Mạc Xuyên bị đâm xóc nảy phải bấu tay bám vào ga giường, cậu thực sự xấu hổ đến khóc nấc lên, cái eo muốn tách ra một chút đã bị chú tư kéo lại vọt thẳng côn ŧᏂịŧ vào trong.
"Chú...a...ha...sao chú lại ở...ở đây? sao chú lại ȶᏂασ con...a~"
Chú tư là người làm nông, cả người chắc khoẻ, làn da rám nắng ngăm đen, tối qua chú nhận được điện thoại nhờ giúp đỡ, ngày mai cả nhà Mạc Xuyên đều có công tác bên ngoài tầm gần một tuần, không có ai trông nom rồi ȶᏂασ Mạc Xuyên cả. Lúc đầu chú bất ngờ lắm nhưng khi biết cháu trai cần phải luyện bị ȶᏂασ để đi thi quốc gia thì đồng ý ngay, điều này ảnh hưởng đến cả tương lai của Mạc Xuyên.
Sáng sớm chú tới nơi thì Mạc Xuyên với thằng hai vẫn còn ngủ, thằng hai thấy chú thì nhổm dậy nhấc chăn ra, kéo côn ŧᏂịŧ còn đang chôn trong lỗ nhỏ ra cho chú nhìn, trên người Mạc Xuyên không mặc gì cả, vẫn còn ngủ say sưa. Thằng hai kéo chân Mạc Xuyên ra hai bên, bảo chú tới ȶᏂασ vào.
Chú tư chất phát cũng nghe theo, cởϊ qυầи lôi ra côn ŧᏂịŧ thô to sẫm màu rậm rạp lông, banh hai chân của Mạc Xuyên vắt lên eo mình rồi chầm chậm đẩy vào lỗ nhỏ còn ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙.
"Tuần này chú cứ ȶᏂασ Mạc Xuyên thoải mái, lúc nứиɠ cứ vén váy nó ȶᏂασ, nó cần làm quen càng nhiều càng tốt, nhất định chú không được để nó lơ là đâu nhé chú tư, cả nhà con trông cậy vào chú."
Chú tư nghe vậy càng thấy trách nhiệm mình dâng trào, gật đầu chắc nịch, mò xuống bắt lấy hai múi mông mềm mại của Mạc Xuyên, ấn nó khít vào côn ŧᏂịŧ của mình.
Lúc này đây cả nhà đã đi hết, Mạc Xuyên bị chú bế như lúc còn nhỏ, chỉ khác lúc này côn ŧᏂịŧ của chú đang chôn ngập trong lỗ da^ʍ của cậu. Mạc Xuyên xin chú cho mình vào nhà vệ sinh một mình nhưng chú không cho, thế là cậu vừa đỡ tường vừa bị ȶᏂασ từ phía sau, nướ© ŧıểυ bị văng tung toé ra sàn, có thể là kèm cả nước da^ʍ của cậu nữa.
Mấy ngày sau đó, chú làm đúng theo những gì ba và anh trai Mạc Xuyên dặn, đồ ở nhà của Mạc Xuyên vốn vừa mỏng vừa ngắn, có lần Mạc Xuyên đang lau vết sữa cậu làm đổ trên sàn thì thấy mông mát lạnh, côn ŧᏂịŧ của chú vén váy và qυầи ɭóŧ chữ T ra đâm xộc vào.
Bây giờ lỗ da^ʍ của Mạc Xuyên đã không cần bôi trơn nữa, nó đã trở nên vô cùng mềm ướt, đâm vào thì vừa ướt vừa chặt chẽ co bóp, chú tư vốn ȶᏂασ cậu vì nhiệm vụ nhưng giờ đã ȶᏂασ đến nghiện. Làn da của cháu trai trắng mịn, hai vυ' nhỏ xinh như thỏ con, lại vô cùng nghe lời bảo ȶᏂασ bằng tư thế nào cũng đều xấu hổ đáp ứng. Lúc này đây dù toàn thân run rẩy nhưng chỉ dám bám vào chân ghế, chu cái mông mẩy ra mặc người làm nhục.
