Thẩm Thành cùng với Từ Toa ăn cơm chiều xong với bà nội Thẩm mới trở về nhà.
Thẩm Thành lái xe, để bớt thời giờ anh nhìn Từ Toa ở ghế phụ liếc mắt một cái: "Bụng khó chịu không?"
Những lời này, hôm nay anh đã hỏi tới ba lần rồi.
Từ ngày đại di mụ của Từ Toa bắt đầu ghé thăm, liền thỉnh thoảng được ông chủ tự mình hỏi thăm sức khỏe.
Vừa mới bắt đầu hai ngày, Từ Toa thật sự là cực kỳ đau.
Ngụy Kim sẽ bắt cô nghỉ ngơi nhiều hơn, đi lấy ly nước ấm cho cô uống.
Ông chủ chưa bao giờ tự mình xuống bếp lại làm cho cô trà gừng đường đỏ, mua cho cô đai lưng giữ ấm, dặn dò cô là nhất định phải mang.
Rất dong dài.
Nhưng lại làm cho người trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
"Không đau." Từ Toa nói.
Thật ra là đại di mụ của cô ngày hôm qua đã sạch sẽ rồi, đêm nay liền có thể như vậy như vậy nè, bất quá cô tạm thời là không muốn nói, để buổi tối tặng cho hai người đàn ông một kinh hỉ.
Thời điểm về đến nhà, đã là hơn 10 giờ đêm rồi.
Ngụy Kim còn chưa ngủ, nhìn đến cửa thấy hai người, còn rất nhớ nhung.
Một người ở nhà quá nhàm chán, cho dù có TV có di động làm bạn, vẫn là rất nhàm chán.
Bởi vì không có Từ Toa bên cạnh.
Ngày thường người làm ầm ĩ nhất chính là cô, sẽ thường xuyên lôi kéo anh cùng với Thẩm Thành chơi trò chơi.
Cũng không phải cái trò chơi gì quá phức tạp, là kéo búa bao.
Quy định thắng bại của ba người là, người thắng có thể sai người thua làm một chuyện.
Ý đồ xấu của Từ Toa rất nhiều, mỗi lần đưa ra yêu cầu đều có thể làm cho hai người mở rộng tầm mắt.
"Em đi tắm rửa trước." Từ Toa nói xong liền về phòng, để lại hai người đàn ông ở trong phòng khách, cũng không sợ là hai người bọn họ sẽ đánh nhau.
Thái độ của Ngụy Kim đối với Thẩm Thành, không có bén nhọn giống như trước nữa, hai ba câu chính mình liền có thể làm ầm ĩ lên.
"Hôm nay nói đến thế nào?" Thẩm Thành hỏi Ngụy Kim.
"Thành," Ngụy Kim nói, "Muốn không anh ra chủ ý gì đó cho tôi đi, tôi đúng thật là trị không được cái lão La Thành bánh quẩy kia."
"Tôi từ nhỏ đã được tiếp xúc với công việc làm ăn của gia tộc, cùng giao tiếp với đủ loại người," Thẩm Thành nói, "Cho cậu thêm thời gian suy nghĩ cách, cậu phải tin tưởng là không cần tôi ra chủ ý gì, tự cậu cũng có thể nghĩ ra được."
"Đó là chắc chắn." Ngụy Kim đối với chính mình thực tự tin.
Rốt cuộc thì anh kinh doanh mới chỉ có 6 năm, mà đã lấy được thành tựu như ngày hôm nay, anh chắc chắn phải tin vào bản lĩnh của chính mình.
Lại hàn huyên cùng với Ngụy Kim vài câu, Thẩm Thành trở vào phòng cho khách, cầm quần áo của mình, tiến vào phòng tắm cho khách tắm rửa.
Ngụy Kim đem TV tắt đi, vào phòng ngủ chính.
Lúc sau Thẩm Thành cũng đi vào, bên trong phòng cũng không thay đổi gì, chỉ là gối đầu trước kia chỉ có hai cái, giờ lại biến thành ba cái.
Bất quá với cái thứ ba Ngụy Kim cảm thấy nó rất dư thừa, bởi vì Từ Toa khi ngủ rất không an phận, một hồi lăn vào trong lòng ngực của anh, một hồi sau lại lăn vào trong lòng ngực Thẩm Thành.
