Cởi xuống nội y của người nọ, lộ ra tảng lớn da thịt láng mịn trắng nõn. Vạt áo bị hắn kéo ra hơn nửa, hai núʍ ѵú hồng xinh lõα ɭồ trong không khí, giống như bị nhiễm lạnh mà khẽ run nhẹ, chậm rãi dựng đứng.
Côи ŧɧịt̠ bự nhìn thấy hai núm ti kia thì cương đến phát đau, lỗ niệu đạo rỉ ra chất lỏng, thấm cả vào vải quần.
Bầu ngực tuy phẳng lì, nhưng xúc cảm rất tuyệt, đàn hồi co dãn, mê người nhất chính là hai viên anh đào đỏ tươi kia, trông đĩ đượi vô cùng, kích cỡ tương đương nữ nhân, thậm chí còn xuất sắc hơn. Chẳng có nam nhân nào nhìn thấy đầṳ ѵú dâʍ đãиɠ thế này mà không muốn chà đạp cả.
Hiển Thịnh thè ra đầu lưỡi, dùng bựa lưỡi hung hăng liếʍ hút lấy hai viên anh đào, tức khắc chất giọng ôn nhã của Tân Du biến đổi cái một, tiếng rêи ɾỉ chứa đựng chút ý tứ thỏa mãn. Nhưng biểu tình vẫn mơ mơ màng màng, mặc cho nam nhân tùy tiện đùa nghịch thịt vυ' mẫn cảm.
Dáng vẻ này của y càng làm Hiển Thịnh tăng nhanh tốc độ liếʍ láp, hàm răng ra sức gặm cắn đỉnh vυ' làm người nọ bật lên từng tiếng nỉ non nhỏ vụn. Xem đến đôi mắt vẫn còn đang vây phủ trong sương mù, có chút đáng thương tội nghiệp, tim hắn như thắt lại, mới quyết định hôn môi an ủi y một hồi, đối phương dường như cảm nhận được mà thoải mái nheo mắt, trông đáng yêu cùng cực. Thấy y như thế hắn lại càng thêm mạnh bạo liếʍ mυ'ŧ, lực hút lớn đến nỗi cả bầu vυ' đều bị kéo ra đằng trước, tạo nên cảnh tượng da^ʍ mỹ tột độ.
"Ưʍ... Sướиɠ quá..."
Bầu vυ' trắng nõn in hằn ấn đỏ, lại thêm nghe được người nọ rêи ɾỉ kêu sướиɠ, hắn rốt cuộc nhịn không được cũng tự cởi hết xiêm y, đặt cự căn nóng hổi dữ tợn đè lêи đỉиɦ vυ' nhọn.
Hiển Thịnh cởϊ áσ lộ ra thân hình hoàn hảo. Bởi do từ nhỏ đã tập võ, luyện ra một thân cơ bắp vừa săn chắc vừa mềm mại, cương nhu có đủ, tính tình hắn tuy có chút kiêu căng nhưng ở phương diện luyện võ chưa bao giờ lơ là. Cộng thêm đã từng ở doanh trại một khoảng thời gian, mỗi buỗi sáng đều đặn tập thể dục, thành thử ra da thịt không trắng nõn như các cậu ấm khác, mà có màu lúa mạch khỏe mạnh.
Cự căn bên dưới lại càng khiến đa số nam nhân hổ thẹn, chưa cương đã nặng trĩu một đùm, khỏi cần nói sau khi cương lên, căn thịt trông cực kỳ dữ tợn tới mức nào, màu đỏ tím sậm, lông ©ôи ŧɧịt̠ tuy nhiều như rừng nhưng vẫn có thể thấy được chủ nhân của cây hàng này thích sạch sẽ, vì chỗ đó đã được tẩy rửa kỹ càng.
Tân Du cảm nhận được gậy thịt nóng bỏng đang cọ xát vân vê đầṳ ѵú, lỗ bướm không một ai biết kia lập tức rục rịch chảy nước, chóp mũi ngửi được mùi hương mê người từ ©ôи ŧɧịt̠ bự, cơn đói bụng không biết từ đâu xông đến, y chợt nảy ra ý muốn dùng môi lưỡi đi nếm thử ©ôи ŧɧịt̠ quyến rũ này.
Nam nhân đang dùng cự căn trêu đùa y, là người trong bức họa, cũng là người xuất hiện không biết bao lần trong mơ, tuy những giấc mơ như vậy không thường xuyên xảy ra, nhưng với tần suất y nhung nhớ hắn nhiều đến thế thì cũng chẳng phải là chuyện hiếm gặp.
