Lại nói Bạch Lạc Xuyên rời khỏi Thẩm gia ở thành Thanh Hà, trở về Long Thần Cung, đã là người trẻ tuổi nhất trong hàng ngũ Long Thần.
Đông Hải Long Vương Bạch Trạch tổ chức một buổi yến tiệc ở Đông Hải Long Thần Cung, tỏ ý tán dương Bạch Lạc Xuyên đã đứng vào hàng Long Thần, thầm nghĩ vị lão Long Vương cũng đang có những suy tư của riêng mình. Long tôn này của ông tuổi trẻ đầy hứa hẹn, mới vừa thành niên đã thành công độ kiếp trở thành Long Thần, điều này là hiếm có trên trời dưới đất, Tứ Hải Bát Hoang cũng là lần đầu tiên có được, Bạch Trạch sai con thứ ba là Bạch Dật Thần đi nghênh đón Bạch Lạc Xuyên hồi Đông Hải.
Lại nói Bạch Lạc Xuyên cùng Bạch Dật Thần ước hẹn trở lại Đông Hải, trên đường, Bạch Dật Thần nhìn vẻ mặt xuân sắc của Bạch Lạc Xuyên, trêu đùa:
“Cháu trai à, mấy ngày nay ở nhân gian có tốt không? Ta sao lại ngửi được trên người của ngươi có hơi thở phàm nhân?”
“……”
“Ai, không nói cũng thế, phàm nhân sao! Chơi đùa thôi thì không sao…… Không bị đám lão bất tử trong nhà kia biết là được, cùng lắm tam thúc giúp ngươi xử lý.”
“Tam thúc! Ngươi……” Bạch Lạc Xuyên đen mặt trừng mắt với đào hoa nam tử, tam thúc hắn rõ ràng cái gì cũng biết, khả năng nói mát lại là nhất đẳng cao thủ.
“Thẹn quá thành giận? Chỉ vì một tên phàm nhân hèn mọn, ngươi tốt nhất nên hảo hảo ngẫm lại, chuyện kia dẫu sao cũng là cửu tử nhất sinh, Bích Quỳnh Quả chưa chắc bảo toàn được tính mạng của ngươi. Cấm thuật 《 Hà Lạc Thiên Thư 》 cũng không phải để đùa giỡn!”
“Tam thúc…… Chất nhi chưa bao giờ cầu xin ngươi điều gì……” ngữ khí của Bạch Lạc Xuyên mềm xuống, sụp mi nhắm mắt không có tinh thần.
Bạch Dật Thần cùng Nhan Khanh thượng thần không có đời sau, nên coi Bạch Lạc Xuyên như con của mình, năm đó khi huynh tẩu của Bạch Dật Thần đem tiểu Bạch Lạc Xuyên phó thác cho hắn, Bạch Lạc Xuyên vẫn chỉ là một con rồng con gầy yếu, tính tình vừa kiên cường vừa lãnh ngạo, ngầm nghịch ngợm gây sự, gặp rắc rối không ít, nhưng lại thường đem bản thân phủi sạch. Thỉnh thoảng bị bắt được thì đến trước mặt Bạch Dật Thần giả vờ ngoan ngoãn bán manh, có thể hống Bạch Dật Thần đến trong lòng mềm nhũn, không đành lòng trừng phạt.
Bạch Dật Thần cũng biết Bạch Lạc Xuyên trong xương cốt quật cường, chuyện gì đã chắc chắn thì không thể không làm cho bằng được. Năm đó, chính mình cùng Nhan Khanh thượng thần ở bên nhau đều bị toàn tộc phản đối, nói hắn thân là Long Thần lại ủy thân cho người khác, thể diện của Đông Hải Long Thần Cung để ở đâu? Khi bị giam tại Khốn Long Đài cùng thần lực hoàn toàn biến mất, là Bạch Lạc Xuyên quỳ ba ngày ba đêm, từ bỏ quyền thừa kế của trưởng tử đích tôn để cầu xin các trưởng lão trong tộc, chỉ cần rút lại Long Thần chi vị của Bạch Dật Thần, trả lại tự do thân thể cho hắn.
Tuy rằng mấy năm nay đã cùng phụ thân Bạch Trạch hòa giải, mình cũng có thể tự do lui tới Long Thần Cung, nhưng Bạch Dật Thần luôn cảm thấy có lỗi với Bạch Lạc Xuyên không có cha mẹ che chở, lại mất đi vị trí trữ quân. Hiện giờ, tiểu tử này vì một con người, nếu cứ nhất quyết đánh cược số mệnh để đoạt lấy một cái tương lai, cũng chỉ có thể cố gắng tránh cá chết rách lưới, nhưng kết cục như vậy lại khiến Bạch Dật Thần không đành lòng nhìn thấy.
“Ai…… Cha mẹ ngươi năm đó đem ngươi phó thác cho ta, hiện giờ làm chuyện như vậy , ta cũng không biết là đang giúp ngươi hay là hại ngươi! Thôi, đi một bước hay một bước, tam thúc chắc chắn bảo hộ ngươi chu toàn.”
Bạch Dật Thần dừng một chút lại nói: “Đừng nói chuyện này nữa, lão gia tử ở Lưu Tinh Điện vì ngươi mở tiệc, thỉnh không ít thần nữ từ Tứ Hải Bát Hoang, ngươi nên biết ứng phó như thế nào rồi chứ.”
