Được dã lang tướng công khích lệ, Quân Du Nhiên không khỏi chậm rãi cởi hết quần áo vốn đang mặc trên người, y vươn tay về phía hạ bộ của mình, vuốt ve chơi đùa ngọc hành cực kỳ hưng phấn!
"Ưʍ...... Thật thoải mái...... Thành Hiên à...... Như vậy thật thoải mái...... Sướиɠ quá đi......" Đại thỏ tử nhắm lại hai mắt, cảm thụ được sảng khoái do thủ da^ʍ mang đến.
Tư Thành Hiên cũng không ngừng chà xát huynh đệ cực đại của mình, thỉnh thoảng cũng sẽ chọc vào lỗ niệu đạo, khi đầu ngón tay đυ.ng tới chỗ đó, toàn bộ thân thể đều rơi vào trạng thái muốn bắn tinh, nơi mẫn cảm nhất của hắn chắc là trên qυყ đầυ, lần nào miệng tử ©υиɠ của Quân Du Nhiên cũng tựa như xúc tu mà xoa bóp qυყ đầυ thô dày, hắn cần phải thích ứng nhiều hơn, như vậy thì về sau mới có thể thao lâu một chút, khiến cho nương tử càng sung sướиɠ hơn!
Tư Thành Hiên cười xấu xa nói: "Nương tử sao có thể kêu dâʍ đãиɠ đến như vậy, muốn quyến rũ vi phu sao? Mở chân rộng hơn về phía ta đi, để ta nhìn xem tao huyệt của em chảy nước nhiều thế nào !"
Quân Du Nhiên dang chân thật rộng ra, mật nước cùng ngọc hành hoàn toàn bại lộ không sót thứ gì, kỳ thật nguyên nhân đại thỏ tử làm như vậy là muốn Tư Thành Hiên nhanh nhanh tới thao y, ngón tay của y quá mỏng nên không thể thỏa mãn được nhục huyệt dâʍ đãиɠ, y lập tức lộ ra biểu tình cơ khát mà lẩm bẩm: "Thành Hiên tướng công, mau tới thao ta a...... Nhiên Nhi không chịu được nữa!"
"Em quên nói nương tử rồi, này còn phải để ta nhắc nhở hay sao?" Đại dã lang ác ý đáp lại.
Bản tính nam nhân của Quân Du Nhiên nổi dậy, y lớn tiếng giận mắng: "Ngươi có muốn tới hay không, cho dù không tới thì...... Ta...... Để ta tự mình tới!"
Tư Thành Hiên biết đại thỏ tử sẽ nổi giận mà bùng nổ mỗi lần hắn yêu cầu quá đáng, nhưng hắn làm như vậy là để khiến giới hạn của Quân Du Nhiên càng lúc càng thấp hơn, hôm nay xem như vô cùng tiến bộ, dù sao thì từ từ hắn cũng sẽ nghe được y tự gọi mình là "Nương tử"!
Dã lang có vẻ ngoan ngoãn đứng lên, đại mãng xà màu đỏ tím dựng thẳng cao ngất, phía trên còn dính bọt nước, Tư Thành Hiên như vậy thực sự rất hấp dẫn, hai mắt của Quân Du Nhiên nhìn hắn đăm đăm.
Hắn rất hài lòng với biểu tình của nương tử hung hãn, Tư Thành Hiên chậm rãi lau nước trên người, lõα ɭồ đi đến trước mặt Quân Du Nhiên, tự mãn mà khoe mẽ dương căn khổng lồ trước mặt đại thỏ tử, y bị dụ dỗ mà bò qua, trực tiếp ngậm lấy qυყ đầυ đỏ tím vào trong miệng, đầu lưỡi đảo một vòng trên qυყ đầυ, liếʍ láp từng khe hở, những đường gân xanh nổi cuồn cuộn cũng bị liếʍ ướt, chỉ là miệng của y vẫn không thể nuốt hết nguyên cây thịt to bự ấy......
"Tiểu da^ʍ nam, hôm nay sao em lại cơ khát đến như vậy hả? Khiến vi phu kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá đi mất! Ngậm đại dươиɠ ѵậŧ vào một chút nữa, tướng công càng sướиɠ thì mới "chăm sóc" cho nhục động dâʍ đãиɠ này của em được!" Tư Thành Hiên đỡ đầu đại thỏ tử rồi chậm rãi đẩy dương căn cực đại vào thẳng bên trong khoang miệng Quân Du Nhiên.
Quân Du Nhiên bị đâm đến nổi trừng to đôi mắt, bởi vì dươиɠ ѵậŧ của Tư Thành Hiên quá thô dài, cắm thẳng vào yết hầu của y, vẫn còn thừa ra một đoạn, nếu hoàn toàn cắm vào thì hẳn là sẽ cắm đến thực quản, đại thỏ tử phải đánh mông Tư Thành Hiên mấy cái, ý bảo hắn dừng lại ngay lập tức !
"Nương tử như vậy là không được rồi! Sao lại nuốt không hết côn ŧᏂịŧ của vi phu chứ...... Hai cái miệng nhỏ phía dưới mỗi lần đều ngoan ngoãn ăn hết căn thịt khổng lồ này đó!" Tuy rằng nói như vậy, nhưng dã lang vẫn rất "tốt bụng" mà từ từ rút qυყ đầυ ra bên ngoài, nếu không sẽ bất đắc dĩ mà khiến Quân Du Nhiên bị thương, hắn nhất định đau lòng lắm!