươi năm cũng vẫn chỉ thao một mình nàng, sau hơn ba mươi năm cấm dục rồi cũng chỉ làm bạn với một mình nàng.
Lúc đó con trai của nàng cùng với hắn cũng đã bước lên đế vị, còn nàng thì trở thành Thái hậu, Tấn Nguyên Đế trở thành Thái thượng hoàng.
Hai người cùng vượt qua thân phận, vượt qua luân lí mà ân ái một đời.
Nếu bây giờ mà hỏi Tô Vưu Lê liệu có hối hận khi gặp được Tấn Nguyên Đế hay không, nàng chắc chắn sẽ trả lời...
Tuyệt đối không hối hận!