Trong lòng của Hoàng Trạch hiểu một điều, tên đã lên dây thì không thể thu hồi. Tháng sau là hôn lễ của Lý Đại Trụ rồi, bà xã của mình còn đang có em bé, giờ mình lại...
Thần trí của Hoàng Trạch chìm nổi trong bể dục mấy giây. Cái mông non mềm của Dương Tề đang cọ xát ngay trên dươиɠ ѵậŧ của hắn, cuối cùng cọ đến cửa lỗ khi mình còn đang ngơ ngác. Hắn cảm nhận được qυყ đầυ của mình được lỗ thịt nọ siết lại, mυ'ŧ lấy thì dây cung trong đầu "phựt" một tiếng đứt đoạn.
Mẹ nó mắc gì phải để tâm! Không đυ. chết cái đứa lẳиɠ ɭơ này thì càng có lỗi hơn Lý Đại Trụ hơn!
Côи ŧɧịt̠ xộc thẳng vào tâm, Dương Tề không còn để ý đến chuyện hôn môi nữa, hét lên "a..." một tiếng thật dài. Tiếng kêu này làm Hoàng Trạch muốn rụng rời tay chân. Nước bọt chảy khỏi khóe miệng của cậu, hai má ửng đỏ, bụng to nhấp nhô không ngừng, kề sát nơi hai người giao hợp.
Hoàng Trạch thoải mái hít mạnh một hơi. Lỗ thịt của Dương Tề vừa non vừa mềm, ©ôи ŧɧịt̠ đi vào được nó ngậm mυ'ŧ sắp bắn. Không biết trời sinh Dương Tề có c̠úc̠ Ꮒσα co dãn hay vì đang mang thai, mà chưa hề khuếch trương lại đi vào trơn tru như vậy.
Hoàng Trạch nhốm dậy, chống tay lên đôi vυ' to của Dương Tề, nửa người dưới lại điên cuồng đâm rút trong mông bự.
"A a a... Làm chết rồi.... Ông xã đυ.ng tới cục cưng! Sảng khoái a a a..."
Dương Tề theo tiết tấu ma sát của Hoàng Trạch lên cái mông mình, cặp chân trắng muốn giữ cho dươиɠ ѵậŧ của đàn ông cắm cái nào thì sâu cái đó, nên quấn chặt lấy thắt lưng của hắn.
"Ư hưm, ông xã, ông xã ơi... Tối nay sao ©ôи ŧɧịt̠ của ông xã lớn thế... A làm chết đồ lẳиɠ ɭơ mất thôi... Ngày nào cũng muốn được ông xã đυ...."
Hoàng Trạch chưa bao giờ thấy dáng vẻ thần hồn điên đảo của Dương Tề. Bình thường vẻ ngoài của cậu khá đáng yêu, còn dễ thẹn thùng. Ai ngờ lúc lên giường lại chơi đến phóng khoáng như vậy! Hoàn toàn tương phản với cậu vợ của hắn!
Hoàng Trạch nghe Dương Tề gọi hai tiếng "ông xã", đột nhiên sinh ra lòng ghen ghét. Hắn vừa cử động eo vừa hô: "Ai làm ông xã của chú! Chú nhìn cho kỹ đi. Anh là anh Trạch của chú đấy!"
"A..." Dương Tề bất chợt thít chặt huyệt đạo, phân thân cũng phóng ra chất dịch tanh nồng, làm cho Hoàng Trạch sướиɠ rơn một trận, xuất tinh bên trong.
Dương Tề lại thét lên một tràng, chân cẳng vô lực đạp đá loạn xạ, thể hiện sự khước tự với người đàn ông nọ: "Anh... Anh đang cưỡi gian đấy! Ưm a... Rút ra... Mau đi ra! Ôi trời ơi, mình đang làm ra chuyện gì thế này... Ưn... Bên trong ngứa quá hức hức..."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hai người hòa trộn cùng nhau, khiến cho nơi tương hợp lầy lội khó nhìn. Dương Tề lộ ra cái mông trắng sữa mịn màng, càng làm cho xung quanh có hương vị dâʍ ɭσạи khác thường.
Hoàng Trạch giận dữ rút ©ôи ŧɧịt̠ của mình ra: "Anh cưỡиɠ ɠiαи chú à? Bây giờ chú trách anh đấy sao! Vừa rồi ai lắc mông đòi được đυ.? Cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ làm gì có quyền lựa chọn đối tượng giao phối!"
Đôi tay khước từ đặt trên ngực người đàn ông nọ của Dương Tề thật ra chẳng còn chút sức nào, thực tế lại như vuốt mèo vờn quanh. Một nháy vừa rồi không hề xoa dịu du͙© vọиɠ của cậu, ngược lại khiến cho một người nhịn ăn mấy tháng như cậu lại càng thêm thèm thuồng.
Trong lòng của Dương Tề khó nén suy nghĩ, nếu được Hoàng Trạch ôm làm nồng nhiệt cả đêm thì tốt biết bao. Cậu còn có suy nghĩ cự tuyệt, như thế chắc không xem là có lỗi với Lý Đại Trụ đâu nhỉ?
Tuy nhiên, Hoàng Trạch đang phát hờn vì tên lẳиɠ ɭơ này lên giường còn giả vờ giả vịt. Hắn cố nén ham muốn đυ. chết Dương Tề mà nhẹ nhàng dùng ©ôи ŧɧịt̠ bán cương cọ cọ cửa huyệt của cậu: "Anh không hề ép uổng ai làm chuyện này với anh. Nếu chú đã không muốn, vậy anh đi đây!" Dứt lời thì hắn làm bộ muốn đứng dậy.
Quả nhiên một kẻ dâʍ đãиɠ như Dương Tề làm gì để Hoàng Trạch chạy. Cái người mới nãy còn từ chối lại vươn tay ôm cổ của hắn:
"Trong bụng toàn là thứ của anh, anh còn tính đi sao?"
-------------------