Cuộc ân ái này vẫn chưa xong, Dương Sơn đem Lương Yến lật qua, để cho cậu quỳ gối trên giường, côn ŧᏂịŧ rơi ra ngoài lại tiếp tục chậm rãi cắm vào trong huyệt, từ phía sau tiếp tục thao cậu, khuôn mặt Lương Yến đỏ bừng, trên mặt tất cả đều là nước mắt, các ngón tay đều co rút, gắt gao nắm chặt ga giường, cái miệng nhỏ nhắn phía trên vì quá sướиɠ mà không thể khép lại làm cho chảy ra nước bọt nhỏ xuống cũng không buồn đi lau, thân thể không nhịn được, nửa người trên đều nằm đến trên giường, chỉ có từ thắt lưng đến mông bị Dương Sơn cầm lấy vểnh lên, giống như một chó mẹ khát tình chờ đợi được giao phối.
"Hắc a, a! A a! Muốn chết, cũng sắp bị làm chết ! Ngô a, thật là sướиɠ, chỗ đó, chỗ đó thật là sướиɠ... A a, a, Aha... Côn ŧᏂịŧ hảo lớn, nóng quá... Ô ô... Trong người, thoải mái..." Lương Yến nức nở khóc ồ lên, thân thể lại dâʍ đãиɠ không ngừng vặn vẹo, mông thịt không ngừng đưa hướng về phía sau, để cho Dương Sơn có thể sáp càng sâu, da^ʍ khiếu triệt để để cho Dương Sơn thao mở, dươиɠ ѵậŧ của cậu run lên, không ngừng bắn tinh, khắp nơi đều là tinh thuỷ, nhục đạo điên cuồng co rút lại, cậu thoải mái đến quên hết mọi thứ chung quanh, hóa thân làm một thư thú dâʍ đãиɠ, thừa nhận bị hùng thú cường bạo gian da^ʍ.
"Không thể lại làm... Thật thoải mái, muốn thoải mái chết... Ngươi, ngươi đỉnh đến... Đỉnh đến tao tâm, lại đỉnh đến... Y a a a! Ngươi, ngươi thật muốn gϊếŧ chết ta... A, a..."
Lương Yến bị thao đến thần hồn điên đảo, chết đi sống lại, thân thể trắng noãn vặn vẹo như rắn, tiểu mông căng thẳng thả lỏng, lại bị nam nhân vỗ làm cho đỏ lên.
"Bốp bốp" vang lên bên tai không dứt, Lương Yến rêи ɾỉ đến khàn cả giọng, ánh mắt của cậu tan rả, mấy sợi tóc xốc xếch dán ở trên mặt, si ngốc mở miệng, nước bọt không cách nào nuốt kịp nên nó liền theo khóe miệng chảy ra.
"Ách a... Hắc... Muốn, muốn hòa tan, trong đầu muốn hòa tan... Y a, a... Thật thoải mái, ta... A a... Ách ách... Không chịu nổi, muốn không chịu nổi... Y..."
Quý Phi trợn mắt há hốc mồm nhìn Lương Yến, cậu vểnh cái mông, bị nam nhân xa lạ thao cả người run rẩy sung sướиɠ, mồ hôi chảy ra như mưa, phía dưới thịt cây lần thứ hai bị thao bắn, Lương Yến đã sướиɠ đến mức rên đều không ra tiếng, chỉ có thể mở miệng ra, không tiếng động rên, mặt của cậu đối diện Quý Phi, lúc này trên mặt tất cả đều là tràn đầy mê say cùng dâʍ ɭσạи, căn bản không để ý tới Quý Phi ở cách đó không xa.
"Muốn bắn, Aha! Muốn bắn... Muốn, muốn ra ... sướиɠ quá... Thật, thật là lợi hại... A a! Bắn! Bắn a a a!"
