Tựa hồ giống như chứng minh những lời hắn nói, bên cạnh Quý Phi bị Phùng Hàn Long thao đến không có chịu được sức hấp dẫn côn ŧᏂịŧ nam nhân, bị thao ngao ngao kêu to.
"A a... A... A... A ân... Đừng, đừng sâu như vậy... Muốn phá... Ruột muốn bị đâm thủng a... A a..." Quý Phi từ giãy dụa biến thành nghênh hợp, khuôn mặt Phùng Hàn Long đỏ lên, gắt gao cắn răng, tựa hồ nghẹn một hơi thở, không đem Quý Phi thao nát là không được.
"Ngươi xem, " Dương Sơn cười nói với Lương Yến, "Ta nói không sai chứ, y có đúng hay không đặc biệt thoải mái."
Lương Yến mặt càng đỏ hơn, cậu từ nhỏ liền ở cùng với Quý Phi, sau lại bị Quý Phi lôi kéo an ủi cho nhau, nhưng chưa từng có nghe qua Quý Phi phát ra thanh âm như vậy, quả thực rất... Rất... Rất dâʍ đãиɠ...
Bản thân nếu như bị nam nhân cắm vào, cũng sẽ phát ra thanh âm như vậy sao...
Lương Yến không hiếu kỳ là gạt người, cậu tuy rằng rất thích Quý Phi, cũng rất thích hai người an ủi lẫn nhau. Nhưng cậu vẫn thỉnh thoảng lén nghe được những thụ quân khác đàm luận về chỗ đó của công quân bản thân lớn và lửa nóng như thế nào đem mình làm cho thoải mái như thế nào, cậu cũng là âm thầm hâm mộ. Chỉ là nơi đó của thụ quân lực kéo dài cũng không tốt, Quý Phi cắm vào qua cậu một lần, cậu còn chưa có cảm thấy sảng khoái thế nào thì Quý Phi cũng đã xuất ra, cậu rất thất vọng. Ngày hôm nay cuối cùng cũng hai người nghĩ ra một ý kiến hay, lấy cây mộc côn mài nhẵn bóng, làm hai đầu mộc côn thành hai côn ŧᏂịŧ, kết quả mới thoải mái không bao lâu, đã bị người xông vào, còn biến thành như vậy.
Quý Phi bị nam nhân thao thoải mái, mà bản thân bên này cũng có côn ŧᏂịŧ thật của nam nhân, liền ở trước mặt mình, cài này còn rất lớn a. Lập tức sẽ cắm vào huyệt nhi bản thân... Lương Yến nuốt ngụm nước miếng, thân thể càng động tình lợi hại hơn.
Dương Sơn xem thấu khát vọng của cậu, cũng không nói lời vô ích, phía dưới Lương Yến sớm liền chuẩn bị xong, hắn trực tiếp bỏ qua bước chuẩn bị, nắm lấy bắp đùi của cậu để cho cậu kẹp lấy hông của mình, rồi mới đỡ đại nhục bổng, dùng qυყ đầυ đỉnh mở cửa huyệt, vô cùng hung mãnh mà phá vỡ dũng đạo ấm áp ướŧ áŧ kia, từng chút một đem côn ŧᏂịŧ dữ tợn thô dài của bản thân lắp tràn đầy huyệt bích.
"A a a! Y nha! A! A!" Lương Yến trợn to hai mắt, hai đùi dùng sức gắt gao quấn lấy thắt lưng Dương Sơn, cả người đều cương cứng, rất sâu bên trong bị côn ŧᏂịŧ vừa to dài vừa nóng bỏng mà phá vỡ, trực tiếp đυ.ng phải cổ tử ©υиɠ bên trong, một loại kɧoáı ©ảʍ xen giữa với hơi đau trong nháy mắt tràn ngập toàn thân cậu, vừa chua xót vừa sướиɠ làm cho thắt lưng của cậu đều đã tê rần, bên trong như là có một thiết côn đốt đỏ khi tiến vào: nóng hỏi, cường tráng, cứng rắn... Lương Yến chưa từng có trải qua loại cảm giác này, thân thể như một cái chốt thoáng cái bị mở ra, cậu cảm giác trước mặt mình mở ra một cánh cửa, phía sau là một một toàn bộ thế giới mới.
Đây là côn ŧᏂịŧ nam nhân sao... Đây là cảm giác chân chính bị thao làm sao...
Lương Yến run rẩy thở ra một hơi thở, nhỏ giọng khóc thút thít.
"Có đúng là rất thoải mái hay không ?" Dương Sơn tiến đến bên tai cậu, ngậm rái tai của cậu, "Nói cho ta biết cảm giác của ngươi, so với lúc ngươi ở cùng với Quý Phi, cảm giác có sướиɠ hơn hay không?"