Bất quá mấy ngày gần đây Từ Toa vẫn luôn tỉnh dậy ở trong lòng ngực của Thẩm Thành.
Bởi vì tay của anh không ấm bằng tay Thẩm Thành.
Từ Toa ghét bỏ anh, chỉ thích dùng lòng bàn tay ấm áp của Thẩm Thành thôi.
Ngụy Kim cảm thấy Từ Toa có chút có mới nới cũ, bởi vì trước kia cô đối với tay của anh, cũng không phải cái thái độ chán ghét như vậy.
Ngụy Kim dựa vào đầu giường chơi di động, trong chốc lát Thẩm Thành đi vào.
Từ Toa vẫn còn đang tắm rửa.
Ngụy Kim nói: "Anh đi xem Từ Toa đang làm cái gì đi." Thời gian tắm rửa sao lại lâu như vậy, rất dễ bị cảm lạnh đó?
Trong lòng Thẩm Thành cũng có chút lo lắng như vậy, cho nên thời điểm Ngụy Kim nói những lời đó với anh, anh đã chạy tới trước cửa phòng tắm rồi.
"Toa Toa, tắm rửa ổn chứ?" Thẩm Thành gõ lên cửa hai cái.
"Ổn mà." Từ Toa ở trong phòng tắm đáp lại.
Cô vừa mới ngâm mình tắm rửa xong, đã là thời gian rất dài sau đó.
Từ Toa cuối cùng nhìn thoáng lại chính mình trong gương, mở cửa đi ra ngoài.
Ngụy Kim dựa trên giường chơi di động, Thẩm Thành thì ngồi trên ghế sô pha, trong tay cũng cầm cái điện thoại.
Nghe được tiếng bước chân, hai người đàn ông đều đem di động bỏ xuống, nhìn lại cô.
Máu mũi Ngụy Kim thiếu chút nữa phun trào.
Thẩm Thành cũng không tốt hơn mấy, liền trực tiếp cứng rắn lên.
Từ Toa đêm nay, cả người đều tràn ngập hương vị dụ hoặc.
"Bà xã, sao em lại ăn mặc như vậy." Ngụy Kim xoa xoa cái mũi, đôi mắt còn nhìn chằm chằm xem Từ Toa.
"Em muốn chơi đùa với lửa sao?" Thẩm Thành đứng lên.
Từ Toa chú ý đến phản ứng giữa háng của anh, làm bộ làm tịch nói: "Chơi với lửa gì chứ? Nghe không hiểu hai người đang nói cái gì hết."
Lúc này Ngụy Kim cũng phản ứng lại, kinh nguyệt của Từ Toa phỏng chừng là đã sạch sẽ rồi.
Anh nằm xuống giường, gối lên cánh tay xem Từ Toa: "Nghe không hiểu cũng không sao, tiểu muội muội thích ăn kẹo que không?"
Thẩm Thành có đôi khi sẽ kêu Từ Toa là tiểu muội muội, thời điểm mỗi lần gọi, Từ Toa đều cảm thấy hưng phấn.
Nhưng thời điểm Ngụy Kim gọi, Từ Toa có chút buồn cười, bởi vì Ngụy Kim so với cô chỉ lớn hơn có hai tuổi thôi, khí chất cũng không có thành thục như là Thẩm Thành.
Kêu cô là tiểu muội muội, cũng nghe chẳng ra có cảm giác gì.
Bất quá vì yêu cầu của cốt truyện (truyện của ba anh chị tự đóng tự xem), Từ Toa không nhịn được cười: "Em không thích ăn ngọt đâu."
"Yên tâm, không ngọt," Thẩm Thành ngồi xuống mép giường, "Lạnh, cứng, bảo đảm em rất thích."
Trong cơ thể Từ Toa tức khắc vọt ra một cổ dâʍ ɖịƈɦ.
Tiểu âʍ ɦộ ướt đẫm rồi.
Ông chủ quả nhiên là ông chủ, một câu nói ra toàn tinh túy, cũng khiến Từ Toa hưng phấn lên.
