Hỏng! Nhất thời quên mất Kỷ Hành có thể biết đâu là lời nói dối!
Phong Thả Ngâm thân thể cứng đờ, thập phần thức thời nhận sai,
“Ta sai rồi, ta không phải cố ý lừa gạt ngươi.”
【 Không phải cố ý đó chính là cố ý! 】
Hệ thống nhanh chống bắn ra cái cửa sổ, Kỷ Hành thấy người trước mặt này bị hắn đâm thủng lời nói dối, trên mặt huyết sắc dần rút đi, trở nên suy yếu tái nhợt mà mở miệng hỏi:
“Ngươi bị thương rất nặng, tại sao còn cứng đầu chống đỡ?”
Bị Kỷ Hành nhìn thấu, Phong Thả Ngâm liền không miễn cưỡng chính mình, y hơi nghiêng cơ thể, dựa vào trên bàn:
“Yến chưởng môn mặc dù tu vi là dùng tà thuật cưỡng ép lên, đến cùng vẫn là hơn ta hai bậc, muốn thắng dễ dàng là điều không thể. Ta không phải là muốn làm ra dáng vẻ hoàn hảo không chút tổn hại, mà là làm cho lão thấy lão không làm gì được ta, ta e sợ nếu làm ra vẻ mặt mệt mỏi, lão sẽ đem hết toàn lực mà cùng kéo theo ta chết cùng. Một cái tu sĩ Kim đan đỉnh phong liều mạng bổ một cái, ở đây không có người có thể ngăn cản được.”
“Ta có thể ngăn cản.” (anh cân hết ai dám đυ.ng vợ anh =))))
Nghe vậy, Phong Thả Ngâm kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Hành, đối phương vẫn là khuôn mặt như cũ, một bộ lãnh đạm vạn sự không hề để trong lòng, môi hơi tái nhợt câu lên nở nụ cười:
“Ngươi còn chưa kết đan, làm sao ngăn cản? Vẫn là nói, rốt cục không nghĩ tiếp tục ngụy trang?”
Đêm đó tại Kiếm tông, Phong Thả Ngâm nghe qua những câu kia của Dạ Liên Quang, Kỷ Hành liền biết Phong Thả Ngâm có hoài nghi thân phận của hắn, bất quá Kỷ Hành biết phương hướng hoài nghi của y là sai rồi, chỉ cần không bại lộ thân phận người máy, vô luận nhân loại này xem hắn là Thần khí hay là linh khí đều không ảnh hưởng đến hắn hoàn thành nhiệm vụ. Kỷ Hành lắc đầu, lại không hề trả lời vấn đề của Phong Thả Ngâm, tiếp tục hỏi:
“Còn gì nữa không?”
Phong Thả Ngâm sững sờ,
“Còn có cái gì?”
Kỷ Hành nói:
“Ngươi lý do không đầy đủ, vừa bắt đầu kiên cường chống đỡ là bởi vì lo lắng Yến chưởng môn phản công, như vậy sau khi Yến chưởng môn tự sát thì sao?”
Phong Thả Ngâm nghe Kỷ Hành truy hỏi, ánh mắt hơi rủ xuống, tui gấm treo bên hông của y hơi hạ xuống, giây lát sau nở nụ cười trêu tức, y ngước mắt hình Kỷ Hành cười nói
“Ngươi thật sự muốn biết?”
Kỷ Hành nhìn nụ cười của nhân loại, không biết làm sao mà lắc đầu, kỳ quái, hắn không nên có loại hành vi như là lùi lại ý chí này, không chờ hắn làm rõ có phải là… hay không chính hệ thống của mình lại xuất hiện vấn đề. Phong Thả Ngâm nói ngay.
“Bởi vì ngươi a! Thật vất vả mới thắng được cái Tu sĩ Kim đan hơn bậc, tốt xầu gì cũng phải cho ngươi thấy tư thế oan hình tiêu sái của ta khi tru diệt Tà tu, nếu đánh xong mà té từ trên trời xuống, vậy không dễ nhìn cho lắm.”
