Hiển Thịnh tách chân Tân Du sang hai bên, vùi đầu chôn mặt vào cửa l*и hé mở mà nhìn ngắm kỹ càng, như thể không tin được mà còn dùng tay chạm vào môi l*и hồng hào xinh đẹp.
Tức khắc người nọ run run giật nảy, hai chân càng thêm banh rộng.
Lỗ l*и? Tiểu Họa Tiên cư nhiên là người song tính?!
Bảo sao lại da^ʍ đến vậy, ăn ©ôи ŧɧịt̠ nam nhân sành sỏi đến thế.
Xung quanh miệng bướm thưa thớt lông mao, không biết vì sao lại ướt chèm nhẹp, phần thịt non đỏ tươi được nước l*и tẩm bổ óng ánh trông đĩ đượi vô cùng.
Hiển Thịnh nặng nề thở gấp, nhịn không được nữa bèn vươn đầu lưỡi lướt qua mép âʍ ɦộ.
Tiểu Họa Tiên cảm nhận được vật thể mềm ướt chạm l*и thì nức nở ngăn lại, run rẩy cắn lấy đầu ngón tay trong khi cái mông không ngừng xoay lắc, cơn nứиɠ chợt được đẩy lên tới đỉnh điểm.
"Ngươi dùng cái l*и đĩ này để quyến rũ đám nam nhân kia phải không? Bảo sao đĩ thỏa như vậy, ra là đã thành thạo kỹ năng dụ dỗ nam nhân."
Hiển Tinh vừa liếʍ l*и vừa dùng giọng điệu chua lòm chất vấn.
Lỗ l*и cứ chảy nước miết, làm hắn không kiềm được phải cong đầu lưỡi thọc vào bên trong liếʍ láp lấy từng tấc thịt non.
Thật là cái l*и da^ʍ làm người phát cuồng mà.
"Sao l*и của Tiểu Họa Tiên dâʍ đãиɠ lại chặt thế này?" Chẳng lẽ chưa làm nhiều? Hay là lâu rồi chưa làm? Mặc kệ là lí do nào, hắn đều thầm vui sướиɠ trong lòng.
Hiển Thịnh áp cả người lên cơ thể láng mịn của người nọ, ánh mắt nóng bỏng chìn chằm chằm vào khuôn mặt như si như say trước mặt, ra lệnh: "Hôn ta."
Thấy người dưới thân lập tức đặt tay lên vai mình, dò ra đầu lưỡi đưa về phía trước.
Thật sự chưa từng thấy qua ai có thể dâʍ đãиɠ hơn y.
Côи ŧɧịt̠ bự nóng hổi kề sát bên miệng huyệt vẫn còn tứa nước, đầu ©ôи ŧɧịt̠ bắt đầu cọ xát lên xuống môi l*и, cọ đến nỗi hai mép sò giật giật phát run, cái miệng hơi mở ra muốn nếm thử đồ vật, vậy mà cây hàng thèm l*и kia lại trốn tránh, ra điều không muốn cắm vào.
Tân Du bất lực, trong mộng người này chơi xấu cũng không phải lần đầu, mang theo tình ý dạt dào y lè lưỡi liếʍ lên khóe môi người nọ, eo nhỏ uốn éo, đưa đẩy miệng thịt đã tới cực hạn đến sát qυყ đầυ, môi xinh buông lời dâʍ ɖu͙© mà Hiển Thịnh chưa từng nghe qua bao giờ.
"Ưʍ.... muốn được cắm l*и... giống như lúc trước ấy, cắm ©ôи ŧɧịt̠ bự vào bướm da^ʍ của Du Nhi, dùng nhục côn mạnh mẽ thọc loạn trong lỗ thịt Du Nhi có được không?"
Y vừa nói vừa nghiêng người về trước hôn lên cánh môi mỏng của Hiện Thịnh.
Hắn không ngờ một người có ánh mắt nhu tình câu nhân lại thốt ra câu từ da^ʍ tiện tục tĩu đến thế!
Hắn động qua y hồi nào chứ!? Người này đang thân mật với hắn vậy mà lại nhầm hắn thành người khác, điệu bộ liếc mắt đưa tình kia cũng đâu phải làm với hắn, mà là đem hắn trở thành tình lang của y sao?!