Tuy đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ ȶᏂασ cháu ruột nhưng chú vẫn nhớ lời ba Mạc Xuyên dặn, vừa hẩy mông nắc mạnh vừa hỏi:
"Hôm nay cháu có bài tập không? Hô...cái lỗ ướt quá khít quá. Muốn ngâm bên trong cả đời cũng được."
Mạc Xuyên bị nắc mạnh, há miệng thở dốc, cậu ê a đứt quãng:
"Không có ạ...a...đã làm xong rồi...chú đừng đâm chỗ đó! Hức..."
Chú kéo Mạc Xuyên dậy ngồi phịch lên côn ŧᏂịŧ, cậu nửa quỳ nửa ngồi dán sát lưng vào bụng chú tư, chú kéo đầu cậu qua hôn, tay thì không rảnh rỗi mò bóp hai vυ'. Tư thế này đi vào thật sâu, làm căng thành ruột thành hình dáng côn ŧᏂịŧ. Mạc Xuyên chảy nước mắt, bị chú mυ'ŧ cả vào cùng với nụ hôn thô bạo, cậu bị kɧoáı ©ảʍ xộc lên não đến không thể thở nổi, khoé mắt tràn ra nước mắt làm cậu thêm phần bẽn lẽn đáng yêu.
Lần khác, ba mẹ cậu gọi về kiểm tra, chú tư vừa thấy điện thoại đã bắt cậu dạng chân ngồi lên côn ŧᏂịŧ cho ba mẹ cậu thấy. Mạc Xuyên kéo quần chữ T ra, để đầu nấm côn ŧᏂịŧ ngay mép lỗ rồi thở dốc nuốt vào. Cậu vừa nhấp nhổm ăn côn ŧᏂịŧ vừa làm toán, được một lúc thì không còn sức, cái mông đầy thịt ngồi phịch lên côn ŧᏂịŧ, muốn nâng cũng nâng không nổi, chú liền giúp cậu nâng eo, khi thả xuống thì hông chú cũng nhấp lên, côn ŧᏂịŧ vọt thật sâu, ép ra tiếng nước nhóp nhép và tiếng thân thể va vào nhau bạch bạch.
Ba mẹ cậu trông coi cho đến khi cậu bắn ra hai lần, làm xong 2 bài toán mới thôi.
Lần khác nữa, cậu đang đi lên cầu thang, chú tư đang đi xuống, thấy cậu thì ôm eo cậu nâng một chân cậu lên, phía dưới váy vốn không mặc gì, lộ ra lỗ da^ʍ hơi sưng, đẩy côn ŧᏂịŧ dễ dàng xâm lược vào tận cùng bên trong.
"Ha...chú ơi...chú hứa cho con nghỉ hôm nay mà...ô ô...đâm trúng rồi...ha...sướиɠ quá..."
Chú tư ôm mông cậu quấn chân cậu quanh eo, ôm cậu lên xuống cầu thang, mỗi lần chú bước xuống cả người cậu cũng rơi xuống, côn ŧᏂịŧ đỉnh vào sâu chưa từng thấy, cả người cậu cố định trên người chú bằng côn ŧᏂịŧ, cậu hổn hển cố nuốt côn ŧᏂịŧ vào sâu vì sợ ngã, lỗ nhỏ ăn vào nhả ra không biết mệt. Chú tuân thủ đúng quy định, lúc nào muốn ȶᏂασ Mạc Xuyên thì cứ vén váy lên ȶᏂασ. Thậm chí trong lỗ da^ʍ của cậu nguyên ngày không thiếu tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ɖị©ɧ còn ngâm trong đó, mỗi lần đâm vào lại ấm áp không chịu được. Cháu anh đúng là cực phẩm. Chú tư muốn được ȶᏂασ cậu ở khắp nơi trong nhà, để nơi nào cũng tắm mùi dâʍ ɖị©ɧ của cậu.