Thanh âm y nhẹ nhàng, tròng mắt tựa như hai thanh ôn tuyền, bên trong có tình ý chảy xuôi, nhưng đáng tiếc y biết rõ ở trong lòng cái người ngồi đối diện y hồ đồ không biết. Kỷ Hành căn bản không có cách nào phân rõ cảm xúc nhân loại, hắn xét tùy việc mà nói:
“Thực lực của lão mạnh hơn ngươi, ngươi có thể thắng lão đã thập phần không dễ, coi như từ trên trời rơi xuống hoặc là thoát lực té xỉu, cũng không mất mặt.”
Phong Thả Ngâm kéo khóe miệng nở nụ cười, không biết là người này không hiểu phong tình, công khai ám chỉ nghe không hiểu, chỉ là muốn đem một câu khen người đến tận trời cao, bất cứ lúc nào cũng không hề nghĩ nhiều thêm. Lần này Phong Thả Ngâm bị thương nặng, Kỷ Hành dùng hai mắt hơi quét qua liền nhìn ra. Thấy y còn không mau đi chữa thương, vẫn kiên cường chống đỡ ngồi chỗ đó, hơi nghi hoặc một chút hỏi:
“Ngươi làm sao còn không đi chữa thương.”
Phong Thả Ngâm hữu tâm đùa hắn, liền vi vi túc lông mày nói:
“Kỷ Hành, ta bị thương quá nặng, nhúc nhích ngũ tạng lục phủ liền vô cùng đau đớn.”
Y thực sự nói thật, cùng Yến chưởng môn một trận chiến, trên người chịu rất nhiều nội thương, lúc trước bất quá chỉ là kiên cường chống đỡ. Vốn tưởng rằng Kỷ Hành nghe sẽ dìu y đến tháp đệm nghỉ ngơi, không ngờ Kỷ Hành trực tiếp đi tới bế y lên. (thấy chưa a Hành được cái miệng thì lươn lẹo chứ hành động thiết thực lắm)
“Này!”
Đột nhiên không kịp chuẩn bị bị ôm ngang Phong Thả Ngâm kinh hãi, chờ y phục hồi tinh thần lại, Kỷ Hành cũng đã đem y tới tháp đệm.
“Kỷ Hành, ngươi…”
Phong Thả Ngâm muốn nói lại thôi, chỉ vì Kỷ Hành sắc mặt như thường, một bộ dáng là chuyện dương nhiên, làm cho lời nói kế y đều không tiện nói ra. Kỷ Hành ngồi bên người Phong Thả Ngâm, nói với y:
“Cởϊ qυầи áo đi!”
Phong Thả Ngâm liền cả kinh, không dám tin lập lại một lần:
“Cởϊ qυầи áo?”
Kỷ Hành gật đầu, thấy Phong Thả Ngâm sững sờ sững sờ không nhúc nhích, nhớ tới y nhúc nhích sẽ đau vết thương, nhân tiện nói:
“Hay là ta tới giúp ngươi cởi đi!”
Thấy Phong Thả Ngâm không có phản đối, Kỷ Hành nhìn lướt qua kết cấu y phục của y, hai ba lần liền đem đồ trên người Phong Thả Ngâm cởi sạch sành sanh. Thân thể thanh niên trơn bóng như ngọc, cơ trên người một phần cường tráng, lại không quá gầy, cân xứng căng mịn, vừa đủ.
Kỷ Hành đem thân thể phổ biến ở thời đại tinh tế cùng với thân thể này so sánh một chút, phát hiện quả nhiên là thân thể tu luyện tương đối có lợi. Chỉ là nhìn lướt qua, hắn liền không lưu ý nữa, đem tay phải để lên hậu tâm Phong Thả Ngâm, truyền linh lực từ tay hắn rót vào trên người đối phương, mô phỏng theo thời điểm tu sĩ vận lực chữa thương mà vận hành, điều trị thương thế cho Phong Thả Ngâm.
