Siêu Cấp May Mắn Làm Ruộng Ở Tinh Tế

Chương 23

“Nơi có sương mù bao phủ?” Tô Đường tái nhợt nắm được từ ngữ mấu chốt.

“Đúng vậy. Chờ sau này con mạnh mẽ hơn, ta sẽ dẫn con vào Sương Thành chân chính!” Ise gật đầu, nhìn thoáng qua tầng mây lượn lờ ở đáy vực, ra quyết định: “Nếu phía dưới thật sự có mạch khoáng, chỉ với sức của hai chúng ta không có khả năng khai thác hết. Hơn nữa vô cùng có khả năng sẽ bị các phương thế lực theo dõi, cùng đế quốc hợp tác là cách làm an toàn nhất, hữu hiệu nhất.”

“Vâng. Con nghe theo giáo sư.” Tô Đường cong mắt cười gật đầu, cô cũng không tham lam. Nếu có thể phân một ly canh vậy cũng tốt.

Ise thấy cô thông minh như vậy, cũng vui mừng gật gật đầu. Bây giờ hắn đã hoàn toàn tháo bỏ băn khoăn. Một người vừa có thể cảm nhận được mạch khoáng ở đáy vực, vừa là tinh thần lực giả cấp S. Hơn nữa đối phương tuổi còn nhỏ đã phải tiến vào sương mù chi thành mưu sinh.

Ise cảm thấy lòng dạ sắt đá của bản thân như bị chạm một cái đã trở nên mềm mại, ê ẩm. Có một học sinh không tệ, về sau chờ bệ hạ tỉnh lại, không ai có thể cười nhạo hay công kích hắn là người cô đơn nữa.

Ở Sương Thành không thể liên hệ đến năm đại tinh vực, chỉ có thể thành lập mạng cục vực thực tế ảo bản địa, Ise liên hệ bộ khu đóng quân cũ ở Sương thành: “Mã Sâm, có thể giúp ta liên hệ đến bộ tài chính Kiều Vi Ngôn không? Ta ở sương mù chi thành, có việc gấp tìm ông ta.”

“Đại nhân, ngài chờ một lát, tôi lập tức giúp ngài đi tìm bộ trưởng Kiều.” Đối phương có chút kích động, muốn nói lại thôi, “Đại nhân, ngài hiện tại sống tốt không?”

“Cảm ơn, ta vẫn tốt.” Ise nhìn thoáng qua học trò nhỏ, tiểu Tô Đường trắng trẻo đáng yêu, đáy mắt hiện lên mỉm cười.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, mọi người đều rất nhớ ngài.” Đối phương nói xong liền gấp rút mà treo điện thoại. Tô Đường còn hư hư thực thực nghe thấy giọng anh ta có chút nghẹn ngào, cảm thấy quân nhân tinh tế có chút đáng yêu. Cô bỗng nhớ đến những chiến hữu đáng yêu của mình ở kiếp trước, hy vọng mọi người ở thế giới song song đều mạnh khỏe.

“Đi thôi, bộ tài chính Kiều Vi Ngôn là lão hồ ly già nhất, gian nhất ở đế quốc. Thừa dịp lão chưa tới, chúng ta xuống trước lấy ít lợi tức.” Ise nhìn đáy vực sâu không thấy điểm dừng, chậm rãi nói: “Cô Hoạch điểu thích hang động ẩm ướt lạnh lẽo, cũng rất ham ngủ, chỉ ra ngoài hoạt động vài lần trong năm. Chúng ta cẩn thận một chút, đừng kinh động bọn nó.”

“Dạ.” Tô Đường gật đầu đáp, đôi mắt cẩn thận quan sát khắp nơi.

Hai người dọc theo rừng rậm từ vách đá bắt đầu bò xuống, đi thăm hang ổ của bọn Cô Hoạch Điểu.



Vách đá trong rừng rậm nhìn như sâu không thấy đáy nhưng thực ra lại không sâu. Tô Đường kéo một dây leo to gần bằng nửa thân người trên vách đá, giẫm lên đá, đi theo thầy Ise, từ từ bò xuống.

Trên đường đi xuống đáy vực, Ise đã dạy cô cách khống chế tinh thần lực của mình.

"Chỗ mạnh mẽ nhất của Triệu hồi sư chính là có thể sử dụng tinh thần lực của mình để xây dựng nên một thế giới xinh đẹp lộng lẫy. Trước tiên con hãy cảm nhận những sợi tinh thần lực như tơ nhện sau đó để chúng rời khỏi cơ thể, sử dụng chúng huyễn hóa ra vạn vật trên thế giới, tinh thần lực càng mạnh thì đồ vật được tạo ra càng chân thật càng mạnh mẽ. Ví dụ như tinh thần lực hình lưới, hình vũ khí, mà những triệu hồi sư hàng đầu có thể biến tinh thần lực thành dị thú chiến đấu."

Nhóm dịch: Nhà YooAhin