Editor : Hannah
Linh hồn Đào Nguyện trở lại trong không gian, cậu đứng dưới cây hoa đào , nhìn chăm chú hai đóa hoa đào đã nở thật lâu. Đây bằng chứng cho tình yêu viên mãn của cậu cùng người yêu , đoá hoa nở rộ đủ để thấy tình yêu đó mãnh liệt thế nào.
Trong không gian vẫn luôn yên tĩnh, đột nhiên Đào Nguyện nghe được tiếng nước chảy, cậu cảm thấy rất kỳ quái, tập trung tinh thần lắng nghe trong chốc lát. Có chút giống như tiếng nước chảy , nhưng lại không thể xác định, Đào Nguyện mở miệng hỏi hệ thống "Đây là thanh âm gì?"
"Chủ nhân, để ngài có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi ở thế giới phía sau, hệ thống đã tạo ra một không gian riêng cho ngài để ngài có thể ra vào bất cứ lúc nào."
Bên cạnh đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, Đào Nguyện tò mò bước tới.
Không gian vẫn luôn tối tăm , vừa đi qua cánh cửa bỗng nhiên trở nên sáng sủa, trong tầm mắt của Đào Nguyện là một căn nhà gỗ nhỏ, một mảnh đất đã từng được canh tác, nhưng không có cây trồng gì, ....
“Những ... này là để ta nuôi trồng trong không gian sao?” Đào Nguyện hỏi.
"Theo nhu cầu của mỗi thế giới, không gian này sẽ thay đổi trong tương lai. Việc sử dụng được giải thích chi tiết trong nhà gỗ nhỏ."
“Tốt, chờ ta có thời gian thì tìm hiểu thêm.” Đào Nguyện không có hứng thú lắm với không gian, hiện tại chỉ muốn mau chóng đi gặp người yêu. "Hiện tại, trước tiên đem tư liệu thế giới sau cho
ta, sau đó đưa ta tới đó."
... ... ... ... ... ...
""Như Thanh, Như Thanh, tỉnh lại."
Đào Nguyện mở to đôi mắt ngái ngủ quay sang nhìn ông già ở bên cạnh.
“Nhóc con, tối hôm qua lại đọc sách đến nửa đêm sao?” Ông Nhạc nhìn cậu, bất lực nói:
“Thức khuya hại thân, còn trẻ như vậy, con nên bỏ thói quen đó đi, không đến khi già lại hối hận? "
“Như Thanh, con đi muộn hơn như vậy thật thất lễ, nhanh lên mau đi đi.” Cha Nhạc lái xe nói.
" Đã biết ba," Đào Nguyện lại nhìn về phía ông cụ bên cạnh, "Ông nội, con sẽ không thức đêm nữa. Đừng lo lắng, buổi tối con sẽ nghỉ ngơi thật tốt."
Ông Nhạc nhìn cậu đáy mắt tràn đầy yêu thương. " Nháy mắt, ta đã già thế này, Như Thanh cũng đã đủ tuổi tính chuyện kết hôn rồi, mấy ngày nữa đi Ninh phủ ấn định ngày cưới. Chẳng bao lâu nữa, Như Thanh của chúng ta, sẽ là người nhà người khác. "
Nghe thấy tiếng thở dài bất đắc dĩ của ông Nhạc, cha Nhạc nói: "Ba, đừng nói như vậy, bây giờ không giống như trước kia, sau khi kết hôn không thể thường xuyên về nhà. Bây giờ quy định luật kết hôn đều đã bình đẳng, dù cho Như Thanh nhà chúng ta gả về nhà họ Ninh cũng không bị khinh dễ. "
Đào Nguyện im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng thầm nghĩ cuộc hôn nhân này có thể thành hay không, nhưng nếu thành thì sẽ tốt hơn, vậy thì Ninh Hạo Bá là người yêu của cậu, nếu như không phải thì không thể nào kết hôn được.
Ninh Hạo Bá lúc trước đã tìm nguyên chủ nói rằng mình đã có người yêu, không thể cùng nguyên chủ kết hôn, để nguyên chủ chủ động giải trừ hôn ước, nghĩ đến đây, Đào Nguyện cười mỉa trong lòng, để cho nguyên chủ giải trừ hôn ước quả thật là một kế hoạch hay.
Nguyên chủ trong khoảng thời gian này cũng không nghỉ ngơi tốt, tối hôm qua lại cả đêm không ngủ, bởi vì chuyện này mà rối rắm hồi lâu, không biết nên nói như thế nào với ông nội và cha. Hơn nữa nguyên bản nguyên chủ rất thích Ninh Hạo Bá, từ nhỏ đã chuẩn bị gả cho hắn, hiện tại cậu đã đến tuổi hợp pháp kết hôn , Ninh Hạo Bá lại yêu cầu cậu đề nghị giải trừ hôn ước, đương nhiên nguyên chủ rất buồn bực. .