"Ô ô... Ách..." Lương Yến dùng thanh âm nhỏ hơn thút tha thút thít trả lời, "Thư, thoải mái... Thoải mái hơn..."
"So với mộc côn tử thì sao?"
"A... Lớn hơn... Càng thô... Ân a... Còn có càng, càng nóng... A... Đau quá... Có điểm đau... Ân..." Lương Yến nhịn không được ôm cổ Dương Sơn, chỗ yếu đuối lần đầu tiên bị cái đồ vật to lớn này banh ra, hơi đau đớn làm cho cậu nhịn không được hướng về phía đầu sỏ gây nên mà làm nũng, trong tiềm thức khẩn cầu đối đãi càng ôn nhu.
"Đau? Lập tức không đau, thả lỏng." Phía dưới Lương Yến quá chặt, quả nhiên còn chưa có chân chính tiếp nhận nam nhân, Dương Sơn cũng bị cậu mυ'ŧ chặt chịu không nổi, thở phì phò bắt đầu tốc độ trừu sáp côn ŧᏂịŧ càng nhanh hơn, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, cuối cùng quả thực chính là mưa rền gió dữ tàn phá đóa kiều hoa dưới thân. Lương Yến bị thao đến dục tiên dục tử, thân thể quả thực muốn không chịu nổi cái cảm giác như hồng thủy ập tới này, cậu bắt đầu thét lên giãy dụa đứng lên.
"Không muốn! A a... Không muốn, nhanh quá a... Hắc a! A a! Y! A, a, a a! Muốn chết... A, a... Thật là giỏi... Y a... Không muốn! Không nên đυ.ng chỗ đó... Hắc..."
Lương Yến cuồng loạn ở trên gối đầu đong đưa đầu, mồ hôi ẩm ướt tóc dán tại trên gương mặt, khóe miệng không kép lại được để lại vài nước bọt, ánh mắt đều tan rả, thân thể bị đỉnh quá lợi hại, tay cậu trên không trung lung tung quơ, cuối cùng trở tay bắt được lan can gỗ đầu giường, nỗ lực thừa nhận nam nhân xa lạ xâm phạm, dươиɠ ѵậŧ đã sớm vào thời điểm tiểu huyệt đang bị cắm vào đã dựng đứng lên, lúc này theo thân thể lắc lư mãnh liệt, theo lỗ tiểu chảy ra tinh thủy dính loang lổ khắp nơi trên người hai người, mắt thấy sẽ đến cực hạn.
"Huyệt bên trong... Huyệt bên trong thật là sướиɠ..." Lương Yến ý loạn tình mê nức nở, "Làm sao lại thoải mái như vậy a... Hắc... Huyệt bên trong... Rất thư thái... Bị côn ŧᏂịŧ thao, thao thật thoải mái... Nóng quá, thật là mạnh a, ách a a..."
Bị nam nhân thao kiền chính là tư vị như vậy sao? Trách không được những thụ quân kia cũng mê luyến loại cảm giác này. Lương Yến cảm thấy mình cũng yêu, yêu cảm giác bị đại nhục bổng của nam nhân hung hăng sáp thao, những thứ đồ khác lại cũng không thể thỏa mãn cậu nữa rồi.
"Nha ân! Đυ.ng phải... Lại đυ.ng phải a... Ngươi, ngươi thật là lợi hại... Quá mạnh, mạnh... Bên trong, cũng bị ngươi thao nát rồi... A a, chỗ đó, chỗ đó... Y ách..."
Tường thịt mềm mại bị dương cụ phủ đầy gân xanh dữ tợn nhanh chóng ma sát, vừa đau vừa thoải mái, không bao lâu đã bị mài đến co rút, cổ tử ©υиɠ giấu ở tận cùng bên trong bắt đầu ngứa ngáy không rõ. Cậu đang muốn cầu xin, lại bị lớn qυყ đầυ hung hăng thoáng cái đυ.ng phải tao tâm, Lương Yến phóng đãng khóc kêu một tiếng, móng tay sau lưng Dương Sơn cào ra vài đạo vết máu, tường thịt không bị khống chế co rút lại đến mức tận cùng, sau đó liều mạng co rút, một cổ dâʍ ŧᏂủy̠ nóng hỏi từ bên trong phun ra, toàn bộ tưới lên trên qυყ đầυ Dương Sơn, dươиɠ ѵậŧ phía trước của Lương Yến vừa lúc để ở bụng Dương Sơn, cậu khó nhịn dùng qυყ đầυ đi ma sát, tinh thủy chợt phun ra!