Lương Yến ý loạn tình mê cao giọng thét chói tai, hạ thân điên cuồng co quắp, tính khí cứng ngắt ướt dầm dề dùng sức tuốt động, lỗ niệu đạo mở ra, một đại cổ tinh thủy bạch sắc bắn ra ngoài, cái bụng bằng phẳng co rút rung động, hai đùi chợt khép lại mài động, thấp thoáng có thể thấy thịt huyệt phía dưới co rút lại thật lợi hại!
"Bắn, bắn ra ... Phía trước bắn ra ... Huyệt, huyệt trong cũng, cũng... A a... chảy nước, lại chảy nước..." Lương Yến nước mắt chảy đầy khuôn mặt, cuồng loạn lắc đầu, "Là đi tiểu, là tiểu sao... Chảy không ngừng, a a... Đi tiểu ra... Huyệt trong, hòa tan..."
Quý Phi quả thực không biết nên nói cái gì, giống như Lương Yến chưa thấy qua bộ dạng y bị nam nhân sáp, y cũng cho tới bây giờ chưa thấy qua Lương Yến lộ ra vẻ mặt như thế, nó... nó thoải mái tới như vậy sao?
Quý Phi không làm sao dám tin tưởng, y cũng đang bị người cắm đâu, nó có cái tư vị gì chẳng lẽ y không biết sao, thoải mái là thoải mái, nhưng làm sao có thể sẽ đến mức độ bị thao bắn ra, có lẽ là thân thể Lương Yến quá mức nhạy cảm, chẳng lẽ là trời sinh dâʍ đãиɠ? Nhưng thân thể Lương Yến không ai rõ ràng hơn y, dâʍ đãиɠ là dâʍ đãиɠ, nhưng không thể nào nhạy cảm đến loại trình độ này.
Hay là... Do cái tên nam nhân xa lạ - Dương Sơn này có chỗ gì đó bất thường?
Chắc chắn là như vậy, chuyện phát sinh tiếp theo chứng thực suy đoán của y, Quý Phi chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Sơn không ngừng nghỉ chút nào lại đem Lương Yến thao bắn hai lần. Bản thân hắn vẫn như cũ sinh long hoạt hổ, một điểm muốn bắn cũng không có, loại lực kéo dài này quả thực quá kinh người, ngay cả một người lạnh lùng như thụ quân Quý Phi, cũng không nhịn được có chút xao động.
"Nha a a... Hắc ách... Muốn bay... A, a, ách... Ta, thoải mái... Thật thoải mái a a... Thân thể, thoải mái đến muốn hỏng... A a a..." Lương Yến liều mạng há mồm thở dốc, tóc đen mất trật tự, tiêu cự sớm tan rã, hai gò má đỏ muốn nhỏ ra máu, toàn thân là mồ hôi chảy ròng ròng, tứ chi như dây leo gắt gao quấn ở trên người nam nhân, hai chân ở bên hông nam nhân quấn chặt, kéo đều kéo không ra, "Thật là giỏi, ngươi thật giỏi a! Thật là lợi hại! Ta bắn ra ngoài hết rồi, không còn gì để bắn nữa a... Cao trào, rất nhiều lần, hắc, hắc... Ô ô, hắc a a... Tha, tha cho ta đi..."
Lương Yến hết kêu lại nhịn không được ô ô khóc lên, hạ thể lại mãnh hướng về phía sau đĩnh, nghênh hợp nam nhân thao vào càng sâu hơn, hai chân của cậu càng lúc càng mở lớn, thịt cây bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ liên tục.
Phùng Hàn Long đang đè ở trên thân của Quý Phi ánh mắt cũng không nhịn được hướng chỗ đó nhìn, gã nhìn đương nhiên là thụ quân Lương Yến, bởi vì không rất chú ý Dương Sơn, cho nên không nhìn ra trong đó có vấn đề, chỉ thoạt nhìn tiểu mỹ nhân thanh thanh tú tú không nghĩ tới ở trên giường sẽ dâʍ đãиɠ như vậy, so sánh với bên này thì Quý Phi có chút lãnh đạm, Lương Yến không biết tốt gấp bao nhiêu lần, nếu như có thể đổi lại cho nhau thì tốt biết mấy...
