Lục Hòa một tay khẩn trương nắm tay vịn, một tay nắm chặt làn váy che khuất đùi, khó chịu né tránh đám người chen chúc bên cạnh.
Cậu hối hận đánh cuộc.
Ba ngày trước, cậu cược với bạn cùng phòng, ai thua thì mặc đồ nữ lên xe buýt đi một chuyến. Đương nhiên là cậu bất hạnh thua cuộc. Hôm nay dưới bạn cùng phòng giám sát thay đồ nữ lên xe buýt trước trường.
Cuối tuần, người trên xe không ít, cậu chỉ có thể nắm chặt chỗ duy nhất dựa vào bảo đảm mình sẽ không đυ.ng vào người khác.
Đột nhiên một cơ thể nóng bỏng phía sau dán lên, Lục Hòa dùng khuỷu tay chống đẩy ý bảo hắn cách mình xa một chút, ai biết tài xế không phối hợp phanh gấp, cậu trượt tay cả người trực tiếp ngã ra phía sau. Ngực cứng rắn dày rộng lại ấm áp, làm Lục Hòa luôn biết xu hướng giới tính bản thân không khỏi tâm viên ý mã.
Cậu lưu luyến không rời đứng thẳng lại, lỗ tai phấn hồng cúi đầu, thấp giọng nói: “Cảm ơn.”
“Ân?”
Đột nhiên hô hấp nóng rực bên tai, “Ngại quá, tôi không nghe rõ.”
“Tôi… Tôi nói cảm ơn…”
Lục Hòa không tự giác nắm chặt tay lắp bắp lặp lại một lần.
“Em muốn báo đáp tôi thế nào?”
Giọng nam dễ nghe mê hoặc thần trí, cậu cảm thấy hai chân nhũn ra, giây tiếp theo sắp ngã vào ôm ấp phía sau.
“Tôi tôi tôi…” Cậu ấp úng nửa ngày, không biết trả lời thế nào.
“Không bằng như vậy?”
Nam nhân vừa dứt lời liền ngậm lấy vành tai cậu đùa bỡn, qua lại liếʍ cắn, đầu lưỡi bắt chước động tác giao hợp ra vào ốc tai.
Vành tai cậu vốn mẫn cảm, dưới nam nhân cố tình kɧıêυ ҡɧí©ɧ thân mình mềm nhũn ngã vào ngực hắn.
“Nhào vào trong ngực nhanh như vậy?”
Hai tay nam nhân vòng lấy vòng eo mảnh khảnh, buông tha lỗ tai bị hắn chơi hồng nhuận, hạ thân ám chỉ đỉnh đỉnh kẽ mông cậu bị váy bao vây.
“Tôi…… Không…… Không thể……”
Lục Hòa dựa vào lòng đối phương, thần sắc mê mang, nỗ lực muốn đứng lên nhưng hai chân nhũn ra càng thêm tới gần ngực người nọ nóng bỏng, phủ nhận không có sức thuyết phục cực kỳ giống dục cự còn nghênh.
Nam nhân quả nhiên không nghe cậu cự tuyệt, tay hắn thông qua vạt áo chui vào trước ngực cậu cách nội y xoa bóρ ѵú mềm mại, một tay khác chui vào váy cách tất chân và qυầи ɭóŧ màu đen tìm kiếm về phía trước.
Khi sờ đến côn ŧᏂịŧ cậu hắn sửng sốt, sau đó sờ qυầи ɭóŧ dưới côn ŧᏂịŧ đã ướŧ áŧ, sờ đến khe thịt hắn cười khẽ ra tiếng.
“Nhặt được bảo a.”
Lục Hòa bị hắn sờ đến nơi cơ thể khác thường trong lòng thẹn lại nhẹ nhàng thở ra. Thẹn vì bị người xa lạ phát hiện bí mật, nghĩ đến nam nhân bình thường hẳn là không có hứng thú nên cậu yên lặng thở phào, ai ngờ nam nhân sờ đến nơi đó động tác thế nhưng càng thêm kịch liệt.