"Bắn, bắn, ân a, hắc, hắc, lại bắn, lại muốn bắn, y a a --!" Ánh mắt Lương Yến đã sớm tan rã, thân thể bỗng nhiên buộc chặt, hung hăng run rẩy, thắt lưng cậu động vài cái, nhục đạo trong tuôn ra một cổ dịch nóng, đúng là phun trào!
Lương Yến bắn tinh, Dương Sơn lại cao hứng, liền đỉnh cũng không dừng một chút, tiếp tục đỉnh côn ŧᏂịŧ hung hăng thao kiền Lương Yến. Lương Yến bị đỉnh hoảng lên, đầu cậu muốn đυ.ng phải lan can, Dương Sơn đem cậu kéo xuống, côn ŧᏂịŧ sáp càng sâu, trực tiếp đâm đến bên trong cổ tử ©υиɠ mềm mại kia. Lương Yến muốn phát điên rồi, thân thể mới vừa trải qua cao trào nên còn rất nhạy cảm, vốn là sờ một cái đều run rẩy. Nên cậu bị hắn thao đến phát khóc, ôm cần cổ Dương Sơn ngao ngao cầu xin.
"Từ bỏ, không muốn lại cắm... Để cho ta nghỉ ngơi một chút, a Aha... Ô ô... Thật là giỏi, ngươi thật giỏi a... Ngao a... Không được, ta không được... Sẽ bị làm chết ! Ân! Ân! Ngô a a... Không được! Muốn chết! Muốn chết a! Ngươi sẽ thao chết ta mất! Hắc a y!"
Lương Yến thanh âm không khống chế được, càng lúc càng lớn tiếng, đến cuối cùng là đang hô hoán. Kết quả làm bên kia chú ý, Quý Phi ngay từ đầu cũng bị Phùng Hàn Long sáp rất thoải mái, nhưng dù sao Phùng Hàn Long không có kinh nghiệm gì, chỉ biết đấu đá lung tung, cũng không giống như Dương Sơn có kỹ xảo tốt, cho nên Quý Phi căn bản không có sướиɠ như Lương Yến, y rất nhanh thấy bên kia, tình nhân của mình bị nam nhân khác thao làm tiểu huyệt, nhất thời kích động giãy dụa đứng lên, cố sức đẩy Phùng Hàn Long ra, "Buông Tiểu Yến ra! Đừng đυ.ng vào cậu ấy!"
Làm cho Phùng Hàn Long tức giận đến nhịn không được, gã tát một cái "Bốp" lên trên mặt Quý Phi, hung ác độc địa mắng y, "Ngươi cái này đồ đê tiện, bản thân bị nam nhân thao thoải mái, còn muốn tiểu tình nhân của ngươi? Hừ, ngươi cho là cậu ta là cái thứ tốt gì, ngươi xem cậu ta bị Dương Sơn thao thoải mái hơn, ngươi còn muốn người như vậy, ngươi có đúng hay không bị coi thường!"
Giọng điệu này là vừa tức vừa bất đắc dĩ, mắt thấy Quý Phi nɠɵạı ŧìиɧ cùng người khác lăn cùng một chỗ, cái này làm cho tâm của Phùng Hàn Long liền rét lạnh. Bây giờ là càng xem càng cảm thấy Quý Phi không vừa mắt, ở chỗ này thao y bất quá là bởi vì nghẹn một hơi, kết quả Quý Phi lại vẫn ngay trước mặt gã tìm gian phu của y, đây chính là rất khi dễ người, y không muốn cho người đừng đυ.ng tên gian phu kia sao? Vậy gã để Quý Phi xem thật kỹ một chút Dương Sơn là làm sao thao kiền Lương Yến, để cho y nhớ kỹ giáo huấn này!
Hắn đem Quý Phi từ dưới đất kéo về một phương hướng, lưng hướng lên trên, để cho mặt của y đối diện hạ thể đang liên kết của Dương Sơn cùng Lương Yến, vừa lúc có thể thấy rõ ràng hình ảnh hai người làʍ t̠ìиɦ, kết quả cũng không biết làm sao, Quý Phi trợn to hai mắt, liền thấy Lương Yến phóng đãng cầm lấy lan can, nỗ lực ưỡn ngực đem đầṳ ѵú hướng nhét vào trong miệng Dương Sơn, thịt huyệt bị côn ŧᏂịŧ to lớn banh ra đến cực hạn, dươиɠ ѵậŧ lần thứ hai co quắp vài cái, từng cổ một tinh thủy phun tung toé, Lương Yến cơ hồ là thét lên "A! A! A!" Vừa khóc vừa bắn tinh.