Gặp Đúng Người, Đúng Thời Điểm Sẽ Hạnh Phúc

Chương 2 : Đêm Tân Hôn

Trong phòng vang vọng tiếng rên nỉ non và tiếng thở dốc của đôi nam nữ quấn lấy nhau không rời. Đây là hiệp thứ hai của đôi vợ chồng mới cưới, vẫn chưa thõa mãng nhu cầu sinh lý nên anh và vợ Lâm Thanh Hà vẫn tiếp tục lêи đỉиɦ lần hai.

Nhiệt độ thân thể lại tăng thêm vài phần, chiếc hang nhỏ giữa hai chân càng nóng lên, bên trong hang nhỏ càng ngày càng trỗng rỗng, vật nam tính của Ngô Duy lần nữa dùng sức nhét đầy.

"Ưʍ...a..."

"Của em khít quá, lấp đầy tiểu đệ anh rồi...phù...hộc...hộc"

"Và phía dưới vợ yêu đang chảy nhiều nước quá, anh rất thích...a...a"

Ngô Duy liên tục luân chuyển phía không ngừng, mồ hôi anh chảy đầy trên trán và cả tắm lưng trần.

"Ông..xã...chậm...chậm lại" tiếng thở dốc Lâm Thanh Hà trông thật yếu ớt

Ngô Duy kiềm hãm du͙© vọиɠ lại đổi sang tư thế khác. Anh gác hai chân vợ lên hai vai mình. Trước khi gác anh cúi người hôn lên môi vợ, phà men rượu và trong khoan miệng cô. Và di chuyển chiếc lưỡi dạo quanh người cô. Sau đó vác hai chân của cô lên vai. Tư thế này dễ dành cho anh ra vào và cấm thật sâu.

Lâm Thanh Hà giờ chỉ còn tiếng thở dốc, tiếng rên trở nên khan đặc vì đã hai hiệp cô không còn sức để rên la. Cô nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng kɧoáı ©ảʍ dồn dập.

"Vợ mở mắt ra nhìn anh".

Lâm Thanh Hà nghe lời mở mắt ra nhìn chồng có chút ngại ngùng cô quay mặt sang chỗ khác. Ngô Duy liền gấp người vợ làm hai cúi xuống hôn lên cáng hoa mềm mại đang thở dồn dập.

Ngô Duy thúc càng mạnh hơn tiếng rên của cô cũng trở lại.

"Ưʍ...a...ưʍ..."

Ngô Duy thấy vợ mình đang lêи đỉиɦ lần nữa, anh điên cuồng chạy nước rút cái nào cũng thúc sâu và mạnh mẽ. Lâm Thanh Hà như bị đưa lên chín tầng mây, hạ thân cô co rút lại, hai người cùng rên lên thành tiếng cái cuối cùng anh như núi lửa phun trào hết nhiệt dịch nóng bỏng vào cơ thể vợ.

Ngô Duy nằm xuống giường ôm vợ vào lòng, cả hai thở dồn dập. Sau đó ôm cô vào phòng tắm và tắm sạch sẽ cho cả hai. Anh lại bế vợ ra ngoài. Cả hai ôm nhau ngủ.

Đêm nay Ngô Duy sẽ là người ngủ ngon nhất vì anh đã hoàn thành một ông chồng trong đêm tân hôn mãnh liệt.

Lâm Thanh Hà đã quá mệt cô mê mang thϊếp đi từ lúc anh và cô lêи đỉиɦ.

Trưa hôm sau, cả hai vẫn còn ôm nhau ngủ. Đến khi chuông điện thoại của Ngô Duy reo thì cả hai mới tỉnh dậy.

Dù là cả hai đã về nhà sống chung với ba mẹ. Nhưng họ biết đêm qua là đêm tân hôn của hai con nên họ không làm phiền, cho hai con ngủ đến khi nào dậy cũng được.

Sau giấc ngủ dài Ngô Duy dậy với cái đầu đau như búa bổ vì hôm qua anh uống rượu lẫn bia rất nhiều. Riêng Lâm Thanh Hà cô không đau phần đầu mà đau ở phía dưới giữa hai chân mình. Tối qua đã làm việc rất hăng say quên trời quên đất đến trưa hôm nay dậy rất đau phần dưới, người mỏi nhừ

Thấy vợ cũng không hơn gì mình cho lắm.

"Vợ đau lắm hả? Để chồng xem".

Ngô Duy quay qua nhìn vợ, mở chăn ra và tách hai chân vợ ra nhìn vào trong đó.