Gã và Dương Sơn quá quen, cũng không kia sao nhiều lo lắng, nếu nghĩ tới đây, tựu kiền thúy đứng lên, trực tiếp đối trên giường Dương Sơn nói, "Huynh đệ, hai ta có thể đổi chỗ cho nhau không?"
Động tác của Dương Sơn dừng lại, nhìn bên kia liếc mắt, thực ra trong lòng hắn không phải là đặc biệt tự nguyện. Thứ nhất thụ quân Quý Phi này cũng không phải đối tượng nhiệm vụ, còn mới vừa bị người khác thao qua, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn còn trong tiểu huyệt của y, hắn không có khẩu vị nặng như vậy. Thứ hai trong lòng hắn biết Phùng Hàn Long bất mãn, nhưng đây chính là phần vấn đề kĩ xảo, lúc trước hắn ở trong thế giới gốc cho dù không có hệ thống, cũng đã từng đem mấy cái trinh tiết liệt phụ thao thành da^ʍ oa đãng phụ, Phùng Hàn Long chỗ nào có thể cùng hắn so sánh. Bây giờ còn có thể dùng Lương Yến càng thêm dâʍ đãиɠ để che dấu một chút, nhưng nếu như trao đổi, hắn thao Quý Phi rêи ɾỉ đến mất lí trí, Lương Yến thì không thể bị Phùng Hàn Long thao thành như vậy, tình huống kia liền rất rõ ràng, phỏng chừng hắn sẽ xong đời.
Vì vậy hắn nói, "Hay là thôi đi, vợ bạn không thể lấn, y làm sao cũng là sẽ gả cho ngươi, để cho ta làm không tốt đâu."
Phùng Hàn Long ngẫm lại làm chuyện như vậy cũng không tốt lắm. Vì vậy chỉ nói "Có cưới hay không còn không phải dựa vào câu nói của ta quyết định hay sao", nói rồi không nhắc lại chuyện này nữa. Hai người xong chuyện, mặc quần liền ra khỏi dân cư, lúc gần đi Dương Sơn trong lúc lơ đảng một chút nhìn thoáng qua, lại phát hiện Quý Phi sắc mặt không vui trừng mắt hai người, cũng không biết là bởi vì bị người cường bạo, hay là bởi vì bị Dương Sơn cự tuyệt, bất quá bị Dương Sơn nhìn chằm chằm, trong ánh mắt y càng thêm tức giận.
Quả nhiên hệ thống nêu lên hắn, "Hệ thống phân tích thanh tính phúc của nhân vật Quý Phi bị giảm xuống, kí chủ có thể lựa chọn có hoặc không công lược, sau khi công lược thành công sẽ có thưởng một ít tích phân."
Dương Sơn cân nhắc một chút, vẫn là cự tuyệt, nguyên chủ cũng chỉ có Phùng Hàn Long là hảo bằng hữu, bản thân còn dùng thân phận của người ta, cũng không tự tiện biến nguyên chủ thành một người cô đơn được, bằng hữu vẫn nên phải có đi, huống hồ chỉ có một ít tích phân, cũng không có tác dụng quá lớn.
Dương Sơn suy nghĩ cẩn thận, liền bước đi cũng không quay đầu lại, cũng không có đem phẫn nộ của Quý Phi để vào mắt.
Sau lại vài ngày, Dương Sơn hầu như hàng đêm đều phải ở trong phòng nhỏ của Lương Yến. Lương Yến sắp kết hôn rồi, hắn dự định trước khi cậu thành hôn đem thanh tính phúc của Lương Yến đạt đến 100%, cho nên phải chuyên cần một chút. Nhưng bất ngờ là tiểu tao hóa kia rất nhiệt tình, cùng hắn triền miên không dứt, nghe nói ban ngày cũng không cùng Quý Phi dây dưa, một lòng chỉ nhào lên người nam nhân, quan hệ tự nhiên cũng bị chặt đứt, mọi chuyện diễn ra như vậy mãi cho đến Lương Yến thành hôn.