Thế nhưng giấc mộng hôm nay chân thật đến ngỡ ngàng, ngay cả nhiệt độ của côn ŧᏂịŧ cũng thật đến khó tin nổi...
Dù thế nào cũng không thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một, nhất định phải tận hưởng cho trọn vẹn, lỡ không chừng sau này y vĩnh viễn chẳng thể nào có được giấc mơ chân thật như thế này nữa.
Tân Du mơ màng nhìn vào môi người nọ khép mở cử động, một lúc sau mới lấy lại tinh thần nhận ra là hắn đang hỏi tên húy [1] của mình.
[1] Tên húy là tên cha mẹ đặt cho từ lúc còn nhỏ, ta còn gọi là tên tục. Ngày nay là tên khai sinh, tên thường gọi. (cre: Dòng họ Nguyễn tại An Bài)
"Tân......"
"Tên húy của ngươi!" Côn ŧᏂịŧ hung dữ mài lên khối thịt mềm, trêu chọc đầṳ ѵú dâʍ ɭσạи, chúng nó bị chơi đùa nảy lên loạn xạ, run run rẩy rẩy trông thật đáng thương. Đoạn hắn nghe thấy đối phương khẽ nức nở, khó khăn trả lời "Du...."
Tân Du? Là Tiểu họa tiên nổi danh trong kinh thành kia sao?
Người đang bị hắn tùy tiện thọc ©ôи ŧɧịt̠ chơi vυ', vậy mà lại là Tiểu họa tiên nổi danh nhất kinh thành bấy lâu nay.
Hắn còn chưa kịp suy nghĩ thêm liền nhìn thấy Tiểu họa tiên như tiên giới hạ phàm trong lời đồn kia mở ra cái miệng nhỏ mềm, thè ra đầu lưỡi hồng nộn đong đưa qua lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào ©ôи ŧɧịt̠ hùng dũng của hắn.
Gì mà không nhiễm bụi trần? Người này là đĩ da^ʍ thì có!
Hai mắt Hiển Thịnh đỏ ngầu, hắn thẳng lưng rút côn ŧᏂịŧ đang rỉ nước từ đầṳ ѵú trở về, hung hăng đút thẳng vào khoang miệng nóng hổi khít chặt kia.
Tân Du một chút chống cự đều không có, tay y còn sờ lên hai hòn bi nặng trĩu vân vê, đầu lưỡi rà quét qua lại nơi lỗ tiểu, cánh mũi hít vào thật sâu hưởng thụ mùi vị xạ hương từ côn ŧᏂịŧ mê người, ánh mắt si dại nhìn ©ôи ŧɧịt̠ thô to đang ra vào trong miệng mình. Cả người hóa thành con đĩ da^ʍ loàng chỉ biết nằm dưới háng hầu hạ côn ŧᏂịŧ nam nhân.
Hắn không ngờ tới Tiểu Họa Tiên trong lời của nhóm huynh đệ lại là đĩ da^ʍ thèm ©ôи ŧɧịt̠ nam nhân.
Coi y liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ điệu nghệ chưa kìa, đầu lưỡi chuyển động thoăn thoắt trông da^ʍ dật khôn tả, côn ŧᏂịŧ hì hục ra vào làm khoang miệng người nọ bị cắm đến phồng to, hệt như một cái miệng l*и.
Người này bày ra dáng vẻ da^ʍ loàng cùng cực kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn càng thêm tàn bạo, ©ôи ŧɧịt̠ hắn rõ ràng còn đang cắm trong miệng người nọ, vậy mà ngoài miệng không chút tiếc thương buông lời nhục nhã y:
"Ngươi những lúc hầu hạ côn ŧᏂịŧ nam nhân chính là như thế này sao, da^ʍ tiện liếʍ hôn mυ'ŧ vào là để cho bọn mua tranh ngươi vẽ hả?"
"Ta đúng thật là không nhìn ra được, xém nữa đã bị bề ngoài của ngươi lừa mất!"
Tân Du đang say, nghe không rõ người nọ đang nói gì, thế nhưng côn ŧᏂịŧ ngập tràn mùi hương của người nọ thọc vào càng thêm sâu, rất nhanh đã chạm tới cổ họng y rồi.
Y có chút khó chịu, cố nén cảm giác buồn nôn.