Trái tim đau đớn đến không tưởng nổi, cả hô hấp cũng trở nên khó khăn, ngay tại giây phút này hắn chợt nghĩ rằng mình sẽ bị lời nói của người này hành hạ cho đến chết.
Ánh mắt Hiển Thịnh dần lạnh lẽo, tránh đi đôi môi thơm đang đưa tới, hắn đã nếm qua hương vị nơi đó, cư nhiên biết nó ngon miệng đến cỡ nào, nhưng lúc này hắn chẳng còn tâm tình để mà nhấm nháp thưởng thức nữa.
Người này vậy mà lại nhận nhầm hắn với tên khác, phát da^ʍ phát lãng với hắn, cơ khát hút dươиɠ ѵậŧ hắn như thế, lại còn chủ động dâng l*и mài lên qυყ đầυ muốn hắn cắm vào, chỉ là tất cả những việc đó đều không phải đối với hắn.
Ánh mắt dữ tợn nhìn chăm chú vào khuôn mắt tuấn nhã da^ʍ tiện, chẳng chút nào thương tiếc nhắm cự điểu ngay giữa miệng l*и, tàn nhẫn thọc vào!
Vách thịt chặt khít chưa từng tiếp nhận đồ vật của nam nhân, khóe mắt bị ép chảy nước, cơn đau nhức ập tới khiến y kiềm không được la lên thành tiếng. Nhưng hắn lại coi đây là thủ đoạn đùa giỡn nam nhân của người nọ, mặt lạnh tanh cắm dươиɠ ѵậŧ phá tan từng tấc thịt mềm.
Sao đau quá? Không phải là mơ sao?
Lỗ huyệt chưa từng trải đời lại bị một căn dươиɠ ѵậŧ quá khổ như vậy mở hàng khiến y cảm thấy đau đớn khôn cùng, cảm giác như xé toạc muốn rách. Nhưng cây hàng nổi gân dữ tợn kia chẳng màng y có đau hay không, mới vừa đút vào đã mạnh mẽ cắm hơn phân nửa. Dịch nước bất ngờ bị ©ôи ŧɧịt̠ ép phun ra ngoài, dính cả vào lông l*и của y lẫn lông ©ôи ŧɧịt̠ của đối phương.
"Đau quá... Nhẹ chút..." Nhìn đến gậy thịt của Tân Du mềm nhũn, cơ thể đau đến phát run, lòng hắn chợt đau như cắt, nhưng nhớ tới những lời của người này ban nãy, trong mắt như bịt kín một tầng hỏa mù, càng thêm dùng sức banh rộng chân y, ngón tay tách ra mép l*и khép chặt, đút dươиɠ ѵậŧ thật sâu vào trong.
"Cái lỗ này không phải rất thích chứa ©ôи ŧɧịt̠ nam nhân à? Dâʍ đãиɠ thế này mà còn tỏ vẻ kỹ nữ muốn lập đền thờ sao?" Giọng nói trào phúng không chút lưu tình quát thẳng vào nhân nhi đang đau đến phát run, dươиɠ ѵậŧ đã đút vào gần hết bên trong vách thịt nhỏ hẹp.
Không có bất luận sự âu yếm vuốt ve, cũng chẳng có bất luận câu từ yêu thương ấm áp nào.
Tân Du dần nhận ra đây không phải là mơ, tuy rằng hơi hoang đường, nhưng trong mộng người kia sẽ luôn ôm y, sẽ luôn ôn nhu hôn y, chứ không như hiện tại, trừ bỏ giao phối nơi hạ thể mặt khác đều không có.
Nỗi đau đớn này đã làm cho y tỉnh rượu hơn nửa.
"Không... Không muốn... Đau quá... Rút côn ŧᏂịŧ ra đi..."
Hắn nghe xong càng cười lạnh, căn cự vật dính đầy nước da^ʍ càng đâm sâu hơn, chợt cảm giác được đυ.ng phải một tầng mềm mại, khựng lại một chút, hắn ấn lên bụng nhỏ của người nọ, sau đó để qυყ đầυ to béo lập tức cắm vào toàn bộ, trực tiếp đỉnh bụng người ta nhô lên một khối.