Ba mẹ cậu dặn chú nhiều lắm nhưng quên nhắc chú không được cho cậu rên quá to, đó là quy tắc của cuộc thi. Mạc Xuyên không bị ai cấm cản, thoải mái bộc lộ cả kɧoáı ©ảʍ và sự xấu hổ ra ngoài. Tiếng rên khóc liên tục của cậu đã bị nhà hàng xóm nghe được, hắn là một tên đàn ông goá vợ, ngày nào cũng nghe tiếng da^ʍ kêu của thằng nhóc nhà bên mà vừa nứиɠ vừa bực tức. Gã nhớ Mạc Xuyên mới chỉ học lớp 11, tại sao gần đây lại bị ȶᏂασ tới dâʍ đãиɠ như vậy?
Một ngày nọ, Mạc Xuyên đem đồ ra phơi rồi định lấy đồ cũ vào thì vô tình làm bay một cái quần chữ T sang ban công đối diện. Mạc Xuyên loay hoay không biết làm sao, nhướn người qua cầm cái móc muốn câu nó về phía mình. Bây giờ cậu đang mặc bộ đồ ngủ màu trắng bán trong suốt, vừa ngắn cũn cỡn vừa lộ hết những chỗ không nên lộ. Cậu không muốn chú nhà bên cạnh nhìn thấy.
Bỗng cạch, cửa mở, chú Thục mở cửa ra ban công thu đồ, liền thấy Mạc Xuyên đang nhướn người qua phía ban công nhà mình, hai quai áo trễ xuống bên khủy tay lộ ra vùng vai mượt mà và bộ ngực sữa nhỏ xinh.
"Á!"
Mạc Xuyên vội thu người lại, trang phục trên người làm cậu mắc cỡ chết mất, cậu đưa tay che ngực, cúi đầu lí nhí:
"Ch...cho cháu xin lại qυầи ɭóŧ ạ...cháu lỡ làm bay sang đó."
Cậu xấu hổ đến không dám ngẩn lên, quay người lại tránh ánh mắt chú, nào ngờ càng làm thế trông cậu càng lẳиɠ ɭơ. Vạt váy quá ngắn chỉ vừa chạm quá nửa mông, vì cậu co người càng kéo nó lên cao hơn, cả cái mông trắng bóc cong vυ't cứ thế triển lãm trước mắt gã hàng xóm.
Gã nuốt ực nước bọt, dùng cây treo đồ đưa qυầи ɭóŧ chữ T bé xíu qua, Mạc Xuyên thò tay qua lấy, chỉ mong chuyện xấu hổ này mau chấm dứt.
Thật may chú Chung chỉ đưa qυầи ɭóŧ xong thì vào lại trong nhà, Mạc Xuyên thở phào nhẹ nhõm. Còn rất nhiều đồ cần phải phơi, Mạc Xuyên nhanh chóng quay lại với nhiệm vụ.
Chú tư đi mua tinh chất dinh dưỡng cho cháu trai về, không thấy Mạc Xuyên đâu, chú mở cửa ban công thấy cháu mình đang lúc lắc cái mông vểnh nhón chân phơi đồ. Chú liền kéo khoá quần móc côn ŧᏂịŧ ra, bước tới ôm chầm cháu yêu từ phía sau.
Mạc Xuyên bị giật mình, cả người bị ôm xiết dán vào người chú tư, cả cây côn ŧᏂịŧ cọ cọ trên rãnh môn cậu làm cả người cậu run lên. Mạc Xuyên rưng rưng lắc người cố đấy chú ra:
"Nhà đối diện còn chưa đóng cửa, đừng mà chú, lỡ đâu người ta thấy, mình vào nhà được không chú? Con sẽ...A...vào rồi..."
Chú tư nào có thời gian quan tâm nhiều thế, côn ŧᏂịŧ cọ cọ rồi đâm xộc vào. Cháu trai suýt thì khụy chân ngã, chú đâm côn ŧᏂịŧ thúc Mạc Xuyên ưỡn thẳng lưng lên, vẫn ngậm côn ŧᏂịŧ bước thẳng tới chỗ hàng rào đối diện ban công nhà bên.