Trang phục đệ tử Kiếm tông trên người Phong Thả Ngâm kỳ thực là có các trận pháp đạo pháp hoa văn, chính là một kiện pháp khí phòng ngự, tuy rằng phía trên tần phòng hộ này trong đánh với Yến chưởng môn bị tổn hại không ít, nhưng vẫn còn giữ lại được một chút, cách một bộ quần áo là một kiện pháp khí có thể ngộ nhận thành công kích, rất là phiền phức. Cho nên Kỷ Hành mới nói Phong Thả Ngâm cởϊ qυầи áo. Cũng may Phong Thả Ngâm là nam nhân, nếu là cái nữ nhân vậy liền không thể thực hiện được.
Cảm thụ được nhiệt độ truyền từ sau lưng, Phong Thả Ngâm thầm nghĩ quả là thế, tâm thần căng thẳng thư giãn xuống. Nếu như Kỷ Hành không phải chữa thương cho y, mà là có một chút ý nghĩ kỳ quái gì đó, y thực hoài nghi người này không phải là Kỷ Hành, mà là một người khác giả trang.
Lần này chữa thương tốn mất một ngày một đêm, cũng may hiện giờ cơ thể Kỷ Hành năng lượng sung túc, còn có thể bất cứ lúc nào cũng có thể bổ sung, không cần giống như lúc trước thắc lưng buộc bụng.
Làm cho y hắn nghi hoặc chính là, lần này tiếp xúc đủ thân mật, nhưng mà Phong Thả Ngâm cũng không có bao nhiêu cảm xúc kịch liệt, bệnh độc cũng không có động tĩnh xuất hiện.
Vân thuyền ở trên trời bay nữa tháng, cuối cùng cũng coi như đến được nội cảnh Dẫn Linh tiên tông. Chính là năm năm một lần Tiên môn thi đấu sẽ được tổ chức, vô số các đệ tử của các môn phái khác sẽ hội tụ ở cảnh nội Linh tông, thời điểm Vân thuyền Kiếm tông đi vào trong sơn mạch của Linh tông, liền gặp không ít Vân thuyền của các môn phái khác, chỉ là không môn phái nào cũng có tài lực như Kiếm tông.
Bùi Tùng tay cầm bánh lái di chuyển vào cửa lớn Linh tông, chỉ thấy có không ít Vân thuyền nhỏ hơn so với bọn họ thức thời mà tránh ra, nhường cho bọn họ một chỗ rộng dừng lại. An dưỡng nửa tháng, thương thế Phong Thả Ngâm đã hoàn toàn hồi phục cùng Kỷ Hành sóng vai đứng ở trên boong thuyền , phía sau là một đám đệ tử Kiếm tông. Đúng ở mũi thuyền nhìn thấy Linh tông xa xa tráng lệ nguy nga đấy mắt Phong Thả Ngâm chợt lóe một tia tàn khốc.
“Nguyên lai đây chính làtiên tông đệ nhất Tu chân giới Dẫn Linh tiên tông? Thoạt nhìn cũng chỉ như vậy thôi, đại môn cũng không khí thế bằng Kiếm tông chúng ta.”
Bùi Vũ Y thò đầu ra nhìn, rất nhanh liền không còn hứng thú, tuy rằng nàng thường được phụ thân mang theo đến các đại môn phái chơi, nhưng Linh tông quá xa nên cũng là lần đầu tới. Bùi Tùng đang đứng ở bánh lái, quay đầu lại nói:
“Phong chủ, hiện tại liền dừng thuyền tại đây không?”
Phong Thả Ngâm đang muốn gật đầu, dư quang tại khóe mắt lại quét đến một ngọn núi ở Linh tông bỗng nhiên hội tụ một đoàn mây đen. Y nghiêng đầu tỉ mỉ nhìn, mới phát hiện trong mây đen lấp lóe điện quang, uy thế khϊếp người, cách xa như vậy y vẫn có thể cảm giác được uy áp đến tu sĩ Kim đan một trận hồi hộp, tu vi người độ kiếp này tuyệt đối từ Nguyên anh kỳ trở lên.
Mấu chốt chính là trong Linh tông là ai đang độ kiếp?
