Việc lập hậu được bố trí rất nhanh, tất cả đều là Tấn Nguyên Đế tự mình lo liệu hết.
Lần nay lập hậu còn long trọng hơn nhiều so với lần đầu đại hôn, Tấn Nguyên Đế thậm chí còn chuẩn bị của hồi môn cho Tô Vưu Lê, hắn muốn nàng được đường đường chính chính ngồi kiệu tám người nâng tiến vào đại môn.
Trăm dặm hồng trang, của hồi môn mà Tấn Nguyên Đế dành cho nàng là toàn bộ tài sản riêng của hắn, đưa của hồi môn cho thê tử đương nhiên là không thể lấy từ quốc khố được.
Vì thế cho nên, Tấn Nguyên Đế thật vinh quang mà trở thành một Hoàng đế nghèo!
Nhưng mà có thể nghênh thú Tô Vưu Lê làm Hoàng hậu của hắn, Tấn Nguyên Đế đã vui mừng vô cùng, đừng nói gì đến vét hết sạch cả gia sản, hắn còn hận không thể đào tim đào phổi ra dâng lên cho nàng.
Kiệu hoa màu đỏ được tám vị thái giám nâng tiến vào cổng chính của hoàng cung, Tô Vưu Lê ngồi có chút khẩn trương mà nắm chặt lấy khăn tay.
Cẩn Khiêm...
Từ một công chúa bị thất sủng trở thành một Hoàng hậu được độc sủng ở trong hậu cung, nàng thật sự gả cho phụ hoàng, trở thành thê tử được cưới hỏi đàng hoàng của hắn!
Cuộc sống luôn có nhiều thứ xảy ra ngoài ý muốn, không ai có thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra.
Lúc này đây, nàng thật sự rất hạnh phúc, như vậy là đủ rồi!
"Lê nhi, trẫm tới đón nàng rồi đây."
Tấn Nguyên Đế nhấc mành lên, hắn nắm chặt lấy tay của Tô Vưu Lê đỡ nàng xuống kiệu, nhiệt độ từ lòng bàn tay hắn sưởi ấm cho trái tim nàng, cảm giác hạnh phúc ấm áp ập đến khiến cho nàng muốn khóc.
Tô Vưu Lê cũng gắt gao nắm chặt lấy tay hắn, phảng phất như vĩnh sinh vĩnh thế mãi không chia lìa.
Tấn Nguyên Đế cầm tay nàng đi đến vị trí tối cao nhất, tiếp nhận quỳ bái từ các đại thần cùng với mệnh phụ.
Sau khi đã hoàn thành xong nghi lễ ba quỳ chín lạy, nàng chính thức trở thành Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, là chính thê của Tấn Nguyên Đế.
"Hoàng hậu của trẫm..."
...
Tối nay Tô Vưu Lê sẽ ngủ lại ở Càn Nguyên Cung, mà lúc này Càn Nguyên Cung đã được bố trí xong xuôi hết thảy, đây là lễ hợp cẩn dưới ánh nến đỏ thứ hai của nàng cùng với Tấn Nguyên Đế, mọi thứ trông vẫn rất thân quen.
"Lê nhi, trẫm thật sự rất vui mừng!"
Tô Vưu Lê cũng cười vui vẻ đối diện với Tấn Nguyên Đế, mặt mày sáng lạn, bộ dáng mỹ lệ.
Tấn Nguyên Đế làm sao còn có thể nhẫn nại được nữa, Tô Vưu Lê xinh đẹp động lòng người như vậy dưới ánh nến đỏ lay động, trên người mặc triều phục của Hoàng hậu khiến cho hắn có cảm giác muốn hung hăng khinh nhờn sự cao quý của nàng.
Ánh mắt nóng rực của hắn nhìn chằm chằm thưởng thức, đôi tay chậm rãi cởϊ áσ nàng để lộ ra da thịt trắng nõn khiến cho hắn tâm ngứa khó nhịn, cảm xúc mềm mại làm cho hắn yêu thích không muốn buông tay.
Tô Vưu Lê rất nhanh chóng bị hắn áp đảo ở trên giường.
"A... Cẩn Khiêm..."
Hơi thở nóng bỏng của Tấn Nguyên Đế phả lên vành tai khiến cho nàng cảm thấy thân thể lập tức mềm nhũn, trong lòng không khỏi có chút mong chờ.
"Lê nhi, hôm nay trẫm sẽ yêu thương nàng thật lâu, thao nàng đến mức ngày mai không thể xuống giường nổi có được không?"
Đã hết thời gian ở cữ, trong đầu Tấn Nguyên Đế toàn là những ý tưởng tà ác muốn dùng với Tô Vưu Lê, hung hăng tàn nhẫn đè nàng xuống mà thao.
Hắn muốn thao nàng đến mức khóc nức nở cầu xin hắn, thao nàng đến ngất đi, thậm chí còn muốn thao nàng đến tè cả ra quần!
Tô Vưu Lê nghe mà cảm thấy lỗ tai của nàng như tê dại, nàng nhẹ nhàng ôm lấy Tấn Nguyên Đế, khuôn mặt thẹn thùng đỏ bừng trông mê người vô cùng.