Các nghi thức cử hành hôn lễ ở đây rất giống với kiểu hôn lễ Trung Quốc truyền thống ở thế giới gốc của hắn, rước dâu cũng là kiệu hoa lớn tám người khiên --> bái thiên địa --> vào động phòng. Bất quá bởi vì Lương Yến chỉ là người hầu của Quý gia, gả lại là người làm cũng giống như cậu, nên liền lượt bỏ nghi thức rước dâu, chỉ đơn giản là bái thiên địa, làm tiệc rươu cũng không lớn, Quý viên ngoại cùng phu nhân chỉ ở tiệc rượu mặt mày rạng rỡ coi như là cho cha mẹ Lương Yến mặt mũi, tới tham dự đa số vẫn là nô bộc đứa ở trong nhà, nhưng cũng náo nhiệt, rộn ràng. Dương Sơn đã sớm tìm Lương Yến muốn thiệp mời, lúc này cũng lăn lộn giữa mọi người, lấy thân phận bạn tốt Lương Yến chuốt rượu tân lang.
Đến sau nửa đêm, tân lang mới được trở về động phòng, tiệc rươu mới tán đi, những người khác đều lục tục rời đi, chỉ có Dương Sơn còn mài cọ giữ lại, thừa dịp người không chú ý, cũng lặng lẽ sờ mó tới trước của tân phòng.
Lương Yến đang đội khăn voan ngồi ở hỉ trên giường, trong tay khẩn trương vò vò hỉ phục tay áo, trong lòng vừa chờ mong vừa thấp thỏm. Cậu đã kết hôn rồi, thành vợ của một người nam nhân khác, có thể cậu đã không phải là xử nữ, nhưng cậu đã hưởng qua tư vị nam nhân, không biết tân lang là hình dạng gì. Cậu suy nghĩ trong lòng "Chỗ đó của hắn có lớn giống như Dương Sơn, còn có nó nóng như lửa, có thể đem mình thao sướиɠ như điên hay không? Hoặc là... So với Dương Sơn còn lớn hơn?" Nhớ tới tân lang Lý Bình An kia có khí lực lớn, cậu đã cảm thấy kích thước nơi đó khẳng định cũng không nhỏ hơn bao nhiêu, nghĩ tới đây, thân thể cậu chợt bắt đầu dần dần ngứa ngáy động tình.
Lý Bình An làm sao vẫn chưa trở lại, cậu đã, đã bắt đầu muốn a... (//ω//)
Một mình Lương Yến ngồi ở trên giường bắt đầu động tình, phía dưới thịt cây gắng gượng đứng lên, qυầи ɭóŧ tơ tằm cũng dần dần ướŧ áŧ, nếu không phải sợ không biết lúc nào Lý Bình An liền đẩy cửa tiến đến, sẽ chừa cho gã ta một ấn tượng xấu, Lương Yến từ sớm liền không nhịn được bắt đầu an ủi mình.
Cậu tràn đầy mong đợi chờ, kết quả đến sau nửa đêm, lại chờ được một con quỷ say.
Thực ra tửu lượng của Lý Bình An trong ngày thường không sai biệt lắm, chính là ngày hôm nay rất cao hứng, lại bị mọi người mãnh liệt chuốt rượu, lúc này mới say, bước đi đều lung lay lúc lắc, thiếu chút nữa đυ.ng vào cây cột trước cửa, vừa vào cửa cũng không nhớ ra được các loại lễ tiết vén khăn voan gì đó, say khướt liền nhào tới trên người Lương Yến. Lương Yến lại càng hoảng sợ, không phòng bị đã bị áp đến trên giường, đầu còn bị đập vào thành giường cũng không nhẹ, nhất thời tức giận cậu liền nhấc khăn voan lên, trừng mắt nhìn nam nhân trước mắt.