"Em cũng không biết nữa," Từ Toa đứng trước mặt Thẩm Thành, "Lấy ra cho em nhìn xem xem. Không thích thì em sẽ không ăn đâu."
Ngụy Kim đang nằm nhìn hai người, có chút hưng phấn.
Bà xã của anh, ngay trước mặt anh, còn trêu chọc người đàn ông khác, còn có khả năng sẽ ăn luôn côn ŧɦịŧ của người đó nữa.
Côn ŧɦịŧ của Ngụy Kim cũng đã cứng rắn đứng dựng lên, giống như Từ Toa sắp muốn ngậm vào là côn ŧɦịŧ của mình vậy.
"Vật phẩm rất quý, cần Từ tài vụ tự mình mở ra gói bưu phẩm." Thẩm Thành cường tráng bất động.
Ngụy Kim ở bên cạnh nhìn xem Thẩm Thành chỉ muốn cho anh ta một cái đấm, rất muốn biến thành anh ta, chắc chắn là anh đã sớm cởϊ qυầи cho Từ Toa nhìn rồi.
Từ Toa nhìn mắt Thẩm Thành, thần sắc của anh không chút trịnh trọng, nhưng thời điểm anh không biểu lộ ra cảm xúc gì , liền cảm thấy anh rất đứng đắn nghiêm túc.
Hai tay Từ Toa để trên đầu vai người đàn ông, nhẹ nhàng chậm rãi mà xoa xoa.
Mặt kề sát vào anh, ngậm lấy hôn hôn ở dưới anh, nghe được tiếng hít thở trầm trầm nặng nề.
Thẩm Thành cùng với Ngụy Kim.
Cô nhìn thoáng qua Ngụy Kim, anh ở đối diện nhìn cô bằng một ánh mắt nóng rực.
Từ Toa làm trò trước tầm mắt anh, vươn đầu lưỡi phấn nộn, làm động tác liếʍ một cái.
Hô hấp Ngụy Kim như ngưng lại, Từ Toa đã đem ánh mắt thu hồi trở về.
Tay để ở giữa háng Thẩm Thành, vuốt ve lên xuống: "Xem ra là tiên sinh không có gạt em, thật sự rất cứng nha."
Thẩm Thành một tay chống lên giường căng lên, một tay sờ lên vòng eo của cô, ưỡn hông: "Nếm thử đi."
Từ Toa quấn lấy dây quần anh, Thẩm Thành rất phối hợp mà nâng người lên, để Từ Toa thuận tiện dễ dàng đem quần anh cởi ra.
Thật là thô tráng còn dài nữa.
Đôi mắt Từ Toa ươn ướt.
Hai tay cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ Thẩm Thành, vùi đầu đi xuống.
Qυყ đầυ thật lớn nha.
Trước cô dùng đôi môi đỏ mọng hôn hôn, bị nhiệt độ nó phát ra cực kỳ ấm áp, rất yêu thích nha.
Cô cầm lòng không đậu vươn đầu lưỡi ra, liếʍ liếʍ qυყ đầυ cực đại đỏ bừng.
Ngụy Kim khởi động đầu, tưởng tượng cô liếʍ ʍúŧ ƈôи ŧɦịŧ của Thẩm Thành rất giống với liếʍ ʍúŧ kẹo que.
Cũng ngồi dậy, đem quần mình cởi ra, cùng ngồi song song với Thẩm Thành: "Bà xã, cũng liếʍ ʍúŧ cho anh giống vậy đi."
Từ Toa đem qυყ đầυ của Thẩm Thành phun ra: "Dùng cái gì để liếʍ ʍúŧ đây? Miệng hay là tiểu huyệt?"
Ngụy Kim trước đem tay cô nắm lại gần, cầm ƈôи ŧɦịŧ chính mình gắng gượng: "Miệng."
"Vậy anh từ từ đi," Từ Toa nói, "Là vị tiên sinh này tới trước mà."
"Nhìn không ra a Từ tài vụ," Bàn tay Thẩm Thành men vào trong lớp áo ngực ren bên trong của Từ Toa, xoa xoa vυ' cô, "Miệng nhỏ, mà sức ăn uống lớn như vậy."
-----------------