Nàng tỏ ra chủ động như vậy hiển nhiên là đã lấy lòng được Tấn Nguyên Đế rồi, hắn cướp lấy đôi môi mềm mại của nàng, hung hăng ngậm lấy rồi mυ'ŧ vào, đôi môi anh đào lập tức nhiễm sắc dục sưng đỏ lên.
Đầu lưỡi thô ráp với vào trong khuấy tan cái miệng nhỏ của nàng, Tấn Nguyên Đế hôn kịch liệt đến mức khiến cho Tô Vưu Lê cũng trở nên động tình theo.
Thân mình mềm nhũn như sợi bún bám vào ngực hắn, tim đập càng lúc càng nhanh.
"Ngô... Ân..."
Nước bọt chảy xuống theo khóe miệng, thấm ướt tóc dài bên dưới, Tô Vưu Lê thở hổn hển, kết thúc nụ hôn mặt đỏ bừng lên.
Ánh mắt của Tấn Nguyên Đế nóng rực nhìn nữ tử ở dưới thân, quần áo hỗn độn, da thịt trắng như tuyết bại lộ ra hơn nửa.
Hắn cởi hết sạch quần áo ra rồi ném xuống đất, ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ trần trụi nhìn thẳng vào nàng.
Lúc này trên người của Tô Vưu Lê chỉ còn lại mỗi yếm với qυầи ɭóŧ, Tấn Nguyên Đế duỗi tay kéo yếm xuống để lộ ra cặρ √υ' trắng nõn mê người, hắn dùng ngón cái cùng với ngón trỏ vê núʍ ѵú của nàng.
"A... Sướиɠ quá! Ân... Núʍ ѵú cương lên rồi... Cẩn Khiêm..."
Tấn Nguyên Đế cứ liên tục vê lộng núʍ ѵú hướng lên trên, Tô Vưu Lê cong eo lên theo, tê dại nhức mỏi mất khống chế mà run rẩy không ngừng.
"Vυ' lại chảy sữa, chảy đầy lên tay trẫm rồi! Thân thể của Lê nhi càng ngày càng dâʍ đãиɠ hơn, trẫm thật sự vô cùng yêu thích!"
Sữa tươi màu trắng đột nhiên phun ra, bắn thẳng vào Tấn Nguyên Đế rồi chảy tí tách xuống người nàng.
Hình ảnh thật sự vô cùng dâʍ đãиɠ!
Tô Vưu Lê xấu hổ không dám nhìn Tấn Nguyên Đế, nhưng mà núʍ ѵú lại hoàn toàn mất kiểm soát, liên tục phun ra sữa tươi.
Tấn Nguyên Đế luyến tiếc mà than vãn, "Lê nhi thật là lãng phí! Tất cả đều là của trẫm mà!"
Hắn bóp lấy vυ' nàng, nhanh chóng cúi đầu xuống, há mồm ngậm lấy núʍ ѵú mà bú ʍúŧ như một đứa trẻ, toàn bộ sữa tươi bên trong đều chảy hết vào trong miệng của hắn.
Tấn Nguyên Đế thỏa mãn mà nuốt ừng ực, uống một bên thì sẽ đùa bỡn bên còn lại, cả hai bên vυ' đều bị hắn mυ'ŧ sưng đỏ lên, da thịt trắng nõn đều được in lại dấu tay của hắn.
Ăn uống no nê rồi Tấn Nguyên Đế mới buông tha cho núʍ ѵú của nàng, sau đó hắn không cởi mà lại xé mở qυầи ɭóŧ của Tô Vưu Lê, tách hai chân của nàng để lộ ra nơi tư mật nhất.
"Ân... Không cần như vậy... Sao lại có thể xé qυầи ɭóŧ..."
Như thế này còn dâʍ đãиɠ hơn cả so với lúc không mặc gì!
"Tại sao lại không được? Những chuyện ở trên giường, Lê nhi cần phải nghe theo trẫm, sau này trẫm muốn không chỉ là thao xuyên qua qυầи ɭóŧ đâu, mà còn nhiều ý tưởng khác nữa!"
Tấn Nguyên Đế đắc ý dạt dào, càng mong chờ đến những ngày tháng sau này hơn nữa.
"Miệng thì nói không cần mà thân thể lại dâʍ đãиɠ ham muốn nhiều hơn, không tin thì Lê nhi tự mình xem này, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra nhiều như vậy, lại còn nói là không cần! Rõ ràng là rất muốn trẫm hung hăng thao lạn tiểu tao bức của nàng!"
Tấn Nguyên Đế dùng hai ngón tay tách hoa môi của nàng, để lộ ra khe hở cùng với âm đế nhỏ xinh ở trong tiểu huyệt da^ʍ mĩ, hắn đâm thọc ngón tay vào trong huyệt động, đùa bỡn cho âm đế to dần lên.
"Ngô a... Đừng sờ vào chỗ đó... Ân... Không được! Aaa... Từ từ..."
Tấn Nguyên Đế dùng đầu ngón tay xoa nắn âm đế đến mức sưng lên, càng lúc càng trở nên mẫn cảm, chỉ làm một chút thôi mà đã tạo ra kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tô Vưu Lê khiến cho toàn thân run rẩy, bụng nhỏ co rút không ngừng.
"Không được... Âm đế bị lộng sưng lên rồi... Aaa... Cẩn Khiêm..."