Nhưng đây là dươиɠ ѵậŧ của người ấy, hơn nữa trong giấc mơ hôm nay ngay cả khứu giác và vị giác cũng chân thật không kém, là cơ hội khó có được. Y cố gắng thả lỏng cổ họng hết sức, giúp cho thân ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng tanh nồng càng tiến vào sâu hơn, lưỡi mềm gian nan chuyển động liếʍ qua từng thớ gân xanh nổi lên, môi cùng lưỡi thay phiên nhau tận tình hầu hạ côn ŧᏂịŧ nam nhân.
Nam nhân quả nhiên nhịn không được, đem cự căn nổi đầy gân xanh từng rất một nhét toàn bộ vào sâu trong cổ họng.
Hiển Thịnh hừ lạnh một tiếng, nói:
"Bú ©ôи ŧɧịt̠ giỏi như vậy, quả nhiên là rất quen thuộc! Mất công ta còn định dịu dàng hơn với ngươi một chút."
Kinh nghiệm tình trường của Hiển Thịnh rất ít ỏi, du͙© vọиɠ của người tập võ cũng không quá ác liệt, kỳ thật ngay cả kỹ viện hắn vẫn chưa lần nào ghé qua.
Nhưng kinh nghiệm dù có thiếu thốn đến mấy hắn cũng hiểu rõ miệng mồm của vị này dâʍ đãиɠ tới mức độ nào, cổ họng kia hệt như cái động hạ tiện, dùng để tiếp nhận nhục côn hiếm có khó tìm này.
Hiển Thịnh hoàn toàn mất kiểm soát, đưa đẩy như điên vào sâu trong họng Tân Du.
Lúc đầu y còn chưa thích ứng, nhưng dần dà lại thấy sướиɠ lạ kỳ, hai cái miệng bên dưới thay phiên nhau rỉ nước, ướt luôn cả đám lông l*и chung quanh, nước vẫn đang chảy không dứt, nhất là l*и da^ʍ phía trước sắp nhịn không nổi nữa rồi...
Tân Du cách một lớp nội y dùng tay vuốt ve lên mép l*и non thịt, vải quần áo tuy mềm mịn nhưng vẫn có chút cọ xát, mang đến cho y từng trận kɧoáı ©ảʍ khó cưỡng.
Nam nhân chứng kiến một màn tự sướиɠ da^ʍ tiện của đối phương càng thêm khẳng định sự lành nghề của y, qυყ đầυ trướng căng để lơ lửng trước cái mồm l*и đang há mở, trên thân ©ôи ŧɧịt̠ phủ một tầng dịch nhầy trong suốt, toàn bộ đều là nước bọt của Tiểu Họa Tiên dâʍ đãиɠ.
Hắn liếʍ môi dưới, hai tay hưng phấn dùng sức nhéo lấy hai đầṳ ѵú đã bị hắn liếʍ ướt nhẹp, bị ©ôи ŧɧịt̠ chơi qua, nghe được tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của người nọ, bên dưới lại càng thêm kích động cắm toàn bộ vào bên trong cái miệng da^ʍ loàng của Tân Du, thọc vào rút ra một cách bừa bãi.
Không, đây nào có phải miệng, mà là cái lỗ sinh dục chuyên dụng để mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ nam nhân mới đúng.
Hiển Thịnh nhìn đến Tiểu Họa Tiên bị chính mình làm cho chảy nước dãi đầy cằm nhưng vẫn giữ nguyên vẻ mặt si mê bú ©ôи ŧɧịt̠, cứ như thể đang thưởng thức món ăn yêu thích, rốt cuộc chống cự không được sự da^ʍ loàng này, đầu ©ôи ŧɧịt̠ to béo đang để ở vòm họng, yết hầu như có phản xạ co bóp siết lấy qυყ đầυ khiến hắn sướиɠ không tả nổi, hắn đưa tay sờ lên phần lồi nơi yết hầu bị ©ôи ŧɧịt̠ thọc mà căng phồng, cảm nhận được độ ấm của côn ŧᏂịŧ, hẩy mạnh thắt lưng.
Thời gian quen biết nhau còn chưa đến một canh giờ, thế mà lúc này hắn đã lấp kín cổ họng của Tân Du bằng hạ bộ của mình, miệng thì không ngừng nói lời nhục nhã người nọ, dùng sức thọc ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng y, qυყ đầυ đâm thẳng xuống cuống họng, rồi ở nơi đó bắn ra một đợt tinh đậm đặc.
