"Muốn nhìn dáng vẻ anh trai trông như thế nào khi mang thai bảo bảo" (Mυ'ŧ đầṳ ѵú, anh em niên hạ H) Bị ba phát hiện không đúng ~
Tuy rằng Nghiêm Từ không trực tiếp nói rằng anh thích mình, nhưng câu nói này không thể nghi ngờ giống như một lời tỏ tình, điều này khiến cho Nghiêm Khuyết vô cùng vui vẻ, vốn dĩ cậu muốn anh trai nhận ra rằng dựa dẫm vào cậu không chỉ là chuyện đơn giản của người thân, nhưng không ngờ anh lại trực tiếp ăn mặc như vậy cám dỗ mình, còn nói muốn cùng một chỗ với cậu. Có vẻ như mình dục cầm cố túng thực sự rất hữu ích.
"Anh nghĩ rõ chưa?" Nghiêm Khuyết bóp eo anh, dùng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đâm đâm âʍ ɦộ của anh.
"Ưm ... Suy nghĩ ... Rõ ràng ... Đừng có chọc vào ... Ngứa quá ... A ha ..."
"Nếu anh đã nói như vậy, vậy em cũng sẽ không dễ dàng để anh đi."
"Hừ... Không cho phép... Anh... Buông ra...A a!" Hai tay Nghiêm Từ đặt trên l*иg ngực Nghiêm Khuyết, Bị ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng của cậu cọ xát trong lòng ngứa ngáy, không kìm chế được liền ngồi xuống. Côи ŧɧịt̠ bự thẳng tắp như gậy gốc phá vỡ l*и nhỏ của mình, chỉ nghe ọp một tiếng, nước l*и toàn bộ bắn lên người em trai, Nghiêm Từ vừa bị cắm vào toàn bộ không kịp chờ đợi tự mình động, "A a... Lớn quá... Rất thích ©ôи ŧɧịt̠ bự của em trai..."
"Anh." Giọng nói của Nghiêm Khuyết run lên theo động tác của Nghiêm Từ, đối phương đột nhiên hét to hơn.
Trên người Nghiêm Từ còn đang mặc một bộ đồ ngủ bằng ren trong suốt, hai hạt đậu đỏ nhỏ nhô cao lấp ló trên ngực. Chiếc váy rất ngắn, gần như không che được thân cây ngọc bích đang dựng đứng. Khi Nghiêm Từ đứng dậy, Nghiêm Khuyết có thể nhìn thấy rõ ràng cậu đang vào cơ thể của anh như thế nào.
"Hừm a ... Đừng ... Đừng nhìn em như vậy ..." Anh nhận thấy ánh mắt mãnh liệt của Nghiêm Khuyết, gò má Nghiêm Từ nóng lên, thân thể cũng trở nên mẫn cảm hơn, Nghiêm Từ lên xuống càng nhanh hơn, mỗi lần ngồi xuống qυყ đầυ của em trai phá vỡ cái miệng tử ©υиɠ của mình, cắm anh phun nước da^ʍ tung tóe.
"Anh trai ở đây thật dễ thương." Nghiêm Khuyết xoa xoa đầṳ ѵú của Nghiêm Từ qua lớp quần áo, gãi vài lần, núʍ ѵú vốn lớn hơn một chút so với con trai đột nhiên trở nên cứng hơn.
"A ... Thoải mái quá ... Ông xã ... Muốn sờ ... Ưm ... A a a ..."
Nghiêm Khuyết đột nhiên ngồi dậy ngậm núʍ ѵú của Nghiêm Từ qua lớp ren, vì động tác ngồi dậy, Nghiêm Từ đột nhiên bị ȶᏂασ bật khóc.
"A a a a a!! Bị ȶᏂασ chết! Ư ư... Đầṳ ѵú bị mυ'ŧ căng quá!"
"Không biết Từ Từ có giống như ba ba, có thể mang thai đứa nhỏ, ở đây sẽ chảy rất nhiều sữa." Nghiêm Khuyết có lẽ đã học được ý vị xấu xa của Nghiêm Sở, thích cố ý gọi Nghiêm Từ "Từ Từ". Nghiêm Khuyết đôi lúc sẽ gọi anh như vậy giống cha. Nghiêm Từ cảm thấy cách gọi này quá sến súa, đặc biệt là khi anh bị gọi bởi em trai của mình.