Vợ anh ú ớ vài tiếng mới phát hiện ra. Trên người cả hai không một mãnh vải che thân, cô cuống quýt kéo chăn che lại, mặt đỏ như quả cà chua, còn anh thì cười tươi.

"Vợ chồng rồi mà em còn ngại ngùng".

Khi là người yêu của nhau, mỗi khi cuối tuần Ngô Duy dẫn Lâm Thanh Hà vào nhà nghỉ hay khách sạn mây mưa cả ngày trời, họ lăn lộn từ giường xuống đất bởi vì "ham muốn" của hai người rất cao, phải nói là họ nghiện sεメ. Họ làm bất kì nơi đâu khi đi cùng nhau.

Nhớ lúc đi ăn uống với bạn bè Ngô Duy. Sau khi có chút men và đi tăng hai vào Karaoke. Mọi người thì hát say xưa, nhưng Ngô Duy và Lâm Thanh Hà lợi dụng ánh đèn mờ đó mà "làm chuyện ấy". Chỉ cần Lâm Thanh Hà ngồi trên đùi Ngô Duy hai tay anh nắn bóp đôi gò bông mềm mại ấy, vật nam tính bên dưới hai chân anh sẽ chăm sóc phần miệng dưới của cô đẩy vào rút ra một cách dễ dàng. Khi miệng Lâm Thanh Hà rên la thì Ngô Duy hôn cô để nuốt hết sự rên la ấy. Mọi người ai cũng say, ai muốn làm gì làm không quan tâm. Miễn sau thấy vui được rồi.

Hết hiệp phòng karaoke thì họ lại vào phòng vệ sinh tiếp tục quấn lấy nhau không rời. Bình thường thì đã hai hiệp nhưng khi rượu vào thì có trời mới biết cả hai lêи đỉиɦ và bắn ra bao nhiêu lần.

Sau những trận mây mưa đó, Lâm Thanh Hà luôn dùng thuốc tránh thai khẩn cấp, dù biết sẽ tác dụng phụ nhưng khi ấy hai người chỉ ham muốn đè nhau ra hơn là có con. Vì thế cái ngàn vàng của người con gái cô cũng trao luôn cho Ngô Duy năm hai người vừa bước sang tuổi18 tuổi.

Lại nhớ đến ngày ấy, cái ngày lần đầu bắt chướng làm người lớn rồi dần dần đâm ra nghiện hồi nào không hay. Cứ gần nhau hay xám lại là thôi quên đường về. Ghiền đến mức những lúc không gặp được Lâm Thanh Hà, Ngô Duy nhìn hình cô mà đành quay tay một mình để hưởng thụ cái gọi là "kɧoáı ©ảʍ và sướиɠ". Chứ anh chưa bao giờ phản bội cô về chuyện này.

Trở về thức tế. bây giờ cả hai là vợ chồng, cũng không khác gì khi yêu nhau. Nhưng bây giờ mỗi người mang một trách nhiệm riêng về gia đình nhỏ này. Ngô Duy ôm hôn vợ mình, anh nằm lại và đắp chăn lên. Lâm Thanh Hà nằm trên cánh tay của anh quay lưng về phía chồng.

Ngô Duy ôm hôn vợ mình, anh nằm lại và đắp chăn lên. Lâm Thanh Hà nằm trên cánh tay của anh quay lưng về phía chồng ngại ngùng.

Ngô Duy ôm chặt eo Thanh Hà vật nam tính cọ qua cọ lại phía sau mông cô. Cằm anh cọ cọ trên mõm vai vợ dùi đầu vào hít hà tóc cô. Một tay anh len lỏi vào hang động ẩm ướt từ bao giờ của Lâm Thanh Hà.

Lâm Thanh Hà đôi mắt mơ màng..."chồng...em còn xuống nhà phụ mẹ nấu ăn nữa đấy"

"Không sao đâu, ba mẹ sẽ hiểu và tha em ngày đầu về làm dâu mà, ở lại với anh thêm một chút nữa đi, anh không muốn rời xa em ngay lúc đầu đâu ... vợ"

Ngô Duy ngẩng đầu, ánh mắt đầy du͙© vọиɠ, anh hôn lên môi cô, đầu lưỡi tiến vào trong khoang miệng. Ngô Duy đè cô lên giường một tay bắt lấy hai tay cô cố định trên đỉnh đầu.

Lâm Thanh Hà được chồng hôn đến ý loạn tình mê mang. Rời khỏi bờ môi sưng đỏ của cô anh di chuyển đến hai hạt đậu trên ngực vợ liếʍ mυ'ŧ càng thêm căng cứng.