Như bị kɧoáı ©ảʍ quỷ dị này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Tân Du thậm chí chưa cần cương mà l*и da^ʍ khi tiếp xúc với qυყ đầυ đã co giật cả lên, từ tận nơi sâu thẳm hộc ra một luồng nước da^ʍ toàn bộ xối lên qυყ đầυ hung tợn kia.
"Đúng là cái l*и đĩ đượi, không chỉ ăn ©ôи ŧɧịt̠ của bất cứ thằng nào mà bị cắm tới tử ©υиɠ cũng sẽ tùy tiện lêи đỉиɦ ngay lập tức."
Tay Hiển Thịnh càng thêm đè mạnh bụng nhỏ, động tác tàn bạo không chút tiếc thương phụt phụt đưa đẩy, trên khuôn mặt tuấn mỹ tất cả đều là khói mù và lửa giận.
Đĩ da^ʍ này đối với ai cũng có thể tùy tiện dạng chân thì ta đây sao phải thương tiếc?!
Tân Du đã tỉnh rượu hơn nửa, nghe thấy chính mình bị mắng dâʍ đãиɠ hạ tiện tất ủy khuất cùng cực. Chính bản thân y cũng không biết vì sao mình lại làm ra chuyện mất mặt như thế này.
Ý thức đến điểm này, vật nhỏ bên dưới lại chậm rãi ngẩng cao đầu, thậm chí cả âm đế cũng nứиɠ giật tưng tưng.
Hiển Thịnh chú ý tới dươиɠ ѵậŧ đang nằm trong lòng bàn tay được hắn tuốt lộng đến chảy nước kia, tuy kích cỡ không nhỏ nhưng tay hắn vẫn có thể dễ dàng cầm nắm xoa nắn. Hắn dùng ngón trỏ và ngón cái của tay trái kẹp lấy hòn le dâʍ đãиɠ kéo mạnh ra ngoài, nháy mắt làm cho hột da^ʍ ở đầu ngón tay có hơi đỏ lên. Bàn tay quanh năm cầm kiếm phủ một tầng chai sạn nhưng ngược lại mang đến cho Tân Du kɧoáı ©ảʍ mê người.
"Á... Âm đế sướиɠ quá... Thịnh Lang xoa em mạnh hơn nữa đi..." Y sướиɠ đến nỗi có chút phân biệt không được lúc này là mơ hay thực.
Hiển Thịnh bị kêu da^ʍ mà nứиɠ, lại còn nghe thấy y gọi mình là Thịnh Lang, tâm tình vui sướиɠ hơn rất nhiều, lực độ thúc đẩy cũng trở nên dịu dàng đôi chút.
Thế nhưng cái người ban nãy còn kêu đau bắt đầu cảm thấy không hài lòng, sau khi trải qua cú dập tàn bạo vừa rồi lại được đối xử dịu dàng thì làm sao có thể thỏa mãn nổi đây? Cái l*и càng thêm ngứa ngáy, cần phải lấy lòng cây thịt bự này mới có thể được nó ȶᏂασ tàn nhẫn, y nâng lên eo, thở dốc hẩy mông về phía trước, đồng thời cạ toàn bộ mép l*и lên thân ©ôи ŧɧịt̠ di chuyển lên xuống, sung sướиɠ mà "ưm" một tiếng, mông thịt va chạm cái bốp vào bắp đùi Hiển Thịnh, cả ©ôи ŧɧịt̠ bự đã bị cái hồ thịt này hút vào mất tiêu.
Hiển Thịnh hưng phấn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, hắn ôm lấy eo Tân Du, nâng nửa người dưới của y lên không trung, hai tay nhéo phần thịt mềm hai bên sườn, sau đó đứng thẳng trên giường, làm cho từ phần bụng trở đi của y hoàn toàn tách rời giường nệm, thế mà Tân Du lại chẳng có chút ý tứ phản kháng, chỉ đỏ mặt mặc cho mình chơi đùa.
Nhục côn thô to đối diện động l*и dâʍ đãиɠ từ từ đút vào, tư thế đứng thẳng thế này làm cho nguyên cây chui tọt vào trong, hai hòn dái phát ra một tiếng "bốp" vỗ lên cánh mông màu mỡ mướt mồ hôi, tức khắc phần thịt múp kia nảy tưng tưng không ngừng.
