Chương 31.
Cao Nghị nghe ra trong giọng nói nàng có chút ai oán , trong lòng thở dài một tiếng, ra vẻ ngả ngớn cười nói: "Là anh không tốt, không có cách thỏa mãn lão bà cơ cùnng tiểu tao huyệt."
"Chỉ là gần đây trong quân đội nhiệm vụ huấn luyện tăng lên không ít, ngày mai còn phải xa nhà làm một nhiệm vụ bí mật , anh muốn bảo trì tinh lực cùng thể lực, chờ nhiệm vụ hoàn thành, sau khi trở về liền cho em ăn no được không ?."
Mạn Nhu nghe vậy, gương mặt bỗng nhiên đỏ, ngượng ngùng nói: "Kia... Vậy anh khi nào trở về?"
Cao Nghị nói: "Hẳn là một tuần sau sẽ về , trong khoảng thời gian này anh không ở nhà em phải ngoan ngoãn , ăn uống không thể tuy hứng , anh trở về sẽ kiểm tra , không được để đại bảo bối của anh gầy đi . "
Vừa nói , hắn vừa nhéo nhéo bộ ngực đầy đặn của Mạn Nhu , làm nàng càng thêm ngượng ngùng, hướng hắn hừ một tiếng, xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía hắn liền ngủ .
Cao Nghị thật không có lừa gạt Mạn Nhu, ngày mai đích xác phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hơn nữa nhiệm vụ này còn rất nguy hiểm.Vì không muốn Mạn Nhu lo lắng, cho nên hắn không chút để ý nhắc tới việc này, lại dùng lời nói vô liêm sỉ làm Mạn Nhu mặt đỏ ngượng ngùng, quả nhiên nàng không có tiếp tục truy vấn hắn.
Hắn ôm Mạn Nhu, tay to nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng , có lẽ là hắn ảo giác , cảm thấy nơi này càng trở nên mềm mại hơn .
Hy vọng Mạn Nhu là thật sự hoài thai cốt nhục của hắn , như vậy , mặc dù hắn...
Không, không thể tưởng tượng linh tinh !
Cao Nghị nhíu mày, hai mắt sắc bén dừng trên mái tóc dài của Mạn Nhu , thầm nghĩ: Hắn nhất định sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, bình an trở về!
Ngày hôm sau sáng sớm tinh mơ, bên ngoài sắc trời còn tối , Cao Nghị liền rời giường thay quần áo, dùng ba phút thu xếp đồ cần mang theo , chuẩn bị đi ra cửa .
Thời điểm mở ra cửa lớn , nghe được tiếng bước chân vội vàng ở phía sau truyền đến .
Hắn quay đầu lại liền thấy Mạn Nhu mặc váy ngủ , trong tay cầm theo điểm tâm
ngày hôm qua hắn mua cho nàng , nói: "Thời gian còn sớm , ăn trước chút đồ lót bụng đã . "
Cao Nghị nhìn nàng một cái, thấy đáy mắt nàng có thần sắc lo lắng , gật gật đầu tiếp nhận điểm tâm.
Điểm tâm làm thực tinh xảo, hắn một ngụm ăn hết một cái, lúc sau lại tiếp nhận nước ấm Mạn Nhu đưa qua , uống một ngụm .
Ăn xong, Mạn Nhu đi lên phía trước, nhón chân hôn ở bên môi hắn, nói: "Sớm một chút trở về, em ở nhà chờ anh ."
Cao Nghị mặt mày giãn ra , mỉm cười sáng lạng hòa vào trong ánh sáng bình minh buổi sớm , soái khí muốn mệnh.
Mạn Nhu nhìn theo hướng hắn rời đi, trái tim còn bùm bùm nhảy loạn không ngừng.
Tuy nói nàng rất rõ ràng đây chỉ là vì sinh tồn mới làm nhiệm vụ công lược , lại cùng Cao Nghị ở chung một thời gian , trong quá trình này nhịn không được mà động tâm.
Cao Nghị là một nam nhân tốt , ngoại hình thì anh tuấn bất phàm, cao lớn rắn chắc, có thể so sánh với nam minh tinh đời sau .
Tính cách Cao Nghị rất tốt , ở niên đại nam nhân là trời này , hắn lại rất yêu chiều nàng , chưa bao giờ ép buộc nàng làm theo ý hắn , ở trên giường thì hàng to xài tốt, cơ hồ tìm không ra khuyết điểm gì .
Mặc dù Mạn Nhu lấy tiêu chuẩn người hiện đại để đánh giá , Cao Nghị cũng là nam nhân được điểm cao .
Huống chi, từ khi nàng xuyên đến đây , Cao Nghị liền đối với nàng ôn nhu săn sóc . Bởi vậy mà tâm nàng động, Mạn Nhu cũng không phải là người khó tiếp thu sự tình.
Chỉ là...
Mạn Nhu rũ xuống đôi mắt, dò hỏi hệ thống nói: "Nếu như nhiệm vụ thuận lợi hoàn thành, kế tiếp sẽ thế nào ?"