Đoàn vân kiếp xa xa làm cho mọi người đều nghĩ thầm trong lòng, những năm nay thân phận của Linh tông là đệ nhất tiên môn Tu chân giới, đã có bao nhiêu càn rỡ, tư thế kia như hận không thể trực tiếp công khai là hoàng đế tại Tu chân giới, lại muốn xuất hiện thêm một cái tu sĩ Nguyên Anh, chẳng phải càng muốn tăng cao? Thạch Sùng Chí nhìn đoàn vân kiếp khổng lồ kia có chút lo lắng nói:
“Chưởng môn cùng Bùi Ngọc Đại sư huynh đã đến Linh tông sớm hơn một bước, cũng không biết bây giờ bên trong Linh tông là quang cảnh gì, phong chủ, chúng ta đi vào trước hay vẫn ở chỗ này chờ cho tu sĩ bên trong độ kiếp xong?”
Phong Thả Ngâm nói:
“Cứ chờ một chút.”
Dứt lời, ylấy ra phù truyền tin, liên lạc với Nguyên Bình đã được y phái đến phụ cận Linh tông tra xét.
“Nguyên Bình, ngươi có biết hiện tại người đang độ kiếp bên trong Linh tông là ai?”
Âm thanh Nguyên Bình có chút trầm trọng truyền ra từ trong phù,
“Phong sư huynh, nghe nói… Là Chưởng môn đời trước của Linh tông, Độ Ách lão tổ.”
Là lão!Trong lòng Phong Thả Ngâm chìm xuống, Độ Ách lão tổ tại thời điểm truyền lại cho Chưởng môn đương nhiệm tiếp theo của Linh tông đã là tu vi Nguyên anh đỉnh phong, hiện tại lại muốn độ kiếp, chẳng phải là muốn lên Hóa thần?
Sau một khắc, cỗ linh cảm không lành trong lòng đã ứng nghiệm. Thạch Sùng Chí chỉ vào đoàn vân kiếp phía xa xa nói:
“Là cửu cửu thiên kiếp!”
Bằng thị lực của tu sĩ Trúc cơ đỉnh phong, có thể dễ dàng nhìn thấy đoàn vân kiếp xa xa kia bên trong hiện lên lôi đình dày đặc màu vàng sậm, mà trong điển tịch Tu chân giới có ghi chép lại, tu sĩ Kim đan độ kiếp là có bảy đạo lôi kiếp, lôi đình màu tím có thêm bạch quang, Nguyên anh độ kiếp có tám đạo lôi kiếp, màu sắc là màu tím mang thêm màu đỏ, mà loại lôi đình màu sắc vàng đậm này, chính là tu sĩ sắp lên Hóa thần độ qua cữu cữu thiên kiếp!
Bùi Thanh thất thanh nói:
“Chuyện này… Lão tổ Linh tông Độ Ách muốn thăng lên hóa thần?”
“Đây chẳng phải là… Muốn đem Kiếm tông chúng ta vững vàng mà đè ở dưới?”
Bùi Vũ Y kêu lên. Phong Thả Ngâm gật đầu, trong lòng như có tảng đá nhấn chìm, ngột ngạt nặng nề đến phẫn nộ.
Toàn bộ Tu chân giới vạn năm trước cũng chỉ có hai cái tu sĩ độ kiếp, tu sĩ sau Hóa thần cũng lác đác không có mấy, mãi đến tận thế hệ này, nhìn toàn bộ Tu chân giới, tu sĩ tối cường đứng đầu Tứ đại Tiên môn cũng chỉ là Nguyên anh kỳ, Linh tông làm chuyện tận ác, sao lại có số phận tốt như vậy, chẳng những người xuất hiện tầng tầng lớp lớp, bây giờ còn xuất hiện thêm một cái đại năng Hóa thần có thể đạp hết thảy Tiên môn các dưới lòng bàn chân!
Lẽ nào y liền mãi mãi cũng không báo được thù sao? Không cam lòng a! Thực sự không cam lòng!
Chính lúc mắt y lửa giận khó lui, trong lòng tràn đầy hậm hực, một cánh tay bên cạnh duỗi ra, cầm thật chặt y. Phong Thả Ngâm ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy Kỷ Hành nắm tay y, bình tĩnh nhìn y. Ánh lửa trong mắt y như lửa gặp mưa, chậm rãi từ từ sau liền bị dập tắt….