"Ừ ... Anh không biết ... Đừng nói những điều như vậy ... A a... TᏂασ thật sâu..."
"Em rất muốn nhìn anh trai tiết sữa từ đây khi mang thai bảo bảo. Hẳn là rất gợi cảm." Nghiêm Khuyết tham lam ngậm lấy núʍ ѵú của Nghiêm Từ, mặc kệ bọn họ là anh em, chuyện đạo đức có đúng hay không. Cậu chỉ biết là cậu thích Nghiêm Từ, muốn đυ. anh một cách thô bạo, đυ. anh cho đến khi anh có thai, để anh sinh con cho mình.
Nghiêm Từ mặt đỏ bừng, nhưng bàn tay đang ôm Nghiêm Khuyết càng siết chặt hơn.
Hai người cứ thế đốt củi đến ba giờ sáng, khăn trải giường đã ướt đẫm rồi, may mà ngày hôm sau là cuối tuần, nếu không Nghiêm Từ chắc chắn không thể dậy nổi để đến trường. Từ hôm đó, hai đứa lúc nào cũng dính vào nhau, ngoại trừ việc ở nhà, thỉnh thoảng ở trường cũng lén lút làm.
Nghiêm Khuyết cùng Nghiêm Từ duy trì mối quan hệ bí mật này gần một tháng, vì Nghiêm Từ thích đến cửa đối diện để ngủ với em trai mình khi họ còn nhỏ nên Khương Từ và Nghiêm Sở cũng không thấy lạ, nhưng không biết tại sao khoảng thời gian này Nghiêm Từ dường như đã ăn nhiều hơn so với trước đây.
Tuy trẻ con đang lớn ăn nhiều là chuyện bình thường nhưng khi đặt trên người Nghiêm Từ thì không như vậy, đứa bé này lúc nào cũng ăn ít hơn, thân hình thấp bé, ngay cả em gái 13 tuổi cũng đã cao gần bằng anh rồi.
Trong lòng Khương Từ là lạ, nhưng cũng không nói rõ cái gì.
Vài ngày sau.
Khi Nghiêm Sở bị Khương Từ len lén kéo vào phòng tắm, trong đầu tràn đầy bối rối.
"Bà xã, chuyện gì xảy ra vậy?"
"Hôm qua em nhìn thấy cái này khi dọn phòng cho Tiểu Khuyết." Khương Từ lấy ra một tấm ga trải giường có dính rất nhiều vết máu, đánh giá màu đỏ sẫm trên đó, ngoài có máu, trên đó còn có chất lỏng khác, vì vậy cả ga trải giường đều nhàu nát.
"Sao thế?" Nghiêm Sở kỳ quái nhìn ga giường, có vẻ như không hiểu lắm ý tứ của Khương Từ, kết quả đổi lại cái liếc mắt của bà xã.
"Không biết nó có bạn gái hay là ..." Vết máu xuất hiện trên ga trải giường, với người từng có kinh nghiệm như Khương Từ liền nghĩ đến loại chuyện đó, nhưng dù sao Nghiêm Sở cũng chưa từng nhìn thấy, cũng không trách hắn không phản ứng kịp.
Nghiêm Sở giờ mới hiểu vợ mình đang ám chỉ điều gì cũng không có hành động quá ngạc nhiên, dù sao thì đứa trẻ Nghiêm Khuyết này từ nhỏ đã rất nổi bật, thậm chí có lúc còn có quà và thư tình gửi về tận nhà cho con trai. Nếu cậu có bạn gái, Nghiêm Sở cũng không thấy lạ, nhưng nếu cậu làm loại chuyện này, hắn vẫn hy vọng rằng con trai mình sẽ có trách nhiệm và đừng bội tình bạc nghĩa là được.
"Chờ em quan sát mấy ngày." Khương Từ trầm ngâm nói, dù sao nếu em trai thật sự có bạn gái, cả ngày cũng không thể ngủ với anh trai, cho nên.... Y đã mơ hồ đoán được điều gì đó.