Đông Hải Long Thần Cung Lưu Tinh Điện lúc này đã đèn đuốc sáng trưng, ca vũ thăng bình, Tứ Hải Bát Hoang thần nữ thướt tha, oanh oanh yến yến chờ đợi vị Long Thần trẻ tuổi phi thường anh tuấn dũng mãnh, cân nhắc vì chính mình lấy được một hảo phu quân, đều dùng hết các thủ đoạn, hoặc thanh lãnh cao sang, hoặc nghiên lệ vũ mị, hoặc thanh thuần tú mỹ, trong đó không thiếu tuyệt sắc, nhưng ở tromg mắt Bạch Lạc Xuyên, so với đại mỹ nhân nhi Thẩm Thanh Liên, đám nữ nhân này một chút cũng không làm hắn hứng thú, ngược lại đối với những nữ nhân dáng vẻ kệch cỡm đó sinh ra phiền lòng.
Bạch Lạc Xuyên đối với loại này cung yến vốn không có hảo cảm, hắn không chịu nổi chuyện phí thời gian này, chỉ muốn cầm thủ dụ mau chóng đến chỗ Tây Vương Mẫu cầu Bích Quỳnh Quả, nhưng lại không thể phủi mặt mũi gia gia Bạch Trạch, chỉ cúi đầu trầm ngâm uống rượu.
Đông Hải Long Vương Bạch Trạch, khi còn trẻ cũng là một người có cá tính, từng cùng một xà mỹ nhân thân mật, dưới sự can thiệp của các trưởng lão trong tộc, hắn chỉ có thể vì quân vị mà cô phụ vị xà mỹ nhân kia. Sau này biết được xà yêu ngày thường nhu nhược, thế nhưng vì hắn nghịch thiên mang thai sinh con, bị Xà tộc khóa ở hàn đàm dưới thác nước ngày đêm chịu tội. Sau Bạch Trạch biết được, liền đi tìm hàn đàm của Xà tộc, xà mỹ nhân bị đau đớn sinh nở tra tấn đến hơi thở thoi thóp……
*hàn đàm : một cái đầm nước sâu lạnh lẽo
Bạch Trạch mỗi lần nghĩ đến mỹ nhân kia, trong lòng không khỏi quặn đau, một tia tàn nhẫn thoáng qua trong mắt, hắn không muốn để con cháu lại đi lên vết xe đổ của mình.
Nhìn bộ dáng Bạch Lạc Xuyên u sầu, buồn chán, hắn nhớ tới năm đó chính mình vẫn luôn ngầm che chở cho tam tử bị các trưởng lão phát hiện chuyện ở cùng Nhan Khanh thượng thần, tam tử bị quăng vào Khốn Long Đài chịu đau đớn thể xác. Nhờ có trưởng tôn Bạch Lạc Xuyên, dùng địa vị trữ quân đổi lấy tự do cho Bạch Dật Thần. Thôi vậy, nếu những thần nữ oanh oanh yến yến kia không thắng nổi một phàm nhân ở trong lòng hắn, vậy thì có nên thành toàn cho hắn ? Không thể để bi kịch lại tiếp diễn trên người con cháu, đám lão bất tử kia không thể lại một lần nữa thương tổn long tử long tôn của mình!
Khi Bạch Dật Thần tới gặp Bạch Trạch xin thủ dụ cầu Bích Quỳnh Quả , hắn mơ hồ biết được Bạch Lạc Xuyên phải dùng. Bạch Trạch đưa thần thức đi thành Thanh Hà nhìn một vòng, không khỏi cảm thấy tôn nhi của mình ánh mắt không tồi! Thẩm Thanh Liên kia vừa mềm yếu lại ngoan ngoãn, vừa nghe lời lại tận tâm, xinh đẹp mà còn có thể sinh dưỡng, chỉ cần không phải tôn nhi nhất thời mê luyến, vô luận thế nào cũng muốn che chở đoạn nhân duyên này của bọn họ, không để bản thân hối hận vô ích. Các trưởng lão đã có hắn lo liệu, chỉ có điều mệnh của người này thật là thiên lý nan dung, cấm thuật 《 Hà Lạc Thiên Thư 》 cũng không biết có tác dụng hay không, vẫn là đi cầu Tây Vương Mẫu che chở Bạch Lạc Xuyên. Bạch Trạch nhắm một con mắt làm bộ không biết hành động nhỏ này của Bạch Dật Thần, liền đưa thủ dụ cho hắn.
Dưới sự che chở của Long Vương Bạch Trạch , Bạch Lạc Xuyên có thể thuận lợi thoát khỏi cung yến nhàm chán, trái tim của hắn nóng lòng muốn lấy thủ dụ từ Bạch Dật Thần.
“Cháu trai nhỏ, ngươi tới chỗ Tây Vương Mẫu cầu Bích Quỳnh Quả, sau đó nhanh chóng trở lại Bích Không Sơn tìm ta cùng Nhan Khanh, chuyện ngươi phải làm, ta cùng Nhan Khanh thúc thúc sẽ che chở cho ngươi.” Bạch Dật Thần vỗ vỗ bả vai Bạch Lạc Xuyên, một đôi mắt đào hoa ẩm ướt nhìn hài tử do mình nuôi lớn.
Bạch Lạc Xuyên nhìn bộ dạng bi thương của tam thúc, không khỏi trêu đùa:
“Tam thúc, ngươi chừng nào thì có thể sinh cho ta một đứa cháu nha ? Nhan Khanh thượng thần không phải là không biết ngươi có thể sinh đó chứ ?”
“Tiểu tử thúi, dám cả gan trêu đùa tam thúc của ngươi !” Bạch Dật Thần tát một cái lên đầu Bạch Lạc Xuyên. “Mau cút đi!”