Sổ Tay Hướng Dẫn Sử Dụng Nô Lệ Quỷ

Chương 112: Song quỷ ác chiến

Nhìn thấy Đường Nham xuất hiện, nữ quỷ kia lộ ra một nụ cười quỷ dị với anh, động tác trên tay cũng không ngừng ở ngay trước mặt anh thẳng tắp vẽ đến bụng của người đàn ông.

Đường Nham hoàn toàn biến sắc, vội vã chạy tới, muốn cản lại, nhưng mà lúc này đã muộn rồi, trên bụng người đàn ông kia lập tức bị cắt thành một lỗ thủng to.

Dòng máu đỏ sẫm phun tung toé ra, ma nữ không ngừng cười khanh khách, duỗi ra cánh tay khác, dò vào trong bụng bị phá tan của người đàn ông, lôi một đoạn ruột ra, loại chấn động thị giác kia quả thực không có cách nào dùng lời nói mà hình dung được.

Máu huyết cả người của Đường Nham dường như là bị đọng lại, anh dừng bước lại, hơi vung roi da bên trong tay ra, hung hăng đánh về phía con ma nữa kia.

Roi rơi vào trên cánh tay con ma nữ, cô ta bị đau kêu lên một tiếng thảm thiết, liền bỏ thứ bên trong tay xuống, đoạt ruột bị cắt đứt máu chảy đầm đìa cứ như vậy rơi xuống mặt đất, người đàn ông kia cũng mất đi sự khống chế, từ giữa không trung té xuống, cả người co quắp mấy lần, rồi cứ thế bất động.

Đường Nham thấy rõ ràng dấu hiệu sinh mệnh trên người ông ta đang dần biến mất, đáng chết, mình vẫn chậm một bước.

“Cô cũng quá đáng rồi, lại dám trắng trợn mà gϊếŧ người” Đường Nham nổi giận đùng đùng quay lại nói với ma nữ.

“Khanh khách, đây là báo ứng của gã ta, lúc gã ta hại tôi chết gã ta nên nghĩ đến kết cục này, tôi chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông thôi” ma nữ liếʍ láp máu tươi trên tay một hồi, khuôn mặt lộ vẻ hưng phấn.

Vẻ mặt Đường Nham cứng đờ, con quỷ này có phải là con quỷ có thai bị mổ rách bụng mà Mạc Tiểu Mộc nói, cô ta chết vô cùng khốc liệt, oán khí không cách nào tiêu tan, cho nên mới biến thành bộ dạng này, tự mình tìm tới sát hại hung thủ gϊếŧ mình, dùng phương pháp giống nhau dằn vặt ông ta đến chết.

Chẳng trách Mạc Tiểu Mộc nói cô ta cũng không có động vào hiện trường gì, nhưng lại mơ thấy hình ảnh cô gái này, hóa ra là bởi vì cô ta tìm hung thủ vừa vặn ở đối diện cửa nhà Mạc Tiểu Mộc, mỗi lần vừa xuất hiện đến dằn vặt người đàn ông này, quỷ khí trên người cô ta liền tung bay bốn phương tám hướng, Mạc Tiểu Mộc hấp thu nhiều mới có làm có thể mơ thấy ác mộng cùng sản sinh ra ảo giác.

“Gã ta làm chuyện sai lầm, đương nhiên sẽ có pháp luật đến trừng phạt, cô đã không còn thuộc về thế giới này, cần gì phải khổ sở dây dưa như vậy?” Với ma nữ này Đường Nham vừa phẫn nộ vừa có đồng tình cùng không đành lòng.

“Như vậy sao được, không tận mắt thấy gã ta chết đi, làm sao tôi có thể yên tâm chứ, tên súc sinh này, lúc tôi mang thai đã cặp kè với người phụ nữ khác, sau khi về nhà còn vừa đánh vừa chửi tôi, vu oan cho tôi cắm sừng gã, mang thai con của người khác, chẳng qua tôi chỉ cãi với gã vài câu, gã lại ra tay sát hại tôi tàn nhẫn, hơn nữa còn phát điên mổ đứa bé con trong bụng tôi ra nữa, tôi làm sao có thể để một người như thế còn sống tốt trên đời chứ, gã ta tồn tại nhiều một khắc chính là sự dằn vặt càng nhiều với tôi.” Ma nữ tức giận nói, trên mặt tất cả đều là dáng vẻ hung tàn.

Đường Nham yên lặng, không biết nên nói những gì, người đàn ông này quả thật là cầm thú, nhưng thô bạo gϊếŧ người đơn giản như vậy cũng không phải biện pháp gì tốt, quên đi, người cũng đã chết rồi, nói những thứ này nữa cũng không có chút ý nghĩa nào, ma nữ trước mắt cũng là người đáng thương.

“Nếu cô đã đã báo thù rồi, vậy thì nhanh đi chuyển kiếp đầu thai đi, xem phần vận mệnh không tốt trên của cô, tôi cũng không tính toán nhiều với cô vậy đâu, quả thật ông ta chết không hết tội.” Đường Nham phất phất tay, ra hiệu ma nữ nhanh chóng rời khỏi nơi này.

