Thầy Giáo Bị Thao Thành Dâm Đãng

Chương 2: Phụ Huynh 2

Hàn Đống lại vừa bị sếp mắng, tới tận tuổi này, gã dù đã trở thành trưởng phòng nhưng trên gã vẫn còn nhiều người ở vị trí cao hơn, thậm chí còn trẻ hơn gã, nghĩ đến một đám nhãi ranh mà có thể đè đầu cưỡi cổ mình, gã lại càng ức chế không chịu nổi. Lúc về nhà nhìn thấy vợ gã đang thong thả sơn móng tay, đứa con trai út thì đang ngồi vẽ tranh, gã càng thấy bực dọc khó hiểu. Gã có một đặc điểm càng stress tính dục càng mạnh, vợ gã đã vào thời kỳ mãn kinh, dăm ba bận mới để hắn làm, mà còn không tận hứng, gã nắm côn ŧᏂịŧ tuốt vội dưới vòi sen, nhắm mắt lại, hình ảnh khuôn mặt của thầy giáo nhà trẻ trông coi con trai gã hiện lên. Gã giật mình mở mắt ra.

Cậu bảo mẫu đó tên Thẩm Di. Bình thường người đón con là vợ gã, chỉ có duy nhất hôm trước gã có đến đón một lần. Cậu bảo mẫu hôm đó mặc quần jean ôm và một cái áo thun mỏng trễ cổ, cậu dắt Di Di ra ngoài, bị cô bé kéo nên phải chạy đi, hai cái vυ' non nớt rung rung đỉnh vải áo lên trông rất mê người. Lúc tới cổng cậu thở hổn hển chống tay xuống gối, cổ áo quá trễ, Hàn Đống thấy rõ hai bầu ngực sữa tươi non mơn mởn run rẩy theo mỗi tiếng thở của cậu. Gã vội dời tầm mắt.

Ấy vậy mà giờ gã lại nhớ tới Thẩm Di rồi tự an ủi, gã tự tát mình một cái, tắm nhanh rồi đi ngủ.

Gã mơ một giấc mơ da^ʍ uế.

Gã thấy gã ôm Thẩm Di mặc đồng phục cấp 3 ngồi lên đùi, trước mặt còn có vợ gã đang ngồi, vậy mà gã lớn mật kéo quần Thẩm Di xuống, tách chân cậu ra một chút thúc thẳng côn ŧᏂịŧ vào cái lỗ ướt mềm. Thẩm Di như một con rối gỗ mềm oặt trong ngực gã, mặc kệ gã làm gì thì làm.

Sáng ra vành mắt gã thâm đen, côn ŧᏂịŧ chào cờ thẳng cứng như thép.

Vợ gã trước khi đi làm bảo gã, chiều nay em tới thăm nhà trẻ, anh có đi không. Hàn Đống ma xui quỷ khiến gật đầu.

Bé con dạo này đi nhà trẻ xong về rất ngoan, vợ gã muốn tới cảm ơn thầy giáo, nhân tiện xem qua lớp học của con trông như thế nào, lúc hai vợ chồng tới Di Di đang được Thẩm Di ôm trên tay ru ngủ vì cô bé vốn ngủ khó, qua 1h chiều vẫn chưa chịu ngủ trưa, thấy ba mẹ bé tới thì thả bé cho mẹ ôm, còn cậu ngồi đối diện với ba mẹ bé trò chuyện về sinh hoạt của bé trong lớp.

Đầu Hàn Đống không nghe được vào chữ nào, vì gã thấy được Thẩm Di đang mặc một bộ đồng phục thể dục của học sinh cấp 3, chỉ khác áo thun mỏng hơn và quần là quần đùi, hai cái đùi bóng loáng của cậu làm gã lóa mắt. Thẩm Di thấy ánh mắt gã trắng trợn nhưng không nghĩ nhiều, cậu vô thức xiết chặt hai chân, tiếp tục kể về chuyện trên lớp của bé.

"Ưʍ..."

Đột nhiên Thẩm Di thấy cả người rã rời, cậu định đứng dậy tìm nước uống thì ngã nhào vào lòng ba của Di Di, rõ ràng đầu óc cậu rất tỉnh táo nhưng cả người lại mềm nhũn tới cất bước cũng không nổi, ba Di Di đỡ lấy cậu, không lập tức buông ra thậm chí còn ôm sát lấy cậu hơn, ra vẻ ân cần hỏi han:

"Thầy giáo sao thế?"

