Editor : Hannah
Các fan trên tinh cầu lập tức vui như mở hội vì CP họ đu đã trở thành sự thật.
Ngay cả anti-fan cũng không thể hắc được , đành gửi một lời chúc phúc.
Anti nhiều năm như vậy nói gì thì nói cũng có chút tình cảm.
Bên này mới vừa tuyên bố, bên kia liền cắt nối biên tập video ra tới tấp.
Phương Thần ngồi ở trong xe, lên mạng lưới tin tức thấy chuyện này có chút cạn lời: “Ai nói muốn cùng anh kết hôn?” Anh sao có thể nói bừa như vậy được?
Ngồi phía trước tiểu binh lái xe nháy mắt lỗ tai dựng lên, trong lòng bát quái lửa rực hừng hực thiêu đốt. Hay là có nội tình gì , cường thủ hào đoạt chăng .
Bắc Minh Huy trực tiếp từ phía sau ôm eo Phương Thần nói: “Em ở trên võng tinh cầu nói yêu anh ,còn theo đuổi nhiều năm như vậy.” Bằng chứng rõ ràng thời tuổi trẻ nông nổi.
Phương Thần nghẹn lời, không thể phản bác.
Bắc Minh Huy nhìn liếc mắt một cái liền biết cậu suy nghĩ cái gì, nói: “Còn có ghi âm làm bằng chứng , con trai cũng đã sinh ra, em còn muốn để anh không danh không phận bao lâu?”
Phương Thần nói: “ Vậy anh cũng nên nói thương lượng với em trước.”
Bắc Minh Huy đem vùi đầu ở ngực cậu, thuận thế điều chỉnh tư thế thoải mái , nói: “Ai u, anh đau đầu, khẳng định là vì cứu em, não bị chấn động…… Sớm biết rằng em không có lương tâm như vậy , anh còn không bằng chết đi ."
“Khụ khụ……” Tiểu binh lính ngồi lái xe phía trước, thiếu chút đã đâm vào hàng xe phía trước.
Nguyên soái nhà bọn họ sao lại vô lại như vậy?
Thật là đánh đổ hình tượng Nguyên soái trong lòng hắn.
Phương Thần quả thực bị ăn gắt gao, giờ phút này cũng nói không nên lời , đành phải trừng mắt nhìn anh một cái.
Phương Thần ngồi trên đùi nguyên soái , động cũng không dám động , chỉ sợ động một cái là bị ăn không nhả xương.
Tiểu binh lái xe tâm ngứa ngáy ,tò mò ,muốn quay đầu xuống coi một cái.
Nhưng đạo đức của hắn không cho phép!
Nguyên soái cùng nguyên soái phu nhân giữa ban ngày ban mặt là sự việc người người tò mò .Hắn chỉ nhìn một chút chắc là sẽ không bị phát hiện đi, nội tâm như có ma quỷ xúi giục làm hắn nghiêng đầu nhìn về phía sau .Liền thấy ở phía sau xe Bắc Minh Huy cũng đang nhìn hắn.
Mồ hôi lạnh đổ ra ,liền thành thật ngoan ngoãn lái xe.
……
Bắc Minh Huy tới bệnh viện làm kiểm tra toàn diện, suốt quá trình Phương Thần luôn đi theo bên cạnh. Anh không hổ là chiến thần mạnh nhất , người bình thường gặp phải nguy hiểm như vậy đã sớm trọng thương hoặc đã chết, không nghĩ tới ngoài thương ngoài da còn lại đều rất tốt.
Bắc Minh Huy ra viện, liền lôi kéo cậu đi lãnh giấy kết hôn.
“Đừng náo loạn.”
“Nhanh lên.” Bắc Minh Huy nhưng không nghe cậu kháng nghị, lần trước để lỡ một lần làm Phương Thần trốn nhanh như vậy, nếu lại bỏ lỡ lần này, việc lãnh chứng kết hôn còn không biết tới khi nào. Anh cần thiết phải dùng biện pháp mạnh, việc này có liên quan đến hạnh phúc tương lai của anh.
Phương Thần nửa bị lừa nửa bị dỗ ngọt tới Cục Dân Chính, mơ màng hồ đồ đi đăng ký. Hai người cư nhiên thật sự cũng nhau lãnh chứng kết hôn.
Bắc Minh Huy mãi cho đến lúc này, trên mặt mới lộ ta nụ cười thoả mãn.
Bắc Minh Huy nói: “Mau gọi báo cho con trai.”
“Ân.” Phương Thần gật đầu.
Bắc Minh Huy nói: “ Hôm nay chuyện tốt , chỉ bằng chúng ta làm song hỉ lâm môn , sinh thêm một đứa nũa.”
“Ân?” Từ từ…… Sao lại sinh thêm.
