Chạy Trốn Tới Hoang Tinh Sau, Ta Phát Hiện Chính Mình Mang Thai

Chương 88: Phiên ngoại 1: Cuộc sống thường ngày của nguyên soái

Editor : Hannah

Bắc Minh Huy vốn là nguyên soái tinh tế nổi danh soái ca mặt lạnh , nhưng sau kết hôn khi tham dự hoạt động trên mặt tươi cười rõ ràng nhiều hơn. Khí chất lạnh lùng đã thay đổi làm fans cũng rất thích .

Bọ họ thật sự có điểm ghen ghét với Phương Thần.

Trên mạng nghe đồn, quân đội phi thường vừa lòng Phương Thần làm nguyên soái phu nhân, lúc trước lãnh chứng, trong quân đội những lão tiền bối đức cao vọng trọng đã lâu không xuất hiện cũng chúc mừng bọn họ kết hôn!

Một blog nhỏ vừa nói điều này, rất nhanh đã bị mọi người lan truyền khắp mạng tinh tế.

Cuối cùng cũng truyền đến tai Phương Thần.

Cậu trong lòng ẩn ẩn cảm thấy không có lửa làm sao có khói, lúc trước nguyên soái cùng cậu ở bên nhau còn thực đơn thuần, chính là hiện tại tin đồn chồng chất.

Vì thế thừa dịp Bắc Minh Huy đi làm , cẩn thận lục lọi tủ quần áo của anh.

Bắc Minh Huy không hổ tham gia quân ngũ nhiều năm, có anh ở nhà vĩnh viễn đều là sạch sẽ ngăn nắp, quần áo lúc nào cũng phẳng phiu.

Phương Thần tìm kiếm một lúc, cũng không tìm được quyển sách hay vật gì khả nghi trong truyền thuyết.

Đành phải thôi!

Nhìn đống quần áo lộn xộn, đem quần áo ra gấp khôi phục nguyên trạng.

Bắc Minh Huy bởi vì lần trước tinh tặc bắt cóc Phương Thần đã tự trả tiền đem hộ vệ tinh tế tốt nhất đến Hoang Tinh. Sợ sự việc một lần nữa sẽ lại tái diễn! Hoang Tinh hiện tại so rất nhiều tiểu tinh cầu an toàn hơn.

“Bối Bối có nháo em không?”

“Con ngoan lắm.” Nhắc tới con trai, Phương Thần lập tức mặt mày hớn hở. Tất cả mọi người đều nói chưa gặp ai hiểu chuyện và thông minh như con trai cậu. Còn trai nhỏ cùng ảnh chụp nguyên soái hồi bé giống nhau như đúc.

“Vậy là tốt rồi.” Bắc Minh Huy cởi bỏ cà vạt, đi đến tủ quần áo.

Nhưng mới vừa mở ra liền không đổi sắc mặt đóng lại, đem cà vạt đi về phía cậu. Quay đầu lại liền ôm lấy Phương Thần, hôn môi cổ cậu!

Phương Thần bị anh làm hoảng sợ, ban ngày ban mặt, đây là muốn làm gì?

Bắc Minh Huy nói: “Ngoan…… Quá mấy ngày anh muốn đi diễn tập quân sự .” Anh mỗi một lần đi ra ngoài làm nhiệm vụ bí mật ít nhất vài tháng không trở về nhà.

Tưởng tượng đến mấy tháng nhìn không thấy cậu, đã cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bắc Minh Huy đối với Phương Thần một chút cũng không khách khí, ăn sạch từ trong ra ngoài.

Cho dù cậu đã xin tha, đối phương vẫn không chịu dừng lại.

Chờ Phương Thần tỉnh lại, đã là đêm khuya ,cậu bị đói bụng làm cho tỉnh, nhưng lại không muốn nhúc nhích.

Bắc Minh Huy cùng cậu ở chung đã lâu, tất nhiên hiểu được cậu muốn gì . Đứng dậy đi phòng bếp nấu một bát mì.

Phương Thần đơn giản dựa vào trên giường ăn một ngụm. Trong lòng nghĩ anh nhanh đi nhanh đi, bằng không cứ như vậy, cậu sợ sẽ không xuống được giường!

Chờ anh đi rồi, vừa lúc có thể mang hai đứa con trai đi Sinh Thái Tinh chơi. Hiện tại Sinh Thái Tinh bên kia phát triển rất tốt, non xanh nước biếc.

“Cười cái gì ?” Bắc Minh Huy hỏi.

Phương Thần nhìn anh một cái.

Bắc Minh Huy cảm thấy du͙© vọиɠ lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, nhân lúc Phương Thần chưa chú ý tới, Bắc Minh Huy lại đè cậu xuống.

Phương Thần thật là sợ, lông mi đáng thương run rẩy , nếu anh lại muốn, eo đáng thương của cậu sợ là thật sự không được: “Từ bỏ?”

Bắc Minh Huy nói: “Ngoan, nói cho anh, em tìm đồ gì trong tủ quần áo?” Anb thanh âm ôn nhu mang theo rất nhiều mạnh mê hoặc hương vị.