"Thật là da^ʍ tiện, hàng họ ta lớn thế này mà ngươi cũng có thể nuốt trọn, không biết đã hút qua bao nhiêu ©ôи ŧɧịt̠ khác rồi, cái mồm l*и này chắc cũng ăn qua không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân nhỉ? Ta muốn bắn, toàn bộ nuốt hết vào không cho phép chảy ra!"
Tiểu Họa Tiên nghe xong càng thêm nứиɠ, eo thon ưỡn về phía trước, cả người run rẩy, cái tay đang dọc l*и cũng nhanh hơn nhưng về sau dần vô lực, thành như chỉ đang vuốt ve.
Hiển Thịnh vừa xuất tinh xong thì sung sướиɠ ung dung rút ra ©ôи ŧɧịt̠ đẫm đầy nước bọt của đối phương, ngắm nhìn cảnh tưởng dâʍ ɖu͙© trước mặt.
Nhiêu đó vẫn chưa hết, Hiển Thịnh vẩy thân ©ôи ŧɧịt̠ còn cương cứng, qυყ đầυ còn vương chút dịch trắng lên cánh môi ướŧ áŧ, vậy mà đối phương còn cực kỳ phối hợp chu chu miệng nhỏ, hôn chụt lên lỗ tiểu rồi bắt đầu hút hết phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ sót lại bên trong, khóe mắt vương đầy dục ý.
Ngọn lửa toàn thân bị một màn này mà bốc cháy hừng hực, cơn nóng giận và dục hỏa cùng lúc bùng phát, hắn hung tợn trừng mắt nhìn khuôn mặt thanh tú kia, nhấc lên cự căn mới cương nửa trong tay tát lên gò má non mềm của y. Lực đánh không nặng không nhẹ, nhưng từng cú tát dần để lại một vật đỏ nhợt nhạt trên dung nhan tinh xảo, Hiển Thịnh nhìn mà nứиɠ, hàng họ lại to hơn một vòng.
"Có phải không ít nam nhân bị gương mặt này của ngươi lừa gạt không hả? Hút ©ôи ŧɧịt̠ nam nhân điêu luyện như thế? Kỹ nữ đệ nhất kinh thành sợ là cũng không thể sánh được."
Tuy hắn không biết kỹ nữ đệ nhất kinh thành dâʍ đãиɠ đến mức độ nào, nhưng dù sao đi nữa thì người này tuyệt đối chỉ có hơn chứ không kém.
Tân Du khẽ đưa đầu lưỡi ra thăm dò, hai chân hơi mở rộng, đầu lưỡi dâʍ đãиɠ uốn cong bày ra dáng vẻ thèm thuồng hòng muốn được liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ trước mặt, Hiển Thị híp mắt, kiềm lòng không nổi cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự vỗ đốp đốp lên mặt y, nào ngờ đối phương còn trưng ra vẻ mặt si mê tận lực thè lưỡi dài hơn nữa, Hiển Thịnh đặt côn ŧᏂịŧ sát bên miệng y, chứng kiến Tân Du dùng môi lưỡi nhiệt tình âu yếm thân ©ôи ŧɧịt̠.
Hiển Thịnh một lần nữa bị y liếʍ cương trở lại, cái miệng của người này đúng là bẩm sinh lợi hại, rất biết cách nuốt lấy côn ŧᏂịŧ của nam nhân, không trách y có thể bán được nhiều tranh như vậy, đám huynh đệ của hắn ai ai cũng sở hữu một bức họa của Tân Du.
Hắn đã từng xem qua tranh y vẽ, đúng là rất đẹp, nhưng lại không đủ để hắn động tâm, vẫn cứ thiếu chút gì đó, đẹp thì có đẹp đấy nhưng cảm giác trống trải hư vô.
Người khác chỉ nói chắc sở thích của hắn khác thường, dù sao thì hắn không có hứng thú với tranh của Tiểu Họa Tiên. Bởi lẽ hắn càng thiên về những bức họa chất chứa cảm xúc, dù kỹ thuật có kém chút cũng không thành vấn đề.
Cơn tức giận vô cớ vẫn luôn âm ỉ sục sôi trong lòng, hắn trực tiếp xé xuống phần nội y còn sót lại, ngay khi nhìn đến nửa người dưới của y, hắn chợt khựng lại.
Phía dưới gậy thịt của Tiểu họa tiên không có trứng dái.