Bắc Minh Huy thật sự nhịn không được, ở bên ngoài Cục Dân Chính liền bế Phương Thần lên phi thuyền, nhanh chóng đưa cậu về biệt thự.
Xe một đường nhanh như chớp, tốc độ thực mau liền về đến nhà.
Phương Thần có chút khϊếp đảm nói: “ Em phải về Hoang Tinh.” Lần này đi thời gian quá dài , cũng không biết bảo bảo nhà bọn họ có sợ hãi hay không .
Bắc Minh Huy nói: “Ngày mai hãy trở về, hôm nay còn có chuyện quan trọng cần làm?”
“ Chuyện quan trọng gì?”
“Động phòng hoa chúc.”
“Uy, anh tiết chế một chút a.”
“Ha hả……”
……
Phương Thần trở lại Hoang Tinh đã là 5 ngày sau, Phương Tiểu Bảo vừa nhìn thấy Phương Thần liền tức giận ôm cánh tay.
“Làm sao vậy?” Phương Thần ngồi xổm xuống dưới, cậu đã tận lực, nếu để thoả mãn nguyên soái sợ là mười ngày cũng chưa về được.
Phương Tiểu Bảo nói: “Ba ba cùng cha đi ra ngoài chơi, không mang theo con?” Phương Tiểu Bảo lớn lên thực manh thực đáng yêu, giờ phút này trong ánh mắt đều có hơi nước, làm người ta đau lòng.
Phương Thần nói: “Ba ba cùng cha con có chính sự muốn làm, không cần tức giận được không?”
“ Chính sự?”
“Cho con thêm đứa em để chơi” Bắc Minh Huy mới từ bên ngoài tiến vào, nghe thấy nhịn không được bồi thêm một câu.
Phương Tiểu Bảo nhìn thoáng qua Phương Thần, lại nhìn thoáng qua Bắc Minh Huy, nói: “Nếu muốn con không tức giận, con muốn ăn hai que kem mới có thể hết giận!”
“Không thể.” Phương Thần phủ quyết nhóc, nhóc con dạ dày yếu, một lần ăn hai que kem là quá nhiều.
Phương Tiểu Bảo liền càng tức giận.
Bắc Minh Huy từ trong không gian lấy ra một cơ giáp mini . Toàn vũ trụ chỉ có một bản, là quà kỷ niệm Liên Bang làm cho anh .
Trẻ con đều thích cơ giáp, vừa nhìn thấy đôi mắt đều tỏa ánh sáng: “Cha.”
Phương Thần biết cơ giáp này đối với Bắc Minh Huy quan trọng, thấy anh trực tiếp cho Phương Tiểu Bảo làm đồ chơi, có chút luyến tiếc: “Đó là của anh.”
Bắc Minh Huy lại không sao cả cười cười: “ Của anh đều là của em và con.”
Phương Thần cảm động.
Bắc Minh Huy nhân cơ hội nói: “Nếu không, chúng ta thân mật thân mật.” Anh sắp mang binh đi huấn luyện bí mật . Vừa đi chậm thì ba năm tháng, nhiều thì hai năm. Dù sao cũng mới vừa kết hôn thật sự luyến tiếc.
Phương Thần rất kỳ quái, trước khi kết hôn, dù có hay không ở cùng với anh cũng sẽ không dính người, nhưng sau khi kết hôn, cảm giác như hai người là một
Bắc Minh Huy thấy cậu không có cự tuyệt, lập tức bế Phương Thần lên.
……
Mọi người ở Hoang Tinh biết Bắc Minh Huy cùng Phương Thần kết hôn, là Phương Thiện nói cho bọn họ. Bọn họ quyết định cho hai người một kinh hỉ Vì thế Phương Nghị đi Hạ Thành đặt bánh kem dâu tây năm tầng Phương Thần yêu thích nhất .
Dịch Thiên còn chuẩn bị rượu vang đỏ tốt nhất . Tề Tiểu Ninh làm tôm hùm, mỗi người đều làm tốt sở trường của mình, tất cả đều làm bí mật .
Mọi người ở phòng khách tất cả đều im ắng.
Phương An thậm chí trên đường từ xưởng rượu trở về , mua thật nhiều hoa cùng pháo mừng, phòng khách không khí vô cùng náo nhiệt.
Ngay cả Phương Tiểu Bảo cũng gia nhập.
Hết thảy đều đã chuyển bị xong.
Mọi người nín thở ngưng thần đợi nửa ngày, Hai người bên trong phòng cũng không có động tĩnh, Phương Duy hỏi Phương Tiểu Bảo nói: “ Ba ba con ở bên trong sao?” Anh muốn đi vào xác nhận một chút. Đừng có nói mọi người chuẩn bị xong hết mà hai người lại không có ở nhà .
Phương Tiểu Bảo nói: “Ba ba cùng cha đều ở bên trong".
“Ở bên trong đã bao lâu?”
“Thật lâu.” Nhóc nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.