Tư Thần nhìn bộ dáng này của Thẩm Lưu Ly, thật sự hận thân thể không thể lập tức sống lại. Nếu không hắn nhất định hung hăng thao chết tiểu lãng oa này.
Hắn đi đến bên người Thẩm Lưu Ly, ánh mắt cực nóng mà nhìn hoa huyệt ướt đẫm.
Thẩm Lưu Ly dùng lông chim phất nhẹ cực kì có cảm giác, mật huyệt nhỏ hẹp cũng vì thế róc rách chảy xuôi ra vô số mật thủy.
Cũng may lông yêu thú này không thấm nước, mật thủy dính lên trên cũng không làm ướt được.
“A… Tiểu huyệt ngứa quá …”
Thẩm Lưu Ly mở miệng thấp giọng rêи ɾỉ.
Nàng chưa từng bị đạo cụ chơi đùa thế này, cảm giác mới lạ thực sự vô cùng kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Tiểu huyệt bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến Thẩm Lưu Ly nhịn không được kẹp chặt hai chân, không dám lại tiếp tục nữa.
“Như vậy đã chịu không nổi?”
Tư Thần nhìn bộ dạng Thẩm Lưu Ly kẹp hai chân thở dốc, ánh mắt u ám thâm trầm.
Ngày sau chờ hắn sống lại, hắn nếu muốn đem tiên vũ nhét vào tiểu huyệt, chỉ sợ nàng sẽ lại đáng thương la lối mất.
Thẩm Lưu Ly thở hổn hển một lát, thấy tiểu huyệt đã có chút ướŧ áŧ, vội vàng bò tới trên thân thể của Tư Thần.
Lúc này Tư Thần thấy Thẩm Lưu Ly chuẩn bị song tu bèn nhập trở lại thân thể. Hiện giờ tạm thời cũng chỉ có thể để nàng tự mình động trước.
Ngón tay mảnh khảnh đem môi âʍ ɦộ phấn nộn tách ra, lộ ra lối đi sớm đã bị mật dịch làm ướt nhẹp.
Tuy rằng đã làm không biết bao nhiêu lần, cửa động của nàng vẫn chặt đến đáng thương. Đối mặt với qυყ đầυ to như trứng ngỗng, Thẩm Lưu Ly cũng chỉ có thể ở cửa động chậm rãi cọ xát vài cái trước.
“A… Ngứa …”
Thẩm Lưu Ly nhịn không được rêи ɾỉ ra tiếng. Nàng trước đây luôn là ở trạng thái tiểu huyệt khô khốc mà đem côn ŧɦịŧ nuốt vào, tất nhiên sẽ đau đến đòi mạng.
Hôm nay thử để qυყ đầυ ở tiểu huyệt cọ xát một chút, Thẩm Lưu Ly thế nhưng cảm nhận được một loại kɦoáı ƈảʍ xưa nay chưa từng có.
Qυყ đầυ bóng loáng cùng miệng huyệt cọ xát không những không đau, mà còn vừa ngứa vừa tê, thật sự có chút thoải mái.
Vốn cho rằng song tu cũng không khác gì khổ tu, hiện tại Thẩm Lưu Ly có chút thay đổi cách nhìn.
“Thật thoải mái… A ha…”
Côn ŧɦịŧ ở cửa động cọ xát không cẩn thận trượt lên đằng trước, qυყ đầυ hung hăng chọc vào âm đế, tiểu huyệt lập tức truyền đến kɦoáı ƈảʍ chua xót.
Loại cảm giác này so với chỉ để ở cửa động cọ xát còn thoải mái gấp mấy lần. Thẩm Lưu Ly nhịn không được cố ý để côn ŧɦịŧ ở âm đế cọ xát vài cái.
Nàng thật sự thoải mái, nhưng Tư Thần lúc này nhìn được nhưng ăn không được thì lại vô cùng khó chịu.
“Tiểu lãng oa thế nhưng dám dâʍ ɭσạи côn ŧɦịŧ của bản tôn!”
Tư Thần hận không thể lập tức bóp chặt lấy eo nàng, hung hăng mà nhét toàn bộ phân thân của mình vào. Nhưng lúc này thần hồn của hắn đang ở bên trong thân thể, căn bản không thể động đậy.
Cố tình Thẩm Lưu Ly lại còn dùng cấm thuật khiến cho gậy thịt của Tư Thần bừng bừng phấn chấn. Côn ŧɦịŧ không chiếm được thỏa mãn so với bình thường càng thêm khó chịu.
Thẩm Lưu Ly cọ xát chưa được bao lâu, gậy thịt của Tư Thần đã sung huyết đến đáng sợ. Côn ŧɦịŧ so với ban nãy còn sưng to hơn vài phân.
“Đáng giận, ngày sau bản tôn sống lại nhất định phải đem ngươi thao đến muốn sống không được muốn chết không xong.”
Tư Thần nghiến răng nghiến lợi nói. Đương nhiên hắn cũng chỉ có thể ở trong thần hồn nghiến răng nghiến lợi.
Cũng may tiếng chuông vang lên, báo hiệu hiện tại đã là giờ Tý.
Thẩm Lưu Ly nghĩ đến ngày mai còn phải đi tu học, tạm thời dừng tự mình hưởng lạc. Nàng nỗ lực mở hai chân ra, nhắm ngay côn ŧɦịŧ lớn thô tráng ngồi xuống!
===
Nam chủ: Hiện tại đùa bỡn bản tôn đúng không! Về sau bản tôn chắc chắn phải đòi lại gấp trăm lần!