“Như vậy sao được, trong phòng còn có một con tiện nhân nữa mà, tôi phải cùng giải quyết với ả ta mới được, việc này không có liên quan gì với anh, nếu như bây giờ anh cút, tôi sẽ chừa cho anh một đường lui, nếu như anh nhất định phải gây trở ngại, vậy cũng đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình, cho anh đến địa ngục làm bạn với hai con chó này.” Nữ quỷ kia dùng giọng điệu âm u nói.

Cái gì trong phòng này còn có một người à, Đường Nham theo bản năng quay đầu liếc mắt nhìn vào phòng ngủ, cửa lớn ở đó đóng chặt, cũng không nhìn thấy là tình huống thế nào.

“Cô cũng đã gϊếŧ một người, còn chưa thỏa mãn sao, chuyện ngày hôm nay tôi phải quản, tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn cô gϊếŧ người lần thứ hai. ” Đường Nham nắm chặt roi trong tay, vẻ mặt thành thật nói.

Vết thương vừa bị roi rút ra mới vừa rồi vẫn còn đang mơ hồ đau, nữ quỷ kia biết roi da trong tay Đường Nhan có bao nhiêu lợi hại, vừa nhìn thấy tư thế này của anh, lập tức sợ đến lui lại một bước, thế nhưng không có dấu hiệu muốn rời khỏi chút nào, trái lại lần thứ hai lộ ra một nụ cười quỷ dị.

“Không sao cả, không cần tôi ra tay, cô ta cũng sẽ chết rất thảm.”

Cái gì, Đường Nham vừa nghe lời này nhất thời hoàn toàn biến sắc, vừa lúc đó, trong phòng ngủ truyền đến một tiếng tiếng kêu đau đớn thảm thiết.

Đường Nham bước một bước dài lên trước, lần thứ hai đạp cửa phòng ra, sau đó anh liền nhìn thấy một người phụ nữ nhuộm mái tóc màu vàng đang nằm ở trên giường, trên mặt đầy vẻ thống khổ giãy dụa.

Mà trên bụng của cô ta có một vết thương bị phá tan, từ bên trong vươn một con gì đó máu thịt be bét, đang ở giữa vươn từ trong bụng cô ta muốn ra ngoài, đợi vết thương lớn hơn chút nữa, Đường Nham liền trơ mắt nhìn một cái đầu nhỏ từ bên trong dò xét đi ra.

“Ha a, hê hê khặc” Vật nhỏ kia vừa bò từ trong bụng người phụ nữ kia ra, vừa phát ra tiếng ùng ục quỷ dị.

“Ha ha, bọn họ cướp con tôi từ trong bụng tôi, vậy hãy để cho bản thân cô ta sinh con giúp tôi đi.” Ma nữ đứng cách đó không xa vui sướиɠ tràn trề lớn tiếng la lên.

“Mẹ, mẹ.” Sau khi con vật nhỏ kia từ trong bụng người phụ nữ bò ra ngoài, một mạch liền bò trên giường xuống, tập tễnh chạy đến bên cạnh ma nữ, động tác bất ổn, có vài lần đều suýt chút nữa thì ngã xuống.

Đường Nham kinh ngạc nói không ra lời, không ngờ này hồn tử mẫu này lại thông minh như thế, dĩ nhiên hiểu được phân tán làm việc, thật là đáng chết, chính mình vừa nãy sao lại không nghĩ đến còn một đứa bé quỷ chứ, nếu như đã sớm chuẩn bị, nói không chừng người phụ nữ kia cũng sẽ không bị chết thảm như vậy rồi.

“Mới vừa rồi còn dùng lời lẽ chính nghĩa để tôi dừng tay, sao bây giờ lại không nói chuyện nữa, những thứ súc sinh dối trá các người, sống trên đời cũng lãng phí, không bằng cùng cùng đến địa phủ đoàn tụ đi.” Sắc mặt nữ quỷ hung tàn đánh về phía Đường Nham.

Đường Nham lướt người né đi, nắm roi da đứng ở một bên, lạnh lùng nói: “Đã gϊếŧ hai người còn không biết hối cải, là các người nên về địa phủ mới đúng.”

“Vậy thì đến thử xem ai lợi hại hơn ai.” ma nữ duỗi hai móng tay sắc bén đánh tứi phía Đường Nham.

Đường Nham không né không tránh, trực tiếp vung roi một cái liền vượt khó tiến lên, hung hăng đánh về thân thể ma nữ.

“A”

Ma nữ kêu thảm một tiếng, từ giữa không trung rơi xuống trên mặt đất, thống khổ ôm l*иg ngực của mình, nơi đó đã xuất hiện một vết thương màu đen thật dài.

“Lại dám bắt nạt mẹ tao, mày đi chết cho tao.” Đứa bé quỷ nhỏ xíu bên cạnh nữ quỷ kia thấy mẹ mình bị thương, lập tức liều mạng chắn trước người cô ta, quơ quả đấm nhỏ bắt đầu nhào tới phía Đường Nham, trên vẻ mặt non nớt hung tàn mỉm cười đúng là học thật giống, như đúc ra từ một khuôn với mẹ nó.