Lý Bình An hắc hắc cười khúc khích, nhìn người vợ mình mới cưới, vựng vựng hồ hồ gã ta liền gặm cắn môi cậu, trong miệng một cổ mùi hôi của rượu nồng nặc, huân Lương Yến đến muốn nôn. Lương Yến thẳng thắn trực tiếp đem gã ta đạp xuống giường, làm cho gã ta nằm trên mặt đất. Cậu vừa tức vừa thất vọng ngồi dậy, lòng nói lẽ nào cái này chính là đêm động phòng hoa chúc của mình sao? Cùng trong tưởng tượng của cậu tuyệt đối không như nhau!
Lương Yến tức giận một chút, rồi cậu lại an ủi mình, Lý Bình An trong ngày thường nhìn vẫn là thật thà, có lẽ là do uống say mới như vậy. Mặc kệ nói sao thì một đêm này cũng phải hảo hảo vượt qua, vừa lúc còn có thể thừa dịp Lý Bình An say rượu, đem chuyện mình không phải là xử nữ che giấu đi. Vừa nghĩ như vậy, trong lòng cậu lại ổn định một chút, cậu xuống giường đem Lý Bình An đở lên giường, cỡi quần áo của gã ta, chỉ để lại qυầи ɭóŧ, sau đó đem hỉ phục đỏ thẫm trên người cởi bỏ sạch sẻ, quay đầu quan sát Lý Bình An thân bắp thịt rắn chắc, trên ngực còn có rất nhiều lông ngực rậm rạp, nhìn thôi đã thấy dũng mãnh rồi. Cậu nhịn không được mà nuốt một ngụm nước bọt, bò lên giường, ngồi chồm hỗm ở trên đùi Lý Bình An, ngón tay kéo qυầи ɭóŧ gã ta, tràn đầy mong đợi chậm rãi kéo đi xuống.
Côn ŧᏂịŧ Lý Bình An lộ ra, Lương Yến vừa nhìn, nhất thời thất vọng không cách nào nói nói, cậu tiếp xúc qua nam nhân không nhiều lắm, ngoại trừ thụ quân Quý Phi, thì chỉ có cùng công quân Dương Sơn làʍ t̠ìиɦ qua, tự nhiên sẽ lấy tiêu chuẩn của Dương Sơn để cân nhắc công quân khác. Chắc hẳn phải vậy, cái này bất quá kích thước Lý Bình An chỗ nào có thể so sánh với thiên phú dị bẩm lại có hệ thống gia trì của Dương Sơn, phỏng chừng cho dù cương hoàn toàn thì kích thước đều so ra kém Dương Sơn không cương, Lương Yến nhất thời hối hận không có xem côn ŧᏂịŧ trước của Lý Bình An một chút cái, vừa nghĩ tới sau này bản thân cũng chỉ có thể cùng côn ŧᏂịŧ kích thước nhỏ của nam nhân sinh hoạt, cậu đã cảm thấy tương lai u ám không gì sánh được, một điểm tình thú đều không đề được tới.
Cậu không cam lòng đưa tay cầm côn ŧᏂịŧ mềm kia tuốt động đứng lên, trong đầu cậu nghĩ nó nhỏ một chút cũng không sao, chỉ cần lực kéo dài cực tốt là được, hơn nữa thêm chút kỹ xảo, mình cũng chưa hẳn không thể nhận được thỏa mãn. Lý Bình An rất nhanh bị tuốt đến hăng hái, tiếng thở dốc càng ngày càng nặng, phía dưới côn ŧᏂịŧ cũng chậm chậm đứng lên, nhưng Lương Yến tâm tình lại không tốt hơn chỗ nào, hưởng qua cái loại sơn trân hải vị của Dương Sơn, cậu sao có thể nuốt xuống cháo trắng được.