Nhầm Sư Tổ Thành Lô Đỉnh

Chương 17: Bị hút đến cao trào

Thẩm Lưu Ly bị chú thuật làm cho ngủ say, không biết hiện tại phát sinh những gì. Nàng chỉ cảm thấy cả người mình giống như đang ngâm trong một hồ nước nóng rộng lớn.

Sóng nước mang theo nhiệt độ từng đợt từng đợt ập vào thân dưới. Kɦoáı ƈảʍ mức độ này là lần đầu tiên nàng cảm thụ qua.

Thẩm Lưu Ly đối với việc nam nữ cũng không hiểu biết nhiều, thời gian gần đây song tu nàng chỉ là bỏ trực tiếp côn ŧɦịŧ vào tiểu huyệt khô khốc. Gậy thịt lớn cắm vào mà không có gì bôi trơn khiến nàng đau đến muốn mạng.

Nhưng hiện tại, tiểu huyệt mẫn cảm bị đầu lưỡi ướŧ áŧ nhẹ nhàng liếʍ. Cảm giác tựa như lông chim nhẹ nhàng phất qua.

Tiểu huyệt không chịu được bao lâu đã bắt đầu chảy nước. Mà toàn bộ chất lỏng ngọt ngào đó cứ thế chảy vào trong miệng Tư Thần.

“Thật đúng là một tiểu lãng oa.”

Môi Tư Thần đạm ướt đẫm thủy dịch trong suốt. Hắn không niệm gột rửa thuật đem mật dịch trên miệng mình rửa sạch, mà dùng đầu lưỡi khẽ liếʍ, đem tất cả đều nuốt xuống.

Hương vị thơm ngọt làm hơi thở của Tư Thần trở nên không xong. Nhớ lại vạn năm trước, đám yêu hồ ở trước mặt ra sức uốn éo, hắn đều không thèm liếc mắt một cái.

Nhưng không hiểu vì sao, bộ dáng trúc trắc của tiểu lãng oa hiện tại lại làm hắn khí huyết cuồn cuộn. Nếu hiện tại có thể hoàn toàn sống lại, chỉ sợ hắn sớm đã hung hăng đè nàng ra làm đến khi nào thỏa mãn mới thôi.

Nếu muốn dùng trạng thái thần hồn làm nàng, bắt buộc phải tiến vào Linh Hải. Nhưng thần hồn của hắn quá mức cường đại, Thẩm Lưu Ly chịu không nổi liên tiếp hai lần dây dưa. Chỉ có thể lại nhẫn nhịn chờ một khoảng thời gian.

Trong lúc ngủ mơ Thẩm Lưu Ly nào biết được mình thế nhưng làm cho một nam nhân vạn năm không động dục kích động như vậy.

Dưới thân ngứa đến khó chịu, Thẩm Lưu Ly nhịn không được dùng hai chân bắt đầu cọ xát.

“Dâʍ đãиɠ đến vậy sao?”

Tư Thần kéo hai chân Thẩm Lưu Ly ra, nhìn tiểu huyệt đã ướt đẫm. Hắn cúi xuống, hung hăng ở miệng huyệt non mềm hút thật mạnh.

Chậc chậc ~

Tiểu huyệt Thẩm Lưu Ly không ngừng phát ra âm thanh da^ʍ mị.

“Ư… Không cần…”

Thẩm Lưu Ly nắm chặt khăn trải giường, cảm giác tê dại dưới thân càng ngày càng mãnh liệt. Nhưng dù vậy nàng cũng không thể nào tỉnh lại được.

Bị Tư Thần hung hăng hút vài lần, Thẩm Lưu Ly rốt cuộc nhịn không được hét lên một tiếng cao trào. Nhục huyệt bắn nhanh ra một tảng lớn dâʍ ŧɦủy̠.

Dâʍ ŧɦủy̠ ồ ạt tuôn ra, tất cả đều chảy xuôi vào trong miệng Tư Thần.

Cao trào qua đi, Thẩm Lưu Ly cả thân thể phiếm hồng, thoạt nhìn phá lệ mê người.

“Nhớ rõ phải song tu cần mẫn chút. Qua chút thời gian nữa bản tôn liền có thể dùng thân thể hung hăng thao ngươi.”

Tư Thần dùng thuật gội rửa xóa đi dấu vết trên người Thẩm Lưu Ly, sau đó giải trừ ấn chú trên người nàng.

“A —— mình đây là làm sao vậy?”

Thẩm Lưu Ly xoa xoa trán, nàng cảm giác mình hình như vừa trải qua một giấc mộng. Nhưng đó là giấc mộng thế nào, Thẩm Lưu Ly nghĩ mãi cũng không thể nhớ ra được.

Chỉ mơ hồ nhớ ra cảm giác lâng lâng như ngồi thuyền trên biển, loại cảm giác này không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy mê mẩn.

Bỗng một truyền âm phù từ ngoài cửa sổ bay vào chặt đứt dòng suy nghĩ của Thẩm Lưu Ly. Nàng tiếp nhận truyền âm phù, thế nhưng lại là Bạch trưởng lão của Chấp Sự Đường thông báo nàng có thể đi tu học!

“Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ đại sư huynh thật sự không màng môn quy cũng muốn giúp ta? Phần ân tình này....... phải trả như thế nào đây?”

Thẩm Lưu Ly nói không cảm động là không có khả năng. Chỉ là nàng đối với đại sư huynh thật sự không phải tình cảm nam nữ. Nàng trước vẫn luôn coi đại sư huynh như ca ca của chính mình.

Nhưng mà nàng cũng không biết, trong phòng còn có người thứ hai. Người này hiện tại đã tức đến đỏ mắt.

Truyền âm phù trực tiếp bốc lên ngọn lửa màu lam, chẳng mấy chốc đã hóa thành tro tàn.

“Là bản tôn giúp ngươi, không phải tên nhóc kia biết không! Tiểu lãng oa nhà ngươi đúng là đồ không có lương tâm!”

Tư Thần thật sự hận giờ phút này không thể bóp chặt cằm Thẩm Lưu Ly, nói cho nàng biết rõ chân tướng.