Thẩm Di không đẩy người ra được, cậu yếu ớt nói:

"Tôi...tôi không biết, thân thể mệt quá..."

Mẹ Di Di thấy cậu ngã xuống cũng lo cuống lên, không hề để ý thấy tư thế đỡ người của chồng mình có hơi ái muội, ngay cả bàn tay Hàn Đống đã đặt lên ôm trọn một bên gò mông của Thẩm Di cô cũng không để ý.

"Có thể thầy chăm lo mấy đứa nhỏ cực quá, thầy ngồi lên đây tôi sẽ xoa bóp cho."

Hàn Đống nói rồi bế thốc Thẩm Di đặt lên đùi, lấy trong tủ đồ bên cạnh một cái chăn đắp lên người cậu với lý do sợ cậu lạnh, Thẩm Di ngả người dựa vào ngực gã vì thật sự cậu không còn sức, mẹ Di Di không yên tâm, nói:

"Có cần tới bác sĩ không?"

Hàn Đống đã luồn tay vào trong áo chộp lấy cái vυ' xinh xắn của cậu mà nắn bóp, Thẩm Di run lên khi đầṳ ѵú bị nhéo một cái, cậu trợn to mắt.

Phụ huynh này ấy thế mà muốn...

Thẩm Di nhìn mẹ Di Di ngồi đằng trước, biết bây giờ mà hô hoán lên thì sẽ khó xử biết bao nhiêu, cậu nhịn lại không phát ra tiếng, tay thò vào trong muốn gỡ tay gã ra thì bị gã giữ lại, mười ngón giao nhau cùng gã xoa vυ'.

Dưới mền thấy có rục rịch, mẹ Di Di vừa ru con trên tay vừa hỏi:

"Anh ấn huyệt cho thầy à?"

Hàn Đống một tay mò vυ' một tay kéo cả quần ngoài lẫn qυầи ɭóŧ Thẩm Di xuống, gã hơi giật mình nhưng đáp rất trôi chảy:

"Anh đang xoa bóp huyệt vị cho thầy đây, một lát nữa ra mồ hôi là thoải mái ngay."

Tay Hàn Đống sờ thấy một vạt ẩm ướt nhớp nháp, mở to mắt kinh hỉ, cái lỗ này trời sinh để ȶᏂασ a, mò vυ' một chút mà đã chảy nước nhiều thế này rồi a.

Thẩm Di cố gắng đè mông mình xuống để gã ta không thể đâm côn ŧᏂịŧ vào được. Chỉ trong vài ngày mà sao cậu lại liên tiếp bị hai phụ huynh đè ra cưỡиɠ ɧϊếp, mỗi lần lại càng trong tình huống xấu hổ hơn, trước mặt còn có vợ ông ta mà ông ta vẫn dám...

Với lại, sao bỗng nhiên cả người cậu lại yếu ớt mong manh thế này, bây giờ bảo cậu đứng lên cậu cũng không đứng nổi, chỉ biết mềm oặt mặc người ta ȶᏂασ mở, cậu tự nhủ không thể được, cái mông chu tới không để ông ta ȶᏂασ. Nhưng cậu đánh giá quá cao sức lực của bản thân hiện giờ, Hàn Đống chỉ dùng một tay đã có thể nhấc người cậu lên một chút, cả căn côn ŧᏂịŧ cứng ngắc chầm chầm thúc vào.

"A...ha...."

Thẩm Di cúi gằm mặt, cả người cậu đỏ bừng, hai bên thái dương rỉ ra mồ hôi, mẹ Di Di nhìn vẻ mặt không rõ là đau đớn hay là gì của thầy giáo, lại phải nhắc chồng mình:

"Anh nhấn huyệt nhẹ thôi, trông thầy có vẻ đau đấy."

Hàn Đống nén tiếng thở dốc gật gật đầu, đúng là gã đang "nhấn huyệt", gã đang nhấn cả cây hàng vào trong nộn huyệt mềm nước của thấy giáo, đẩy đầu khấc nhấn lên điểm da^ʍ nhất, làm cho thân thể trơn bóng của thầy run lên, mỗi lần hắn thúc vào cả người cậu lại căng thẳng, lỗ nhỏ xiết chặt như muốn cắn đứt côn ŧᏂịŧ đang bắt nạt nó. Nếu bây giờ xốc tấm chăn đang phủ lên hai người ra, sẽ thấy một bên vυ' thầy giáo đang lộ ra ngoài, bị một đôi tay hết nắn bóp lại ngắt đầṳ ѵú. Dưới thân quần thầy giáo đã cởi xuống ngang đùi, côn ŧᏂịŧ của Hàn Đống đang nhét ngập trong cái lỗ của thầy.