"Da^ʍ quá, bé đĩ có thấy không, cái l*и này bị ©ôи ŧɧịt̠ bự của ta cᏂị©Ꮒ mở đấy!"
Tư thế này gần như làm toàn bộ dươиɠ ѵậŧ và cửa l*и dính chặt không một kẽ hở, Tân Du sướиɠ cực kỳ, ngón chân trắng ngần cuộn tròn, cơ l*и ra sức thít chặt lấy cự căn giống đực, dươиɠ ѵậŧ hồng xinh cũng theo đó mà co giật, rỉ ra dâʍ ɖị©ɧ.
Y sướиɠ đến độ khóe miệng không ngừng ứa nước bọt, cánh môi hồng nhuận đều phủ một tầng nước lấp lánh. Lần đầu phá trinh gặp ngay con hàng vừa to vừa cứng như thế, lại còn là người chính mình tâm tâm niệm niệm suốt nhiều năm, y làm sao có thể chối từ?
Lúc làʍ t̠ìиɦ miệng Tân Du luôn hành động trước não một bước, y xin đầu hàng chịu thua, chỉ cần là người nọ cᏂị©Ꮒ thì y liền ngăn không được hai mắt trắng dã bắt đầu há miệng kêu da^ʍ, mà càng rên thì càng da^ʍ, cứ liên hồi hết đợt này đến đợt khác, dáng vẻ thanh nhã ôn hòa của ngày thường hoàn toàn bị ©ôи ŧɧịt̠ đυ. bay mất lên chín tầng mây.
"A.... Sướиɠ quá... Thịnh Lang cắm tới chỗ sâu nhất, quá lớn... L*и da^ʍ dều bị căng đầy..."
"Cái lỗ này làm sao hút ©ôи ŧɧịt̠ giỏi như thế? Hút ta sướиɠ muốn chết." Hắn dành lời khen cho lực hút của l*и da^ʍ, động tác đưa đẩy mạnh mẽ như một, mép sò tươi mới nhễu nước bị đυ. sưng đỏ, do tư thế nên vách thịt đều cảm nhận được rõ ràng mỗi lần côn ŧᏂịŧ cắm vào, Tân Du thít mông, cẳng chân hướng trọn về thắt lưng rắn rỏi của người trong lòng, dâʍ đãиɠ đón ý hùa theo từng nhịp ©ôи ŧɧịt̠ bự mạnh mẽ thọc vào rút ra.
"Sướиɠ quá... Thịnh... Thịnh Lang cắm em nữa đi... L*и của Du Nhi là phải bị ©ôи ŧɧịt̠ bự của Thịnh Lang nhồi đầy..." Bàn tay rắn chắc của đối phương vẫn luôn nâng cánh tay y lên, làm y có thể nhìn thấy được nơi giao hợp so với cảnh tưởng trong mơ còn muốn thô to hơn rất nhiều, cũng dữ tợn hơn nữa, có vẻ so với ngày thường còn hơn gấp trăm lần.
Đây là thật ư...?
"Đương nhiên, ngươi da^ʍ thế này liệu trong kinh thành có bao nhiêu người thỏa mãn được hả? Ngay cả cửa tử ©υиɠ cũng mở ra, mê ©ôи ŧɧịt̠ của ta đến vậy à?"
Khói lửa khét mù khi nãy coi như được thổi bớt một chút, nhưng động tác bên dưới vẫn như cũ thô bạo, như thể phải dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự này hung hăng ȶᏂασ thủng tử ©υиɠ của người này.
"A... CᏂị©Ꮒ tới rồi... Lớn quá.... Thật sự quá lớn..." Hạ thể truyền đến kɧoáı ©ảʍ quá mức kịch liệt, Tân Du bị đυ. đến chảy nước dãi, lí trí còn sót lại cũng dần bị ©ôи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ bay mất.
Hiển Thịnh vừa nhìn đến dáng vẻ này của y, trong lòng càng thêm tức giận, gồng người đỡ lấy cánh tay đối phương, hai tay banh cặp chân thon dài ra hết cỡ, để cho nơi giao hợp hoàn toàn bại lộ trước mắt.
