Hắn Siêu Dính Người

Chương 15

Edit : Hannah

"A Ngạn, em cũng tới rồi? Làm sao tới cũng không cùng anh nói một tiếng a." Trịnh Hiên Hạo bưng một mâm lớn điểm tâm, kinh hỉ lại có chút phàn nàn vỗ bả vai Bạch Thần , sau đó đặt mông ngồi vào Bạch Thần bên người.

Bạch Thần: 【 hệ thống, tra một chút Tuyên Linh Linh trên tay bọc giấy là cái gì, còn có Dương Hiểu Quyên để Cảnh Tu chuẩn bị gì. 】

Hệ thống: 【 vâng thưa chủ nhân. 】

Bạch Thần đối mẹ Tuyên câu Đoạn phu nhân phi thường để ý, cái này khiến cậu nhớ tới lúc trước Tuyên Linh Linh liều mạng thủ đoạn muốn gây chú ý Đoạn Tần. .

Cậu nhăn lông mày, đáy lòng không khỏi dâng lên một cỗ lệ khí.

Hệ thống tiếp sóng hình tượng vẫn đang phát hình, mẹ Tuyên an tĩnh dị thường, bà ngồi tại một bên mép giường , ngón tay siết thật chặt ga giường, mặt không thay đổi không biết đang suy nghĩ gì, đáy mắt bên trong ẩn ẩn lộ ra điên cuồng.

"A Ngạn?"

Trịnh Hiên Hạo cắn một miếng hoa quả, thấy Bạch Thần cau mày, toàn thân trên dưới bốc lên áp suất thấp, không biết đang suy nghĩ gì, không khỏi có chút lo lắng.

"Em làm sao rồi?"

Bạch Thần lấy lại tinh thần, đem ánh mắt từ mẹ Tuyên nhìn về phía Trịnh Hiên Hạo.

Cậu lắc đầu: "Không có gì."

Trịnh Hiên Hạo tính tình tùy tiện, nhưng đối cảm xúc người khác nhất là mẫn cảm, cậu vừa định hỏi lại Bạch Thần, bởi vì Bạch Thần cái bộ dáng này thật không giống không có việc gì, luôn cảm thấy cậu sẽ đột nhiên nổi điên.

Trịnh Hiên Hạo miệng mới vừa vặn mở ra, đột nhiên đã nhìn thấy Bạch Thần ánh mắt sáng lên, nguyên bản có chút nhíu lại lông mày giãn ra, đáy mắt còn dựng dục gió bão cũng trong nháy mắt tán đi.

Bạch Thần nét mặt biểu lộ một vòng nụ cười xán lạn, cậu nhanh chóng từ chỗ ngồi đứng lên, hướng hội trường lối vào chỗ chạy tới.

Trịnh Hiên Hạo sững sờ, vô ý thức hướng lối vào nhìn lại, liền gặp Đoạn Tần thân mang một thân màu âu phục đen cao cấp , đi theo phía sau hai tên trợ lý, phong trần mệt mỏi bên trong lại tự mang lấy một cỗ khí thế bá tổng , uy phong lẫm lẫm đi vào hội trường, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Thật huyễn khốc soái!

Trịnh Hiên Hạo có chút đố kị, lại có chút đau răng.

Bởi vì anh nhìn thấy Bạch Thần hướng về Đoạn Tần vọt tới.

Hóa ra vừa tâm trạng không tốt là bởi vì bệnh tương tư?

Trịnh Hiên Hạo tâm tình phức tạp.

Bạch Thần vui vẻ trực tiếp bổ nhào vào trên thân Đoạn Tần , cậu lúc đầu muốn trực tiếp ôm lấy Đoạn Tần thân thiết, nhưng nghĩ tới đây là sàn bán đấu giá, liền nhịn xuống khát vọng trong lòng, đưa tay, nắm thật chặt tay Đoạn Tần , cùng Đoạn Tần năm ngón tay quấn giao.

Đoạn Tần nhìn Bạch Thần nhào tới nháy mắt vô ý thức đưa tay đem Bạch Thần ôm lấy, chờ cảm nhận được trong ngực người nhiệt độ mềm mại, anh mới giật mình hoàn hồn, đáy mắt tràn ngập bên trong mừng rỡ cùng ôn nhu, nổi bật anh khuôn mặt lãnh khốc đều nhu hòa không ít.

Đoạn Tần đưa tay trên đầu sờ sờ Bạch Thần , sau đó nhẹ vuốt nhẹ một cái mũi Bạch Thần , động tác ôn nhu lại lộ ra cưng chiều, hai tên trợ lý kinh ngạc đến ngây người đi theo phía sau anh , còn có chung quanh một đám quần chúng vây xem.

"Nhóc con này, em gạt anh, hả?" Đoạn Tần nhíu mày, lời nói đuôi có chút chọn cao âm tiết lại tô lại gợi cảm.

"Em muốn cho anh kinh hỉ." Bạch Thần mặt mày si ngốc nhìn Đoạn Tần : "A Tần, anh vui vẻ sao? Còn có em rất nhớ anh a."

Đoạn Tần mềm lòng , mặt mày của anh càng phát nhu hòa.

Mắt thấy trên thân hai người màu hồng ái tâm đều muốn tràn ngập đầy toàn bộ hội trường, Trịnh Hiên Hạo ngồi không yên.

Anh đứng dậy, nhanh chóng hướng Bạch Thần cùng Đoạn Tần hai người chạy tới, huynh đệ hữu hảo ôm chặt lấy Đoạn Tần, đưa tay tại trên bờ vai Đoạn Tần chùy một quyền: "A Tần, hơn mười ngày không gặp nhớ muốn chết anh."

