Tôi Thật Sự Không Muốn Giành Lấy Nam Chính

Quyển 3 - Chương 4: Hai cẳng đuổi theo

Edit : Hannah

Nhìn theo thiếu niên nghiêng ngả lảo đảo rời đi , Arlos xoa xoa giữa mày, đối diện bạn tốt đầy mặt tò mò bất đắc dĩ giải thích, "Thật sự không quen biết, cậu ta đầu óc có chút vấn đề, khả năng đem chính mình ảo tưởng thành nhân vật điện ảnh nào đó."

Càng làm cho anh đau đầu chính là, thiếu niên vừa mới ở bên tai anh nói, một giờ sau lại hỏi anh có nguyện ý cho cậu hút máu.

Trừ phi anh cũng điên rồi, nếu không đời này đều không thể đáp ứng tiểu kẻ điên loại vô lý yêu cầu này.

Harold biết bạn tốt tính tình sẽ không đối anh nói dối, cho nên thiếu niên xinh đẹp giống như tác phẩm nghệ thuật thật sự đầu óc có bệnh, không khỏi có chút tiếc nuối, "Cậu ta như thế nào sẽ tìm tới anh?"

Nghe thấy cái này vấn đề, Arlos bất đắc dĩ cười nhẹ hai tiếng, "Nói tôi quá thơm."

"Nói anh thơm? Nên không phải là cố ý làm bộ đầu óc có bệnh, cố ý tiếp cận anh đi?" Như vậy thao tác phát sinh ở trên người Arlos cũng không kỳ quái, Harold cơ hồ là lập tức liên tưởng đến nhiều loại kịch bản.

Nhưng Arlos lại lắc đầu, anh có thể xác định tiểu gia hỏa kia không giả vở giỏi như vậy, là thật sự đầu óc có bệnh, rốt cuộc ai lại có thể nghĩ ra đi xin người khác cho cắn một miếng.

Tránh cho tiểu kẻ điên thật sự một giờ sau lại đi tìm tới, Arlos không ở quán cà phê lâu, cùng bạn tốt từ biệt sau liền lái xe trở về nhà.

Mục Tinh Thần nghèo không xu dính túi , đuổi theo hương vị Arlos ở trên đường đi, vừa mệt vừa đói rất nhiều lần đều thiếu chút nữa ngồi ở ven đường.

Cậu chật vật giơ tay xoa xoa nước mắt, cùng hệ thống lên án, "Tôi sắm vai tốt xấu cũng là quý tộc a, dù có nghèo túng, cũng không thể nghèo đến mức không một xu vậy chứ!"

Hệ thống không có ra tiếng, này dù sao cũng là nhân vật giả thiết.

Bởi vì Arlos là lái xe đi, Mục Tinh Thần chỉ có thể dựa vào bánh xe hai cẳng của cậu, không thể thực hiện được kế hoạch một giờ sau liền đi hỏi anh có thể cho cậu hút máu không, cố tình ở trên đường còn nhận được nhiệm vụ.

Vội vàng nhìn nhìn nhiệm vụ chỉ dẫn phương hướng, phát giác cậu cũng đang trên đường gần nhiệm vụ, Mục Tinh Thần nhẹ nhàng thở ra, đi theo chỉ dẫn tiếp tục lên đường, rốt cuộc hơn hai mươi phút sau, chạy tới ngoài cửa nhà Arlos .

Nhà Arlos ở chính là một toàn cung điện nguy nga, Mục Tinh Thần có chút hâm mộ ghé vào hàng rào hướng bên trong xem, ấn chuông cửa xong lại ghé vào hàng rào nhìn, phát ra thanh âm hâm mộ cảm thán, "Lớn như vậy ,khẳng định có thể để quan tài thật lớn."

Arlos đi ra cửa coi nhìn thấy Mục Tinh Thần cũng nghe thấy câu nói : "......"

Thế mà lại có thể theo tới tận đây, Arlos bỗng nhiên ý thức được thiếu niên này tuy rằng bề ngoài nhìn qua thực vô hại cũng rất lễ phép, nhưng cậu xác xác thật thật đầu óc có bệnh ,tiểu kẻ điên, tiểu kẻ điên còn chạy theo anh đến tận nhà, thậm chí còn muốn ở nhà anh để quan tài, này thuyết minh cái gì?

Thuyết minh tiểu kẻ điên có khuynh hướng gϊếŧ người .

Arlos lấy di động báo nguy, lúc đối phương dò hỏi đã xảy ra chuyện gì lại bỗng nhiên có chút do dự, đại khái là ở quán cà phê nhìn đến cặp mắt kia quá trong suốt sạch sẽ, anh chỉ nói: " Có người mắc bệnh tâm thần đứng ở cửa nhà, phiền các người tới đem hắn đi."

Rõ ràng hương thơm ngào ngạt cho cậu biết Arlos ở trong nhà , lại chậm chạp không ra mở cửa, Mục Tinh Thần suy yếu thở dốc hai tiếng, đặt mông ở cửa ngồi xuống, an tĩnh chờ vai chính thụ lại đây.

Vì thế chờ vai chính thụ đi theo mùi hương đồ ăn chạy tới, ở cửa lại nhìn đồng tộc quỷ hút máu ngồi ở cửa, vô ngữ cũng không biết nói cái gì cho tốt.

Rõ ràng gia hỏa này tối hôm qua trước hắn một bước tìm tới đồ ăn hắn nhìn trúng , như thế nào hiện tại vẫn là một bộ dáng đói đến muốn hôn mê ?

Nghĩ vậy, vai chính thụ không có lập tức rời đi, mà là đứng ở nơi xa uy thanh, hỏi, "Cậu mấy ngày không ăn cơm?"

Mục Tinh Thần suy yếu ngẩng đầu, hai mắt nước mắt lưng tròng, cậu vuốt bụng nghĩ nghĩ, ủy khuất ba ba lắc đầu, "Không nhớ rõ." Xác thật không nhớ rõ, dù sao thời điểm cậu tới đã đói đến đầu váng mắt hoa.

Nói cách khác tối hôm qua gia hỏa này không có ăn cơm? Rõ ràng nhìn thấy cậu ôm nhân loại thơm ngào ngạt , thế mà lại không ăn?

Vai chính thụ vẻ mặt vô ngữ nhìn đồng tộc ngồi trước cửa nhà đồ ăn, tính toán trực tiếp xoay người rời đi, nhưng nhìn đến bộ dáng đồng tộc đáng thương hề hề , bỗng nhiên có chút không đành lòng, thở dài, bước nhanh đi qua, hỏi, "Cậu tối hôm qua vì cái gì không cắn hắn?"

Nhắc tới cái này Mục Tinh Thần liền càng ủy khuất, "Anh ta không muốn cho tôi cắn!"

Nghe thấy câu trả lời, vai chính thụ vẻ mặt mê mang, qua vài giây mới hỏi, "Có ý tứ gì? Hắn không muốn cho cậu cắn, cho nên cậu liền thật sự không cắn?"

Mục Tinh Thần gật đầu, chống vách tường đứng lên, mắt trông mong hướng trong viện nhìn thoáng qua, "Tôi tính toán mỗi ngày đều tới hỏi anh ta có nguyện ý hay không cho tôi cắn một miếng, anh ta nếu là nhìn đến thành ý của tôi, nói không chừng ngày nào đó liền nguyện ý nha?"

Vai chính thụ: "......" Ta mẹ nó...... Ta đều ngượng ngùng thừa nhận ngươi là đồng loại! Chưa từng gặp qua quỷ hút máu ăn cơm trước còn muốn hỏi một chút đồ ăn có đồng ý hay không?!