Mạc Xuyên ê a rên lên, nộn huyệt đã quen bị ȶᏂασ, dù đang rất sợ hãi vẫn không quên nịnh nọt bú ɭϊếʍ côn ŧᏂịŧ, tưới nước da^ʍ ướŧ áŧ. Chú tư gác một chân Mạc Xuyên lên hàng rào, côn ŧᏂịŧ ȶᏂασ vừa nhanh vừa mạnh, nếu giờ dối diện có người sẽ thấy ngay một thiếu niên nhỏ xinh đang bị banh rộng chân lộ huyệt, bị ȶᏂασ đến nức nở rêи ɾỉ.
Mà có người thấy thật, gã hàng xóm nãy giờ thật sự đang chứng kiến toàn bộ, gã cố tình không đóng kín cửa, để lộ một khe hở để nhìn lén thân hình dâʍ đãиɠ của thằng bé nhà bên. Nào ngờ, không chỉ thấy được thế, gã còn thấy chú tư ở quê của Mạc Xuyên xuất hiện với côn ŧᏂịŧ để loã ra ngoài, kéo Mạc Xuyên vào lòng cọ cọ mấy cái rồi ȶᏂασ thẳng vào. Mạc Xuyên bị ȶᏂασ một phát là mềm nhũn người ngay, khuôn nặt nức nở vì tìиɧ ɖu͙© chi phối đó thật chọc người mơ tưởng. Hiện giờ cậu còn bị chú tư của mình nâng một chân, lộ cả lỗ da^ʍ đỏ tươi đang phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ tím đen đầy lông.
Cả hai chú cháu bên này không biết chuyện ȶᏂασ nhau của mình đã bị hàng xóm thấy toàn bộ và gã còn đang vừa nhìn Mạc Xuyên bị ȶᏂασ đến kêu khóc vừa thủ da^ʍ. Mạc Xuyên nức nở một hồi mới nhớ nhà bên có thể nghe thấy. Cậu không dám kêu nữa chỉ thở hổn hển, hoà với tiếng côn ŧᏂịŧ đâm vào lỗ da^ʍ nghe nhóp nhép nhóp nhép. Chú tư đê mê hưởng thụ, mò mẫm xoa bóp hai cái vυ' sữa mềm mại phía trước. Dưới thân không ngừng nắc mạnh, mỗi lần rút ra kéo theo một chút mị thịt bị làm đến mềm nhừ, mỗi lần đâm vào thúc thẳng đến điểm da^ʍ làm bả vai Mạc Xuyên run rẩy phun ra tiếng thở dốc ẩn nhẫn.
"Ô ô....sẽ có người thấy cháu bị ȶᏂασ mất...chú tư xấu lắm...aaa...sâu quá rồi...chú ơi mình vào nhà đi mà...cháu xin chú mà...aa ~"
Chú tư thấy Mạc Xuyên vừa bắn, thẳng lưng đâm lút cán thêm vài cái rồi bế ngang cậu lên như tư thế đi tè, vừa đâm từ dưới lên vừa bước vào nhà. Mạc Xuyên vừa bắn xong nào chịu nổi, cậu hức hức oà khóc, cái mông uốn éo muốn trốn nhưng không còn sức. Chỉ đành vừa khóc vừa bị ȶᏂασ vào đến trong nhà.
Bên kia gã hàng xóm vẫn còn cứng, gã tiếc nuối nhìn chú tư ôm Mạc Xuyên đi vào, gã nhìn theo hai bàn chân trắng nõn run rẩy còn lộ ra của Mạc Xuyên đến khi hoàn toàn đi khuất. Tưởng tượng thấy mình nắm lấy hai cái cẳng chân đó banh rộng ra, lộ ra cái lỗ nhỏ đỏ tươi ướt mềm rồi đâm côn ŧᏂịŧ của mình vào...