“Tiểu tao hóa, ướt nhanh như vậy?”
Đối phương cách tất chân qua lại vuốt ve khe thịt, không bao lâu cảm giác được dâʍ ɖị©ɧ chảy ra qυầи ɭóŧ dính đầu ngón tay hắn.
“Không…… Không cần…… Có người……”
Mắt Lục Hoà đã nổi lên một tầng hơi nước, cậu luôn cảm thấy tầm mắt quái dị của người bên cạnh càng thêm sợ hãi kẹp chặt hai chân muốn ngăn cản hắn.
“Không được kẹp!”
Người nọ hung ác cảnh cáo, “Lại kẹp kéo váy cưng xuống cho mọi người xem thân thể cưng quái dị.”
Lục Hòa sợ tới mức vội vàng thả lỏng bắp đùi, mặc kệ nam nhân muốn làm gì thì làm.
Bên tai cậu là tiếng hắn càng thêm thô nặng hô hấp, cậu bị đối phương thở ra hơi thở nóng rực kí©ɧ ŧɧí©ɧ quay đầu. Ai ngờ hắn rút ra tay dưới làn váy ép cậu đối diện cửa sổ xe buýt, làm Lục Hòa nhìn thẳng cửa sổ chiếu rọi bản thân đầy mặt dục cầu bất mãn. Sau đó hắn nắm tay cậu đặt lên vật cứng sưng to của mình lạnh giọng phân phó:
“Sờ!”
Sau đó lần nữa sờ tiểu huyệt ướŧ áŧ, hắn bất mãn tất chân nên xé rách đẩy ra vải mỏng, không còn cách trở sờ lên nơi đã sớm ướt đẫm.
“Ngô……”
Mật huyệt chưa bao giờ bị đến thăm đột nhiên bị bàn tay thô ráp bao trùm. Lục Hòa mẫn cảm thở nhẹ, tiểu huyệt trào ra dâʍ ɖị©ɧ.
Cậu một bên vặn vẹo mông, một bên thuận theo xoa ấn đồ vật thô tráng trong tay, cách quần mơ hồ có thể cảm nhận được nó nhảy lên.
Cậu khó nhịn nuốt nuốt nước miếng, có chút khát vọng thứ này cắm vào, nước chảy càng nhiều.
“Nước thật nhiều.”
Nam nhân đã sớm cởi nội y chơi đầṳ ѵú tiểu xảo, không bao lâu nhũ viên cứng như hòn đá nhỏ.
Khi hắn đùa bỡn nhũ thịt, đầu ngón tay thon dài thử thăm dò huyệt khẩu, lôi ra sợi chỉ bạc. Nam nhân thấy Lục Hòa không có khó chịu ngược lại khó nhịn cau mày, miệng ậm ừ nhắc mãi cái gì, lúc này hắn mới yên tâm cắm vào một ngón tay.
Tiểu huyệt ướt lại chặt, hắn sảng khoái hít hà một hơi, vô pháp tưởng tượng lát nữa mình cắm vào sẽ sung sướиɠ thế nào. Hắn từng chút tìm kiếm, đến màng thịt mới ngừng thâm nhập, vừa lòng kiểm tra, khai thác.
“Nhiều nước như vậy thế nhưng là non.” (= xử nữ)
Nam nhân kinh ngạc nói bên tai trực tiếp làm cậu hồng từ tai đến gương mặt, vô cùng mê người, dẫn tới đối phương cầm lòng không đậu mổ một ngụm, sau đó cảm thấy mỹ mãn:
“Lát nữa thúc thúc làm tiểu tao hóa sung sướиɠ.”
Xe bus đến trạm, tài xế phanh gấp, Lục Hòa theo quán tính nhào về phía trước, may mắn nam nhân ôm cậu bằng không sợ là trực tiếp đập vào cửa kính. Bởi vì vọt tới trước, tiểu huyệt không tự giác kẹp chặt, vừa mới khai thác tốt có thể chứa hai ngón tay nhất thời lại khôi phục chặt chẽ.