Đã tới mức này Thẩm Di không còn mặt mũi nào để đứng dậy nữa, cậu không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, để vợ người ta thấy mình dùng nộn huyệt bú ʍúŧ côn ŧᏂịŧ của chồng họ, cậu sẽ thành tội đồ mất. Thẩm Di cắn chặt hàm răng, ngăn tất cả tiếng nức nở đè nén lại, chỉ có hơi thở thoát ra cánh mũi nghe có vẻ nặng nhọc ẩn nhẫn lắm, người ngoài nghe mà thương.

Lúc này Nhạc Nhạc đã ngủ trưa xong, bé dụi mắt đi vào, thấy thầy Thẩm đang ngồi trong lòng một chú nọ, mặt thầy thẩm đỏ bừng, chỗ hai người tương liên có hơi rung lắc nhẹ, bé tới hỏi:

"Thầy lại bị đau ạ?"

Thẩm Di thấy Nhạc Nhạc tới, hoảng sợ, vô tình nộn huyệt cũng thắt lại khiến Hàn Đống suýt nữa buông vũ khí, hắn xoa xoa vυ' trấn an cậu, cười với cậu nhóc:

"Thầy từng bị đau rồi à?"

Nhạc Nhạc ngây thơ đáp:

"Lần trước ba con tới thầy cũng ốm, thế là ba con phải bôi thuốc cho thầy, trông mặt thầy đau đớn lắm."

Hàn Đống à một tiếng, trong lòng hơi ganh ghét, gã cũng hơi khó chịu thấy ȶᏂασ kiểu này không thỏa mãn, gã nói với vợ:

"Anh mang thầy vào trong nằm cho thoải mái, em ru con đi nhé."

Vợ hắn không nghi ngờ gì, gật đầu. Thẩm Di nghe vậy biết nếu mình vào trong cùng gã sẽ bị gã ȶᏂασ hung ác tới mức nào, khi Hàn Đống vừa kéo quần cho cậu xong, cậu lảo đảo chạy ra phía vườn, vừa bước tới cửa thì bị Hàn Đống bắt được về, gã bị cậu chọc tức, không cần đem cậu vào trong, ngay tại trước cửa thông ra sân chơi của mấy bé, kéo quần cậu xuống ȶᏂασ thẳng vào!

"A!...ông...ông dám...đừng mà..."

Ngoài sân đã có mấy bé ngủ dậy ra chơi đùa, mấy bé thấy thầy lại bị chỗ đi tiểu của đàn ông cắm vào người thì hiểu ra chắc thầy lại phải thoa thuốc, lần trước ba Nhạc Nhạc thoa cho thầy rất lâu nha, khiến thầy đau tới kêu khóc khàn cả giọng, sợ đến vừa bị thoa thuốc vừa tiểu ra luôn.

Lần này tới lượt ba Di Di thoa cho thầy à, mấy bé tự nhủ mình cũng phải nhờ ba thoa thuốc cho thầy để thầy mau khỏe.

Thẩm Di nào biết mấy đứa nhỏ đang suy nghĩ như thế, cậu chỉ biết mình lại bị tách mông ra ȶᏂασ trước mặt bọn trẻ rồi, lỗ nhỏ sau lần dạy dỗ lần trước đã trở nên rất mềm, lúc cậu tẩy rửa cậu còn không dám chạm vào quá lâu, vì chỉ cần chạm tới mép lỗ thôi cả người cậu đã vô lực khụy gối, một bộ dáng mặc người chà đạp, như đang mời gọi người ta mau tới ȶᏂασ vào cái lỗ này đi.

