Chương 894
‘Sác mặt Sada đối từ trắng sang xanh, cuối cùng nheo mát lại, nham hiểu chăm chú Tô Lương Mặc ở đối diện: “Từng nghe người khác nói, Tô Lương Mặc là người kiêu ngạo. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là như thế. Tô Lương Mặc, đừng quá kiêu ngạo, nếu không sẽ gặp báo ứng”
Người đàn ông ở phía đối diện khi nghe câu này, thậm chí còn đưa tay lên vỗ: “Nói rất hay, quá kiêu ngạo sẽ gặp báo ứng. Lời này, tôi chuyển lại cho ‘anh Sada’“
Nói xong, đôi mắt nheo lại, nở nụ cười xấu xa: “Anh Sada’ vẫn mau chóng về nhà đi, thế giới bên ngoài không binh yên đâu”
Sắc mặt Sada đột nhiên biến đối, bỗng nhiên thu hồi màn giương cung bạt kiếm, nói với Tô Lương Mặc: “Anh Tô nói có lý, Thế giới bên ngoài không bình yên, giống như quý phu nhân vậy, nếu không phải hôm nay gặp được tôi thì sợi rẳng hôm nay vợ anh đã chết trẻ, bị vài tên lưu manh hϊếp rồi gϊếŧ! Nói như thế, năng lực của anh Tô cũng chả có gì đặc biệt, ngay cả vợ mình cũng không bảo vệ nổi”
Sada ngẩng đầu, từ từ ghé vào tai Tô Lương Mặc, đôi môi còn đỏ hơn so với phụ nữ, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: “Nếu anh Tô không giữ được vợ mình thì không bắng, giao vợ mình cho người đàn ông khác! Tôi đảm bảo sẽ đối xử thật tốt với vợ của anh”
Tô Lương Mặc nghe vậy, sắc mặt biến đối!
Anh nắm chặt tay, đánh về phía Sada Yamaichiro!
Tuy rắng Sada nói gần sát tai Tô Lương Mặc, thế nhưng tiếng cũng không nhỏ, ngay cả đám người Lục Trầm cũng nghe rất rõ. Sada vừa nói xong lời này, trong lòng Lục Trầm thầm kêu “Không xong rồi!”
Quả nhiên, boss Tô rất dễ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ dẫn đến mất lý trí, không còn lo đến chuyện khác, giơ nâm đấm về phía Sada. Mà dĩ nhiên Sada không đứng im bị động chịu đòn. Lục Trầm nhìn hai người đàn ông đánh nhau.
Hai người đàn ông đều vô cùng mạnh mẽ, trong lúc nhất thời không phân được thẳng bại.
Ánh mắt Lục Trầm kinh ngạc, đây là lần đầu tiên anh ta thấy người có thể đối chiến với Tô Lương Mặc, kiên trì lâu như vậy, vẫn có thể cân sức ngang tài.
Trong khung cảnh mùa thu này, có mắt thì đều có thế thấy được, rổ ràng, ‘Sada Yamaichiro còn thua kém Tô Lương Mặc nhiều. Đương nhiên, Lục Trầm cũng có thể nhìn ra, Tô Lương Mặc chỉ giống như vừa làm nóng cơ thể, mà trên trán Sada Yamaichiro đã xuất hiện một tầng mồ hôi, ai giỏi hơn ai nhìn liếc mắt qua là cũng có thể biết được.
Sada Yamaichiro là một kẻ thua cuộc!
‘Vẻ nghiêm nghị nơi khóe miệng Lục Trầm biến mất, trong đôi mắt đào hoa thoáng hiện lên một nụ cười… Bất ngờ! Đột nhiên xảy ra!
Sada Yamaichiro ngay lập tức mở bãng ghế sau xe, nhanh chóng rút một con dao lớn từ chỗ ghế ngồi Kiếm Nhật! Ý cười trong mắt Lục Trầm biến mất không còn tăm hơi! Sắc mặt trở nên u ám!
Kiếm Nhật, dài và sắc!
Hơn nữa, Sada Yamaichiro tấn công bất ngờ, Tô Lương Mặc không kịp trở tay!
Lục Trầm toát mồ hôi lạnh, nếu như mũi kiếm của Sada Yamaichiro chém vào Tô Lương Mặc, anh sẽ không thể tránh được. Nhưng Tô Lương Mặc không những tránh được nhát dao chết người này mà còn đá vào người Sada.
‘Yamaichiro một cái. Cuối cùng, Lục Trầm càng thêm tôn sùng Tô Lương Mặc hơn Nhưng nguy hiếm vẫn chưa hết, trong tay Sada Yamaichiro có kiếm còn Tô Lương Mặc thì không!
Lục Trầm chỉ có thế thấp thỏm lo lắng Đột nhiên, một giọng nói trẻ con non nớt vang lên: “Muốn đánh nhau thì đi chỗ khác. Đừng quấy rầy tôi nghỉ ngơi”
Giọng nói này xuất hiện quá đột ngột khiến mọi người đang xem trận đấu, ai nấy đều sửng sốt ‘Sada Yamaichiro cũng sửng sốt, lợi dụng lúc này, Tô Lương Mặc nhanh chóng lùi lại ba bước, tránh khỏi phạm vi tấn công của kiếm Nhật.
Mọi người đồng loạt ngấng đầu, theo âm thanh, nhìn về phía cửa biệt thự, không biết từ khi nào đã có một đứa bé trai đã đứng ở đó.
Tô Lương Mặc nhíu mày, nhưng ánh mắt lại lộ ra vẻ hiền hòa của một người ba, vẻ mặt lo lắng, nhưng trong miệng lại ra lệnh nghiêm túc: “Trở về phòng!