“Tiểu yêu tinh, đừng kẹp.” Đối phương dùng giọng khàn khàn cảnh cáo.
Lục Hòa bị hắn ôm trong ngực, hoàn mỹ che khuất tầm mắt người xuống xe.
Hắn ôm eo cưỡng bách cậu cùng hắn ngồi xuống góc trống trải cố định cậu trên đùi. Ngón tay lần nữa cắm vào huyệt qua lại đùa bỡn, dù có người nhìn về phía hai người cũng chỉ nghĩ đôi tình nhân thân mật.
Hàng ghế chỉ có vài người hoặc ngủ gà ngủ gật hoặc cúi đầu chơi di động, không ai chú ý tới một góc này.
Nam nhân quét mắt một cái, xác định trong xe không ai chú ý mới xoay mặt cậu lại. Lục Hòa quay người lại liền đối diện gương mặt anh tuấn phóng đại lập tức đỏ mặt gục đầu xuống, không dám nhìn thẳng ánh mắt hắn cực nóng, trong lòng khó hiểu vì sao người soái như vậy phải làm chuyện này trên giao thông công cộng.
“Xem ra tiểu tao hóa rất vừa lòng với diện mạo của anh?”
Nam nhân nâng mặt cậu lên đối diện mình, nhìn né tránh cùng cầu xin trong mắt cậu, hắn hôn xuống cặp môi đỏ đã thèm thật lâu.
Người nọ dùng sức mυ'ŧ vào càn quét khoang miệng cậu, hận không thể liếʍ láp mỗi một tấc. Lục Hòa bị kịch liệt hôn môi hôn làm đại não trống rỗng, nước bọt không kịp nuốt dọc theo khóe miệng hai người nhỏ giọt lên áo sơ mi trắng.
Lúc này, nam nhân đã phóng xuất cự thú để ở huyệt khẩu ướŧ áŧ mà Lục Hòa không hề phát hiện.
Hắn dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu vẻ mặt trầm mê, hung hăng bắt nhũ thịt mềm mại đồng thời hạ thân không lưu tình cắm vào, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đâm thủng tầng lá mỏng.
Lục Hòa bị bất ngờ cắm vào đau đến sắc mặt tái nhợt, tiếng kinh hô bị hắn hôn môi nuốt vào bụng. Cậu gắt gao bắt lấy áo sơmi người nọ chà đạp.
“Tiểu tao hóa thật chặt.”
Nam nhân thấy cậu không hề đau đớn, lúc này mới chậm rãi buông ra đôi môi bị hôn sưng đỏ bắt đầu đỉnh lộng.
Lục Hòa bị đỉnh phập phồng, cả người dựa vào ngực hắn cắn, thuận tiện lấp kín mình rêи ɾỉ sợ bị người khác nhìn ra hai người bọn họ đang làm gì.
Chỉ chốc lát sau, nước bọt cậu dính ướt phần áo trước ngực người nọ. Hắn cảm nhận được thấm ướt cùng cậu càng ngày càng vô lực gặm cắn khẽ cười một tiếng, trả thù hung hăng đâm tiểu huyệt. Lục Hòa bị đỉnh cả người giống như lên trời thiếu chút nữa không nhịn xuống được ngâm kêu.
“Tiểu huyệt hút thật chặt.”
Hắn thọc vào rút ra không tận hứng chỉ có thể hạ lưu nói bên tai trêu đùa cậu.
“Tiểu huyệt thật nhiều nước, quần anh đều bị ướt.”
“Tiểu huyệt thật ấm áp.”
…
Từng câu nói phóng đãng vang lên, Lục Hòa hổ thẹn nhắm mắt lại, càng thêm dùng sức nắm chặt áo sơmi hắn. Cuối cùng không thể nhịn được nữa mở hai mắt sương mù mênh mông định mở miệng ngăn cản nhưng xe buýt lắc lư trực tiếp làm đại điểu cắmvafi chỗ sâu, cậu cao trào phun dâʍ ɖị©ɧ.
“A!”