Chẳng qua nguyên chủ mặc dù tính cách ngại ngùng, nhưng rất có nguyên tắc, cậu nói cho Ninh Hạo Bá, có thể giải trừ hôn ước , nhưng nhất định phải là do người nhà họ Ninh nói ra, sau đó nói xin lỗi , rồi giải trừ hôn ước. Nếu là Ninh gia muốn giải trừ hôn ước, không thể để Nhạc gia trên lưng mang danh từ hôn không có lý do.
Xe dừng bên ngoài nhà hàng, sau khi ba người xuống xe, một người bước tới hỏi thăm rồi dẫn vào trong.
Đào Nguyện quay đầu lại, liếc nhìn hàng dài xe đạp bên ngoài, sau đó đi theo phía sau ông nội và cha mình, thời đại này, có rất ít người có khả năng lái xe ô tô, gia đình có cuộc sống khá giả hơn một chút hầu như là đi xe đạp.
Đây là thời cận đại ,sau khi triều đại phong kiến bị lật đổ, loạn lạc tranh bá, thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, kỷ nguyên mới bắt đầu, đồng thời cũng là sự giao thoa giữa thời đại xã hội cũ và xã hội mới. Trước kia về cơ bản hôn nhân đều do cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, sau khi luật hôn nhân mới ra đời, điều này vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Nguyên chủ và Ninh Hạo Bá định hôn từ khi còn nhỏ, nguyên chủ tuy rằng là con trai nhưng lại hoàn toàn không phải là con trai, bởi vì cậu có khả năng sinh con, thời xưa gọi là ca nhi - chỉ có thể gả không thể lấy. Mặc dù luật hôn nhân mới đã quy định, ca nhi có thể gả cũng có thể lấy, nhưng phần lớn người vẫn còn bảo lưu tư tưởng cũ, cảm thấy ca nhi chính là phải lập gia đình.
Thời xưa tuy số lượng sinh ca nhi không nhiều bằng nam và nữ ,cũng không quá ít so , nhưng hiện tại, số lượng ca nhi sinh ra ngày càng ít , hầu như không còn nhưng dù vậy cũng không mấy ai quan tâm đến.
Trên tầng ba của nhà hàng chật ních khách, Đào Nguyện đi theo ông nội và cha vào bữa tiệc sinh nhật ngồi xuống chiếc bàn vẫn còn trống.
Đào Nguyện liếc nhìn quan khách, nhiều người mặc quân phục, hơn nữa còn không phải binh lính bình thường , chỉ cần nhìn liền biết họ là sĩ quan cấp cao.
Đào Nguyện không muốn ăn, muốn mau chóng kết thúc, mau đi về, về phần đề nghị giải trừ hôn ước, nguyên chủ sẽ không muốn chủ động nói ra, vậy thì không cần nói .
Thật vất vả mới theo đuổi được ánh trăng sáng ở trong lòng, Ninh Hạo Bá rất muốn giải trừ hôn ước, một cuộc hôn nhân sắp đặt không phải sự tự nguyện giữa hai người, sẽ không thể hạnh phúc. Ninh Hạo Bá muốn giải trừ hôn ước, nhưng lại muốn để cho nguyên chủ mang danh là hủy hôn ước .
Khách khứa đang nói chuyện uống rượu bỗng nhiên im bặt, Đào Nguyện ngước mắt lên nhìn thấy chính là Ninh Hạo Bá đi vào, mọi người đều nhìn về phía cậu, nếu như chỉ có một mình Ninh Hạo Bá tất nhiên sẽ chẳng ai quan tâm .Hiện tại mọi người phản ứng như vậy, là bởi vì hắn còn đang ôm một người.
Mặc dù không còn là xã hội phong kiến, cho dù là vợ chồng cũng rất ít khi nắm tay ở nơi công cộng.Hai người này cứ như vậy tay trong tay đi đến, rõ ràng quan hệ không tầm thường, mà mấu chốt ở chỗ, hai người này đều có hôn ước, mà đối tượng hôn ước đều không phải là cả hai người họ.
Đào Nguyện nhìn bộ dáng của bọn hắn, liền biết bọn hắn muốn làm gì, trong lòng của cậu phi thường không cao hứng. Không phải là bởi vì quan tâm Ninh Hạo Bá, mà bởi vì việc tiếp theo Ninh Hạo Bá làm, khẳng định sẽ làm cho nhà cậu mất mặt.