Phương Thần tức khắc mở to hai mắt, một bộ anh làm sao mà biết được?

Bắc Minh Huy khóe miệng hướng về phía trước cong một chút: “Anh là đệ nhất các môn của học viện quân sự.” Tuy rằng anh tốt nghiệp thực chiến, nhưng tìm và ghi nhớ dấu vết cũng rất tốt.

“Em…… Chính là sửa sang lại một chút.” Phương Thần nói dối thường đỏ mặt, Bắc Minh Huy quần áo ngay ngay ngắn ngắn. Nơi nào còn cần sửa sang lại.

Bắc Minh Huy cắn lỗ tai cậu: “Không nghe lời?” Anh có thể dùng biện pháp mạnh khác để biết.

Phương Thần co rúm lại một chút. Nghĩ nghĩ nguyên soái tinh tế không thể trêu vào, đành phải ngoan ngoãn nói thật.

Bắc Minh Huy cười nói: “Không có chuyện đó.” Lão tướng quân sao có thể chủ động chào hỏi anh, rõ ràng là anh tới cửa chào hỏi. Hiện tại là thời đại nào,văn kiện bí mật sao có thể lưu tại trong phòng, khẳng định đều là ở trong quang não, ba tầng mã hóa, chỉ có bản nhân mới có thể lật xem.

Phương Thần cảm giác được anh biến hóa, nói: “Cầm thú a.” Đều đã lăn lộn đến nửa đêm, anh cư nhiên còn không có mệt, đây là cái thể lực ma quỷ gì: “Anh vẫn là buông tha cho em đi , em chỉ là một người thường.”

Cậu sai rồi loại nam nhân như anh, chỉ có thể đứng xem xa xa không thể tới gần, nếu không kết quả chính là ẻo đau , không thể xuống giường.

……

Ngày hôm sau quả nhiên Phương Thần lại ngủ quên, 10 giờ mới tỉnh.

Bắc Minh Huy đang ở trên giường chơi vòng tay.

Trên mạng rất nhiều truyện cười, hoặc là viết anh cùng Phương Thần CP văn. Thậm chí còn có người nói anh có thể làm hai ngày một đêm. Này tin tức được nguyên soái rất tán thả like một cái.

Nháy mắt trên mạng nổ tung, fan nguyên soái đều điên rồi!

Loại truyện CP này nhân vật chính còn tự nhiên đọc còn thả like, má ơi. Quá chọc người mơ màng hết bài này đến bài khác đi!

Quả nhiên nam nhân đều thích bị chuyện này khích thích, dù là nguyên soái cũng không thể ngoại lệ.

Phương Thần tắm rửa một cái, ra ăn cơm sáng đã là giữa trưa, cơm sáng vẫn là Bắc Minh Huy làm.

Thật không biết nên nói anh săn sóc vẫn là……

Phương Thần nhìn anh nói: “Anh chừng nào thì đi?” Chờ anh đi rồi, cậu sẽ mang theo bọn nhỏ đi ra ngoài chơi. Vừa nghĩ ngợi , vừa uống một ngụm sữa bò.

Bắc Minh Huy nói: “Mới vừa nhận được tin tức quân đội , lần này huấn luyện dã ngoại không cần anh mang đội, anh lưu lại bồi en, cao hứng không?”

“Phốc……” Phương Thần trong lúc nhất thời không tiêu hóa được tin tức này, sữa bò đều phun ra tới: “Anh không đi?” Vậy ngày hôm qua còn lăn lộn cậu như vậy. Gia hỏa này là cố ý ?

Bắc Minh Huy thấy phản ứng của cậu có chút không vui nói: “Như thế nào, em không vui khi anh ở lại sao?”

“Không phải anh nói anh sẽ đi sao, anh nói chuyện không giữ lời ?” Đại trượng phu nói đi rồi lại không đi rồi.

“En muốn đi tìm nam nhân khác hẹn hò?” Bắc Minh Huy là quân nhân, đối với lời thề tuyệt đối vâng theo, hôn nhân cũng giống như vậy, Phương Thần so với anh cũng quan trọng không kém!

“Nào có người khác a.” Hiện tại toàn bộ Hoang Tinh lớn lớn bé bé ngõ nhỏ đều trang bị cameras theo dõi, hiện tại trị an so với quá khứ khá hơn nhiều!

“Vậy em muốn đi đâu?” Bắc Minh Huy hỏi.

“Không nói với anh!” Cậu thật vất vả có kỳ nghỉ vài tháng , cư nhiên nói không có liền không có, tức giận!

Bắc Minh Huy nói: “Eo đau? Anh xoa xoa cho em .” Rốt cuộc vẫn rất sủng vợ nhỏ của anh

Phương Thần ủy khuất trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái: “Đều tại anh.”

“ đúng , đúng , đúng, trách anh!” Bắc Minh Huy sủng nịch đem cậu ôm vào trong ngực.