Hàn Đống bắt cậu ngậm áo vào, dù sao vợ gã đang ngồi ngay sau cánh cửa này, chỉ cần cô quay mặt ra sẽ thấy cảnh tượng dâʍ ɭσạи này ngay, ngã say mê vừa nắc vừa hút đầṳ ѵú, tiếng nước nhóp nhép không phân biệt nổi là do hút đầṳ ѵú hay do côn ŧᏂịŧ nhấp quá sâu. Thẩm Di cắn áo trong miệng, không trốn được phản ứng sung sướиɠ của cơ thể, nước bọt chảy ra thấm ướt vạt áo. Hàn Đống vừa vuốt côn ŧᏂịŧ cậu vừa mυ'ŧ vυ' vừa nắc lỗ, Thẩm Di bị hành hạ không chịu nổi, chỉ biết huhu khóc, tiếng khóc kêu bị chặn lại nghe như tiếng con thú nhỏ bị thương.

Chỗ cỏ dưới mông cậu đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ cậu làm ướt một mảng, trên bụng cậu cũng bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu bắn ướt, gã thúc thêm vài cái rồi tưới tinh vào trong, người Thẩm Di giật giật đón hùa dòng tinh nóng hổi, chớp đôi mắt ướt sũng xin hắn tha cho cậu, đã sắp vào giờ học chiều rồi, nếu vợ gã đi ra lúc này thì cậu sẽ nhục nhã chết mất.

Thế nhưng chả mấy chốc sau gã lại cứng, cũng tại cái nộn huyệt trời sinh của cậu, dù đã cao trago nhưng vẫn xiết chặt co rút nịnh nọt, bắt côn ŧᏂịŧ gã lại cứng lên. Gã mặc kệ ánh mắt kinh hoảng như thỏ con của thầy giáo, bế thốc cậu lên, vừa đi vừa nắc đến khu vui chơi.

Lúc Mẹ Di Di dắt con ra chơi thì chồng mình và thầy giáo đã ngồi lên ngựa gỗ xoay mấy vòng, quần áo hai người rất chỉnh tề, chồng mình đang nắm cương ngựa gỗ thúc mạnh theo nhịp, ngựa gỗ tung người lên cao rồi lật xuống. Mỗi lần như thế thầy giáo lại nhướn người về trước một chút, ôm chặt lấy đầu ngựa, sau đó khi ngựa rơi xuống thì thầy lại bị dập về sau.

Cô hét vọng qua:

"Thầy đã khỏe chưa mà anh lại để thầy chơi trò này?"

Hàn Đống giả vờ lơ đãng lướt qua vυ' cậu một chốc, nói:

"Thầy khỏe hơn rồi, muốn vận động để tính táo ấy mà."

Không ai biết rằng Thẩm Di lúc này không hề mặc qυầи ɭóŧ, đáy quần thể dục bị khoét một mảng lộ huyệt nhi ra ngoài, để dễ bề cho côn ŧᏂịŧ cắm vào cả cây. Mỗi lần ngựa gỗ ngả về trước côn ŧᏂịŧ sẽ rút ra nửa cây, sau đó dập về lại đâm vào lút cán, như muốn nuốt cả hai hòn dái vào trong, chỗ tương liên của hai người ướt sũng, nếu không có tiếng ngựa lọc cọc sẽ nghe thấy tiếng nước dâʍ đãиɠ. Thẩm Di không ngờ gã lớn mật tới mức này, cậu cảm giác mình sắp bị ȶᏂασ tới chết, từng điểm da^ʍ trong huyệt non đều bị tàn nhẫn mài qua, cái huyệt bị nong thành hình dáng côn ŧᏂịŧ, côn ŧᏂịŧ rút ra chưa kịp khép lại đã tiếp tục bị ȶᏂασ mở.

Thẩm Di không biết cậu đã bắn mấy lần và bị tưới côn ŧᏂịŧ mấy lần, lúc cậu được ẵm xuống thì mẹ Di Di đã về rồi, ba Di Di còn không chịu tha cho cậu, đẩy đưa côn ŧᏂịŧ bán cương trong huyệt non một lúc, Thẩm Di rã rời để mặc cho gã ôm lấy với tư thế tọa liên, sau đó...

Gã tưới nướ© ŧıểυ vào trong.

Dòng nước nóng rẫy tanh hôi bắn vào từng đợt từng đợt, Thẩm Di nức nở giãy dụa, Hàn Đống đè mông cậu dính sát vào háng gã đến khi gã tiểu sạch. Gã hoàn toàn thỏa mãn.

Cũng như Vương Ngũ, sau hôm đó gã giảm được stress, hiệu quả công việc cũng tăng lên rất nhiều, và tài khoản của Thẩm Di lại tăng thêm một khoản vì đã hoàn thành sứ mạng thứ 2...