Tháo Hán Cùng Kiều Nương

Chương 50: tiểu huyệt có phải hay không ngứa ngáy khó chịu?

Đây là mùi hương của thuốc mỡ, như thế nào lại cùng dâʍ ŧᏂủy̠ của nữ nhân chảy ra?

Tiêu Kinh chôn mặt giữa hai chân nữ nhân, biểu tình trên mặt bị bóng tối làm cho không rõ, nhưng đôi mắt lại phá lệ giống nước rộng thoáng, lập tức nghĩ đến một lý do.

"Nàng đem thoa thuốc mỡ vào bên trong tiểu huyệt?"

Thanh âm rầu rĩ của nam nhân dưới thân truyền đến tai nàng, nữ nhân mơ mơ hồ hồ nghe được, toàn thân khó chịu không nói nên lời, lại bị đùa nghịch thành dáng vẻ này, trong đầu giống như có nước chảy, không thể nào suy nghĩ lý do.

Trong lòng Tiêu Kinh có một chút chắc chắn, chỉ là xác suất xảy ra quá nhỏ, hắn không dám dễ dàng xác định, bởi vậy liền dõng dạc nói to câu hỏi vừa rồi hỏi một lần nữa.

Lần này, nữ nhân cũng nghe rõ được một chút.

Nàng vừa vặn vẹo thân thể trắng ngọc như tuyết, vừa suy nghĩ đến sự việc xảy ra trước đó không lâu.

Ở nhà bếp, nàng bị hoảng đem ngón tay cắm vào tiểu huyệt, mà lúc trước đó, thì tay nàng lại lấy thuốc mỡ bôi lên vết thương trên mông.

Ngón tay ở tiểu huyệt tới lui thọc vào rút ra rất nhiều lần, còn bị vách thịt nóng bỏng trong tiểu huyệt hút không bỏ, nói cách khác thì ngón tay dính thuốc của nàng, cũng đều thoa bên trên tiểu huyệt, ngay cả tận sâu bên trong nhục bích cũng bị thoa.

Lẽ nào...Là có xảy ra chuyện như vậy sao?

Nữ nhân nghĩ tới điều này, mở to đôi mắt ươn ướt, lộ biểu cảm không thể tin được.

Bên trong thuốc mỡ kia có vị bạc hà, lúc mới vừa bôi thì lành lạnh, lúc đó quả thật tiểu huyệt có một hơi lạnh lẽo truyền đến. Chỉ là lúc ấy, nàng lo lắng mà nhìn về cánh cửa, lo sợ Tiêu Kinh có đẩy cửa đi vào hay không, toàn bộ chú ý đều tập trung vào việc khác, còn có nơi nào để quan tâm là tiểu huyệt nóng hay lạnh.

Thuốc mỡ, thực ra cũng có công dụng làm tan máu bầm, lúc ban đầu sẽ lạnh lẽo, một lúc sau sẽ ẩn ẩn mà nóng lên.

Tiểu huyệt nàng, vốn đã nóng đến dọa người, cho dù có tăng thêm ít nhiệt độ, nàng nào có thể để ý, còn tưởng rằng là bởi vì nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Tiêu Kinh, nên thân thể của nàng mới sinh ra phản ứng mãnh liệt.

Tuy rằng nữ nhân sau đó đã lau sạch, chỉ là nàng chỉ cầm khăn xoa xoa bên ngoài âʍ ɦộ, căn bản không biết bên sâu nhục huyệt đang có sóng ngầm, thuốc mỡ đó không thể lau hết nhanh chóng, mà ngược lại còn bị nhục bích cơ khát hấp thụ.

Nói cách khác, nàng sau đó...Lại luôn chảy ra nước, căn bản không phải là vì dâʍ đãиɠ vô sĩ, không khắc chế du͙© vọиɠ được, mà là vì tác dụng của thuốc mỡ này, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Nữ nhân rốt cuộc cũng suy nghĩ cẩn thận tất cả, chỉ là đã không kịp rồi, tiểu huyệt của nàng ngứa ngáy không biết làm thế nào để giải quyết, mà giờ đây lại càng lúc càng ngứa thêm.

Tiểu huyệt kia giống như một nguồn nước suối, ngâm ngâm mà chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, đem giường đệm đều làm cho ướt.

Thật vất vả nữ nhân mới thanh tỉnh một chút, chỉ là thân thể phía dưới lại không chịu được hư không, ánh mắt lại một lần nữa trở nên mê ly.

“Ô ô…”

Đáy lòng nàng chịu đựng xôn xao, thật vất vả mà gật đầu, hốc maqts càng thêm hồng, sợ hãi chính mình không chịu được mà khóc, liền gắt gao mà nhắm chặt hai mắt lại.

Cuối cùng Tiêu Kinh cũng có được án, tuy rằng không biết việc này xảy ra như thế nào, chỉ là trước mắt không phải thời điểm để truy hỏi việc này.

“Khó chịu sao? Tiểu huyệt có phải hay không ngứa ngáy khó chịu?”

“Ngô ngô…” Sau khi đáp lần đầu tiên, lần thứ hai liền trở nên không còn khó khăn, nữ nhân nghiêng đầu mà gật, nửa khuôn mặt đều chôn trong gối.

"Trừ ngứa ra, còn có nơi nào không thoải mái không?"

“Ô ô…”

Nữ nhân căn bản nói không rõ, cũng không thể nói nên lời, dùng âm thanh nghẹn ngào nức nở, không biết là gật đầu hay lắc đầu mới tốt.

“Đừng sợ, kiên nhẫn một chút, lập tức liền không còn khó chịu.”

Kỳ thật Tiêu Kinh cũng không hiểu dược lý, cũng không biết tất cả tác dụng của thuốc mỡ này, chỉ là nhìn thấy nữ nhân thê thảm, bộ dạng trên dưới đều chảy nước, cũng chỉ có thể ngựa chết coi thành ngựa sống mà chữa trị.

Hắn cúi người một cái, đè ép bờ lưng rộng lớn xuống thấp, môi lập tức chắn ngay tiểu huyệt ướt dầm dề.

“Ô ô…”

Nửa người nữ nhân trần trụi thân dưới đột nhiên run lên, nhắm chặt hai mắt rồi mở mắt to một chút.

Nháy mắt nàng cảm giác được ấm áo dán lên, biết là đã xảy ra việc gì, chỉ là nàng chưa từ bỏ ý định, muốn mở mắt liếc nhìn một cái.

Rốt cuộc việc này… Việc này… Nam nhân như thế nào lại có thể làm chuyện như vậy!

Trong lòng nàng không tin tưởng, chỉ là vừa mở mắt, chỉ nhìn thấy cái ót của Tiêu Kinh, không nhìn thấy mặt hắn.

Có một số việc, cho dù không muốn tin thì vẫn phải tin.

Tiêu Kinh hôn môi nữ nhân giống với cái miệng nhỏ, hôn môi tiểu huyệt nàng, hôn thật sâu vào cánh môi màu đỏ sậm.

Hắn không chỉ có hôn, mà còn liếʍ mυ'ŧ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~