Trịnh Hiên Hạo thân thể ngăn trở trong hội trường phần lớn nhìn về phía bên này , nhất là Nhan Luật, anh vừa mới thế nhưng là nhìn thấy Nhan Luật nhìn về phía Bạch Thần cùng Đoạn Tần hoài nghi lại như có điều suy nghĩ .

Trịnh Hiên Hạo ôm một hồi Đoạn Tần liền buông ra, bên cạnh Bạch Thần lẳng lặng nhìn xem ánh mắt của anh để anh có chút không chột dạ sợ hãi, anh sờ soạng một cái cái mũi, "Chúng ta qua bên kia ngồi một chút đi, đứng ở chỗ này đều ngăn trở người khác ."

Anh hướng về phía Bạch Thần cùng Đoạn Tần hai người nhéo nhéo lông mày, ra hiệu hai người thân mật chú ý trường hợp.

Đoạn Tần gật gật đầu, quay đầu hướng sau lưng hai người phụ tá phân phó hai câu, liền nắm tay Bạch Thần đi theo Trịnh Hiên Hạo .

Trịnh Hiên Hạo vừa mới ngồi trở lại vị trí trước đó, ngẩng đầu một cái liền gặp Đoạn Tần cùng Bạch Thần vẫn như cũ chặt chẽ dắt tay nhau , lập tức hít vào một hơi, nhỏ giọng nhìn Nhan Luật thoáng qua cách đó không xa , khẩn trương không được: "Hai người các cậu ngược lại khiêm tốn một điểm a, Nhan đại ca một mực đang nhìn xem các cậu đấy."

Đoạn Tần thu xếp Bạch Thần ngồi xuống, hai người dắt nhau tay cùng vẫn không có buông ra, anh nghe vậy quay đầu hướng Nhan Luật nhìn lại, đối Nhan Luật nhẹ gật đầu, hai người cách không im lặng lên tiếng chào hỏi.

Nhan Luật cùng Đoạn Tần chào hỏi, liền thu hồi thả ánh mắt trên người bọn họ , một lần nữa cười cùng người bên cạnh nói chuyện.

"Không cần, tôi cùng Ngạn Ngạn lúc đầu liền ở cùng nhau, không có gì giấu diếm." Đoạn Tần ngồi vào bên người Bạch Thần .

Trịnh Hiên Hạo khϊếp sợ mở to hai mắt: "Cậu không sợ bác trai biết sẽ cầm gậy đánh uyên ương?"

Đoạn Tần vẫn như cũ khí định thần nhàn, nhìn về phía Bạch Thần ánh mắt ôn nhu cơ hồ muốn chảy ra nước, yêu thương thâm trầm: "Sẽ không, tôi sẽ giải quyết."

Đoạn Tần ngay từ đầu trong trường học liền không có khiêng kị quan hệ anh cùng Bạch Thần , anh làm sao lại để bảo bối của anh chịu ủy khuất .

Anh muốn cho bảo bối của anh cả một đời hạnh phúc.

Mà cha của anh, anh có biện pháp thuyết phục.

Anh hi vọng bảo bối của anh có thể quang minh chính đại hôn anh, ôm anh, mà không phải cùng vừa mới đồng dạng, rõ ràng khát vọng mãnh liệt, lại cố nén, khắc chế.

Trịnh Hiên Hạo lại bị nhét đầy miệng thức ăn cho chó, hướng bên trong miệng nhét một miệng lớn hoa quả, ép một chút trái tim khởi khởi lạc lạc .

Bất quá đối với nói lời Đoạn Tần , Trịnh Hiên Hạo ngược lại là không có hoài nghi, Đoạn Tần năng lực đặt ở chỗ đó, anh nói sẽ giải quyết chính là sẽ giải quyết.

Trịnh Hiên Hạo rất nhanh đem hoa quả trong mâm giải quyết xong, trấn an được trái tim nhỏ, ngẩng đầu liền thấy đối diện hai người thân mật chung đυ.ng , đột nhiên cảm thấy mình có chút hơi thừa, anh bưng lên đĩa đối Bạch Thần cùng Đoạn Tần lên tiếng chào hỏi, liền tự giác rời đi, tự mình đi chơi.

Bạch Thần ghé vào tai Đoạn Tần nói, trong lòng vui vẻ, so với trước đó khắc chế nhẫn nại, cậu càng hi vọng có thể cùng Đoạn Tần thời thời khắc khắc thân mật.

Cậu thẳng tắp nhìn Đoạn Tần, những ngày này bọn họ đều dựa vào video giải nỗi khổ tương tư, nay nhìn thấy Đoạn Tần , Bạch Thần con mắt đều chuyển không ra.

Bất quá cậu càng nghĩ tới hơn là nhào vào trong ngực Đoạn Tần.

Bạch Thần cầm tay Đoạn Tần , thân thể nghiêng về phía trước, đã không còn lo lắng, đầu tựa vào trong ngực Đoạn Tần cọ xát, tham lam hô hấp khí tức làm cậu mê luyến : "A Tần, chúng ta chuyển sang nơi khác đi." Cậu ngẩng đầu, ánh mắt lóe sáng mà nhìn xem Đoạn Tần: "Em muốn hôn anh."

Đoạn Tần mắt sắc nháy mắt trở nên thâm trầm , anh cúi đầu,đôi môi ấm áp trên mặt Bạch Thần đυ.ng đυ.ng: "Bảo bối, anh cũng rất muốn em."

Cách đó không xa Nhan Luật nhìn xem một màn này, con ngươi thu nhỏ lại.