Cậu chưa kịp kinh hô đã cắn môi nuốt trở về, nhìn ra ngoài cửa sổ quả nhiên tới vùng ngoại ô đang khai phá. Con đường này đang xây dựng, mặt đường cao thấp không đồng đều, hiển nhiên rất xóc nảy.
Lục Hòa vì xe buýt lắc mà bị bắt chủ động nuốt vào thịt căn xâm phạm mình. Nhục cụ đi vào một lần sâu hơn một lần, chỉ nhịn xuống rêи ɾỉ đã hao hết ý chí cậu, nơi nào còn nhớ muốn nói với hắn cái gì.
Đối phương vừa lòng thiếu niên bị ép chủ động, hôn dừng ở gáy cậu bị tóc dài che. Lục Hòa bị một đường điên đảo liên tục cao trào, gần như ngất trên người hắn, hoa huyệt theo cao trào càng thêm chặt chẽ.
Nam nhân thấy càng ngày cậu càng không áp chế được rên rĩ hấp dẫn trên xe không ít ánh mắt tò mò, trực tiếp lấp kín môi cậu làm bộ như người yêu. Tay ôm eo cậu, thúc thật mạnh lên, lưng ghế phía trước che nửa người dưới hai người tương liên.
Chờ xe buýt chạy trên đường bằng phẳng, đối phương chọc mở cung khẩu hung hăng bắn vào. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lục Hòa tỉnh táo lại, trừng lớn hai mắt thừa nhận sóng dịch trắng đặc sệt.
“Vật nhỏ, em tên gì?”
Nam nhân thân mật mổ cổ cậu mυ'ŧ ra dấu hôn, lại dùng tóc cậu dài che dấu hôn. Hai tay hắn đỡ eo cậu, cự vật lấp huyệt khẩu.
“Lục…… Lục Hòa……”
Có lẽ là kɧoáı ©ảʍ cao trào làm Lục Hòa chưa khôi phục tinh thần, cậu theo bản năng trả lời vấn đề hắn nói.
“Lục Hòa? Tên hay.”
Nam nhân khẽ cười một tiếng, “Bất quá, bảo bối nhớ kỹ, tên anh là Tiêu Hữu, là nam nhân đầu tiên của bảo bối, cũng là cuối cùng.”
“Anh nói người cuối cùng thì phải là cuối cùng sao?” Cậu bất mãn phản bác.
“Bảo bối, em tao như vậy, ngoài anh còn ai có thể thỏa mãn em? Ân?”
Hắn nói, ám chỉ đỉnh đỉnh dươиɠ ѵậŧ nửa cứng còn ở huyệt.
Lục Hòa đỏ mặt không biết phản bác thế nào, chỉ ngoan ngoãn bị Tiêu Hữu ôm trong ngực, hưởng thụ ánh nắng chiếu vào xe.
Qua mười phút, lúc này Tiêu Hữu mới rút ra gậy thịt, cậu cảm giác được đυ.c dịch tràn ra, theo bản năng kẹp chặt huyệt khẩu ngăn cản chúng nó chảy ra. Đối phương kéo cà vạt trên áo sơmi xoa thành một đoàn nhét vào tiểu huyệt ngăn cản bài xuất.
Sau đó thay Lục Hòa mặc tốt qυầи ɭóŧ, nội y, cởi xuống tất chân trên đùi sớm bị hai người giao hoan thành hỗn loạn nhét vào túi áo. Cuối cùng hắn đặt cậu vào vị trí bên cạnh, đương nhiên, trong khi đó không nhịn xuống nổi mà động tay động chân, hung hăng nhéo mông thịt đầy đặn một phen, hôn một cái trên má hồng nhuận.
Lục Hòa vô lực đẩy đẩy hắn, trong lòng thầm hạ quyết tâm, lần sau lại chơi nhân vật sắm vai với người nọ thì cậu là cẩu!
Tiêu Hữu không biết ý nghĩ trong lòng cậu, ôm Lục Hòa dư vị vui sướиɠ vừa rồi nhập vai.
Hết