Ngô Duy hết liếʍ mυ'ŧ, chuyển sang ngậm được nữa bánh bao của cô, cảm thấy ăn thế nào cũng không đủ vì ngực vợ vừa to, ngậm càng sướиɠ.

Lúc này Ngô Duy mới ngẩng đầu nhìn ánh mắt mê ly của Thanh Hà, anh tiếp tục di chuyển ngậm lấy vành tai cô hỏi:

"Thanh Hà, anh là ai?

"Là...là chồng"

"Đúng rồi, em ngoan lắm. Vậy anh sẽ thưởng cho em"

"Ưʍ...em khó chịu quá"

"Cứ từ từ anh sẽ làm em thấy thoải mái"

Ngô Duy đè trên người vợ, đôi mắt mang theo du͙© vọиɠ mãnh liệt. Bàn tay ấm áp vuốt ve khuôn mặt cô

Ngô Duy tách chân Thanh Hà ra, nơi hang động đó rất đẹp, tuy có nhiều rừng rập nhưng bên trong chứ nhiều nước đang kêu gào anh mau vào, anh nhìn đến mê muội.

Ngô Duy cầm vật nam tính của đàn ông ngay cửa hang, anh thúc mạnh vào từng đợt.

Do bất ngờ thúc mạnh và sâu. Thanh Hà hét lên "a...a...ưʍ...s...sâu quá"

Ngô Duy tiếp tục luân chuyển ra vào hơn chục cái rồi đổi tư tgês bế vợ lên đè sát tường.

"Ưʍ...a..."

Cứ thế Ngô Duy ra vào, cả hai cubg thở dồn dập.

Ngô Duy vẫn giữ nguyên tư thế vừa bế vợ và tiểu đệ vẫn nằm vên trong hang động chật hẹp, ẩm ướt bước lại ghế sôfa. Sau đó rút tiểu đệ về, anh đặt Thanh Hà quỳ gối trên sofa, cầm lấy tay để cô đỡ lấy lưng ghế.

“Giữ chắc, nhấc mông lên.” Ngô Duy đáng vào mông cô nói.

Tách hai chân Thanh Hà ra, lại lần nữa cắm tiểu đệ vào trong, ở bên trong này vẫn thật thoải mái mà.

Ngô Duy nắm lấy vòng eo thon nhỏ gọn của Thanh Hà cúi đầu nói bên tai, “Vợ! anh nhất định làm em sướиɠ đến phát khóc!”

Ngô Duy dùng sức đâm vào vào bên trong.

"A...sâu quá...ưm"

Tư thế này giúp Ngô Duy có thể đâm sâu vào bên trong. Mỗi lần rút ra chỉ chừa lại qυყ đầυ trong hang động, mà lúc đâm vào lại dùng lực, cả tiểu đệ của anh được lấp đầy bởi động nhỏ hẹp. Ngô Duy ra vào liên tục. Người anh đổ mồ hôi trên trán lẫn trên lưng.

“A… chậm..lại… A…em chiu...không...a..."

Cứ như vậy, mỗi lần anh mạnh mẽ thúc vào đều sẽ đẩy cô lên phía trước, nhũ bao cũng cọ xát vào ghế sofa.

Lâm Thanh Hà bị thao đến thần chí không rõ, kɧoáı ©ảʍ chồng chất càng cao, cô cảm thấy mình như muốn lên chín tầng mây xanh.

“Hang động của vợ bị chồng đâm có thoải mái không?”

Đầu óc Lâm Thanh Hà trống rỗng, không nghe Ngô Duy hỏi. Cô im lặng tận hưởng kɧoáı ©ảʍ đồn dập

Ngô Duy không nghe tiếng trả lời của vợ anh càng thúc mạnh hơn nữa.

Tiếng rên càng ngày càng lớn cả anh và vợ. Cả hai cùng ngân nga.

"Á.. mạnh quá... "

"Không mạnh làm...sao thỏa mãn được em"

"A...chậm...chậm một chút"

"Chậm một chút sao có thể làm vợ sướиɠ? A, thật sướиɠ, bên trong vợ thật nhiều nước mà.”

Sau một lúc Ngô Duy cũng nhịn không được nên nắm chặt eo cô, hung hăng đâm sâu vào trong lần nữa rồi phóng vào bên trong vợ dòng sữa đặc ấm nóng. Mùi nồng nặc tỏ ra lang khắp phòng. Cả hai thở hổn hển. Thanh Hà thϊếp đi ngủ tới chiều tận ba giờ chiều cô mới dậy, bên cạnh cô là Ngô Duy đang ôm cô ngủ ngon lành.