Thịt l*и mở rộng, hòn le sũng nước còn đang run rẩy co giật nom thật xinh đẹp.
Qυყ đầυ nhắm ngay tâm cổ tử ©υиɠ, hắn bắt đầu dùng sức đâm đến nơi tận cùng để thỏa mãn khát vọng của nó, lôиɠ ʍυ ướt đẫm dâʍ ɖị©ɧ của đối phương và lông ©ôи ŧɧịt̠ của mình chặt chẽ dán sát, dùng đám lông rậm hoàn toàn lấp đi cảnh đẹp nơi huyệt thịt.
" A a a a a không... tử ©υиɠ... tử ©υиɠ muốn ra.... Phun.... Á không a a ức!" Lần cắm này tàn bạo tới nỗi cả người y đều hẩy về phía trước, ngón chân căng cứng cuộn tròn, đùi non mở rộng hướng tới người trước mặt bày ra tư thế phun nước, Hiển Thịnh không dùng ©ôи ŧɧịt̠ lấp lỗ mà là sau khi cảm nhận được một luồng nước tưới lên qυყ đầυ, hắn nhanh chóng rút cả cây nhục côn một đường từ tử ©υиɠ ra đến cửa l*и trong khi thịt l*и vẫn còn đang co bóp dồn dập.
Từng dòng chất lỏng trong suốt mang theo da^ʍ vị bắn thẳng lên từng thớ gân xanh trên thân ©ôи ŧɧịt̠, lên cả đầu ©ôи ŧɧịt̠ đỏ tím, miệng lỗ tiểu, còn vẩy một chút tới đám lông ©ôи ŧɧịt̠ rậm rạp, khỏi phải tả đợt cao trào này có bao nhiêu dữ dội mãnh liệt, lượng nước nhiều như đi tiểu cứ vậy mà phụt ra liên hồi không điểm dừng.
"Dâʍ đãиɠ hết sức mà, nước l*и văng tung tóe thế này, vậy thì vừa lúc cho hàng họ này của ta cũng có cơ hội hưởng thụ một lần."
Hiển Thịnh đặt lỗ tiểu nhắm ngay cột nước đang phun, híp mắt tận hưởng nước da^ʍ bắn tới xối xả, lỗ tiểu được tưới nước cũng bắt đầu mở rộng, toàn bộ tϊиɧ ŧяùиɠ đều bắn cả lên cửa l*и, nhưng do quá mức sảng khoái, có chút phun tới thân trên của đối phương, thành thử ra cả cơ thể lẫn mép sò đều phủ đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.
Hắn nhìn Tân Du mặt mũi ửng hồng, rêи ɾỉ bắt lấy khăn trải giường, qυყ đầυ phủ đầy chất lỏng hỗn tạp của cả hai một lần nữa mạnh mẽ cắm thẳng tới tử ©υиɠ. Thừa dịp thân ©ôи ŧɧịt̠ còn cương cứng mà đẩy hết toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nơi cửa l*и đút vào miệng tử ©υиɠ ướt mềm kia, đầu ©ôи ŧɧịt̠ tiện đường thoa đều dịch nhầy khắp vách thịt.
Dùng thể dịch nồng đậm mùi giống đực nhất của mình, hung hăng xâm phạm tử ©υиɠ y.
Tiểu Họa Tiên là của hắn!
Hắn như bị suy nghĩ bất chợt này làm cho kinh hãi không thôi, vội vàng buông đối phương ra, rút cả cư căn bấy giờ đã bầy nhầy dâʍ ɖị©ɧ, mi mắt khẽ nhăn, tâm tình phức tạp nhìn Tân Du.
Loại người da^ʍ tiện này sao xứng để hắn rủ lòng thương! Y chỉ là một đĩ da^ʍ đê tiện sẵn sàng dạng chân đối với bất kỳ ai mà thôi!
Hắn tự uống một viên thuốc an thần, tuốt lấy gậy thịt mới vừa giao hợp kịch liệt vài cái, hời hợt đem chăn đắp lên che lấp thân thể phủ kín dấu ngân của người nọ, đầu không ngoảnh lại đi một mạch ra cửa.