Dùng Tiền Của Chồng Bao Dưỡng Tiểu Chó Săn (NP)

Chương 15: Được Trình Ngộ làm phun nước, uống sạch tất cả của cô

Edit: Chiêu

Hồ Thừa không biết sao mình có thể dâʍ đãиɠ đến thế, anh kêu cô ngồi lên miệng, cô cũng chủ động dạng chân, dùng tư thế đứng tấn ngồi lên miệng anh thật.

Trình Ngộ vốn cao ráo, giờ anh ngồi quỳ xuống, ngửa đầu chờ bím nhỏ tới gần, hai cái đùi ngồi trên má anh, bím nhỏ trực tiếp áp sát miệng.

Vừa mới vào tư thế, anh đã lập tức liếʍ láp, chiếc lưỡi linh hoạt phục vụ tận tình, bím nhỏ tách rộng ra, lưỡi của anh trực tiếp len vào, liếʍ mυ'ŧ bên trong cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế, còn mυ'ŧ nó thật mạnh, uống hết nước da^ʍ cô chảy ra.

Hồ Thừa chịu không nổi, không hiểu sao giờ mấy đứa trẻ biết liếʍ như thế, chiếc lưỡi rất tinh ranh, cả hai liếʍ cô đều thoải mái.

Trong lúc khẩu giao, Trình Ngộ còn phát ra âm thanh siêu lớn, dáng vẻ cũng rất gợi cảm, Hồ Thừa sung sướиɠ, đôi chân giang rộng hơn nữa, tay chống lên tường, tư thế như ngồi hẳn lên miệng anh, chỉ cần cúi đầu là thấy anh há miệng, chiếc lưỡi quậy phá bên trong cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác rất mạnh, Hồ Thừa không nhịn được muốn rên lên, nhưng sợ bị phát hiện, nên chỉ phát ra tiếng thở dốc, “Ưm… a… Trình Ngộ… cô bị liếʍ sắp chết rồi… nhanh nhả ra, đừng liếʍ nữa, bị người ta thấy mất, bị thấy mất thôi…”

Trình Ngộ nghe vậy càng nắm chặt mông cô hơn, bú ɭϊếʍ kịch liệt, tuy cô nói đừng, nhưng cơ thể cứ áp bím nhỏ lên miệng anh vô cùng thành thật, đừng chỗ nào, rõ ràng là muốn anh liếʍ nhanh hơn nữa.

Trong cảm giác lâng lâng, Hồ Thừa vẫn ngẩng đầu nhìn lên cầu thang, lo có bạn học đi xuống, đang là giờ nghỉ giải lao, nếu có người đi xuống thì sao bây giờ?

Nếu có người đi xuống, chắc chắn sẽ thấy cô phát da^ʍ để học sinh khẩu giao cho mình ngay chỗ này, cô còn thoải mái đến mức đôi má hây hây đỏ.

Trong tình cảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó, cô không đẩy Trình Ngộ ra được, cộng với yếu tố môi trường bên ngoài, cô dễ dàng lên cao trào khi được Trình Ngộ mυ'ŧ mát âm đế, ngay lập tức, dòng dịch trơn phun ra, tạo thành một cột nước, tưới thẳng vào miệng anh.

Ban đầu anh kinh ngạc trước lượng nước trào ra của cô, sau đó hiểu đây là phun nước, anh há miệng thành cái ly, nuốt tất cả chất lỏng cô chảy ra xuống bụng, cuối cùng còn mυ'ŧ sạch dịch trơn dính lại bím nhỏ như chưa đã thèm.

Sau khi quét khô rồi, anh mới rời khỏi bím nhỏ, ngẩng đầu nhìn cô, cô được anh liếʍ thoải mái muốn chết, gương mặt đỏ ửng vì kí©ɧ ŧìиɧ, hai chân nhũn ra, tưởng chừng sắp ngã xuống nhưng được anh đón lấy, “Cô cẩn thận, nhạy cảm vậy luôn sao? Vừa liếʍ bím mà chân đã nhũn ra rồi, nếu cắm dươиɠ ѵậŧ vào bím nhỏ của cô, chẳng phải sẽ đi không nổi luôn sao?”

Hồ Thừa vừa trải qua cơn cực khoái, giờ nghe thấy anh nói vậy cô mới tỉnh táo lại, tức giận đẩy anh ra, kéo váy xuống đàng hoàng, nghiến răng nghiến lợi nói với anh: “Trình Ngộ! Em có biết em đang làm gì không, cô là cô giáo của em, vừa rồi em…”

Trình Ngộ thấy cô kháng cự, nhớ lại vị ngọt lả lơi đó, anh không nỡ cách xa cô, đưa tay ôm vào lòng, nói: “Cô à, cô bất công quá rồi đấy, em biết cô thích học sinh ngoan, nhưng mà, bím của cô chỉ hầu hạ học sinh ngoan thôi à? Cái loại học hành dốt nát như em không có tư cách được làm cô sao? Vậy vì sao vừa rồi em khẩu giao cho cô, cô động tình chảy nước đầy cả miệng em? Nước vừa da^ʍ vừa ngọt.”