Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 313: Huyết mạch dung gia

Chương 313: Huyết mạch Dung gia

Người nữ tử trông như tiên tử này từng câu từng chữ đều biểu thị sự khinh miệt đối với Xích Kiêu, khiến cho Tử Hoàng nghe thấy rất sảng khoái, người nữ nhân này nhất định có thù với Xích Kiêu!

Thực lực của mỗi một người đến đây đều cao thâm khó lường, có lẽ có được sự giúp đỡ của họ, bọn họ có thể thoát khỏi một kiếp.

Dưới sự cao ngạo của đối phương Xích Kiêu vẫn rất bình tĩnh, Dung Hiểu nói: "Nhi tử ngươi, Dung Uyên rốt cuộc đang ở đâu? Người này chỉ là một tên giả mạo mà thôi, dịch dung thuật như vậy sao có thể qua được mắt ta."

Dung Hiểu cao ngạo cực kỳ!

Tử Hoàng ngẩn ra rồi, người này.. là giả? Chẳng trách Xích Kiêu không chút do dự hạ lệnh tiến công, vậy Dung Uyên thực sự đang ở đâu?

Bị người ta lật tẩy rồi, thế thân cũng không tiếp tục diễn nữa.

Hắn mở mắt ra, thủ đoạn sắc bén gϊếŧ về phía Tử Hoàng.

Tử Hoàng bị dọa sợ hết hồn, "Đáng chết, ngươi lại dám đánh lén Bổn Hoàng!"

"Xích Liên Thương, hộ giá! Còn không mau xuất hiện hộ giá." Tử Hoàng lớn tiếng hét.

Lúc này Xích Liên Thương cũng không thể không xuất thủ rồi, ông ta biết thực lực đám người đột nhiên xuất hiện này rất mạnh, ông có thể lựa chọn hợp tác với họ, như vậy thì Sở Cửu Ca và người của Hội đấu giá Cửu Thiên cũng không thể làm gì ông ta!

"Rầm!" Xích Liên Thương một chưởng liền đem tên thế thân đánh bay ra ngoài, bảo trụ được cái mạng nhỏ của Tử Hoàng.

Xích Liên Thương nói với những người đó: "Tại hạ Xích Liên gia tộc Xích Liên Thương của Bát đại thánh tộc, không biết mấy vị đại nhân đây là?"

Dung Hiểu lạnh giọng nói: "Thì ra là người của Xích Liên gia tộc, ta là người của Dung gia."

"Thì ra đều là người của Bát đại thánh tộc, ha ha ha vậy thì là người một nhà rồi, mong Dung tiểu thư trợ ta một tay. Thực lực Xích Linh Quốc vốn dĩ rất yếu, nếu như không có Hội đấu giá Cửu Thiên giúp đỡ, căn bản không thể giành thắng lợi trong trận đại chiến thất quốc này được! Hội đấu giá Cửu Thiên có mối liên quan mật thiết với Bất tử cửu tộc, chúng ta thân là đồng bào Bát đại thánh tộc, nhất định không được để cho âm mưu của chúng đạt thành." Xích Liên Thương muốn kích cho người của Bát đại thánh tộc đối phó Xích Linh Quốc.

Mỗi một người trong chúng thực lực đều phi phàm, đều là tuyệt đỉnh cao thủ, đối diện với cao thủ như vậy thì cho dù Xích Linh Quốc có ưu thế về số lượng, cũng sẽ thảm bại mà thôi.

Xích Liên Thương cũng nhìn ra Xích Kiêu đã đắc tội với người Dung gia này, châm ngòi thổi gió, chúng nhất định sẽ giúp diệt đi đại quân Xích Linh Quốc.

Thế nhưng Dung Hiểu đối với phân tranh thất quốc này một chút cũng không hứng thú.

Lần này chúng đến Vô tận đại lục, chủ yếu có hai mục đích, thứ nhất chính là tìm kiếm hộp bất tử, thứ hai chính là tìm thấy Dung Uyên.

Dung Hiểu cảm thấy gia hỏa này ồn ào quá thể, lạnh giọng nói: "Ngươi câm miệng cho ta!"

Dung Hiểu lạnh giọng nói: "Dung Uyên đang ở đâu? Lập tức nói cho ta, nếu không ngươi với người bên cạnh ngươi, ta không ngại toàn bộ gϊếŧ hết."

Toàn thân Dung Hiểu bộc phát ra hàn khí, chân mày Xích Kiêu khẽ nhướng, những người này rốt cuộc có lai lịch gì?

Nhị Lượng nói: "Thật kiêu ngạo! Thật cho rằng chúng tôi dễ đối phó sao?"

Nhị Lượng muốn liều mạng với chúng, nhưng lại bị Sở Cửu Ca và Nhất Nặc cản lại.

Nhất Nặc nói: "Lần này không như lần trước, rất rõ ràng chúng đã dưỡng thương lành hẳn mới đến, bây giờ chúng ta không phải là đối thủ của chúng!"

"Ta ở đây!" Dưới uy áp của những người Bát đại thánh tộc, một nam tử mặc trường bào bạc trắng đi ra, sắc mặt của hắn trắng đến không có chút huyết sắc.

Dung Hiểu nhìn thấy người này, khẽ ngẩn ra, tuy rằng gương mặt người này với thế thân trước đó y như đúc, nhưng lại khiến cho cô cảm thấy vô cùng chấn kinh.

Diện mạo của hắn quá xuất chúng rồi, trông giống như một vị thần.

Đôi mắt như tử thủy tinh đó đẹp cực, giống như trân bảo.

Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, nói: "Dung yêu nghiệt, chàng sao đến rồi?"

Dung Uyên đi đến bên cạnh Sở Cửu Ca, mở miệng nói: "Có người muốn gặp ta, vậy thì đến thôi!"

Dung Hiểu lúc này không hề hay biết, tên Dung Vương mà cô muốn gặp, chính là Quỷ Vương Ưu Minh Điện trước đó làm chúng bị trọng thương.

Xích Liên Thương nói: "Dung Uyên này giảo hoạt quá, vậy mà lại để một tên thế thân ở lại Tử Linh Quốc lừa người, mà bản thân hắn lại ở trong quân đội Xích Linh Quốc! Đại nhân, một kẻ yếu như vậy, căn bản không cần ngươi động thủ, lão phu lại giúp ngươi thu thập hắn là được."

"Chát!" Dung Hiểu trực tiếp giáng một bạt tai qua Xích Liên Thương.

"Hắn cũng là người ngươi có thể gϊếŧ sao? Một tên không là gì của gia tộc Xích Liên! Hắn họ Dung!" Dung Hiểu lạnh liệt nói.

Cả người Xích Liên Thương đơ ra, có nhầm lẫn hay không! Họ Dung.. Dung, không phải là điều mà ông nghĩ đến chứ!

"Để ta xem xem, ngươi có phải là người của Dung gia hay không." Dung Hiểu lạnh giọng nói.

Cô lấy ra một miếng ngọc bội, một giọt máu nhỏ lên miếng ngọc bội đó, miếng ngọc bội đó liền xoay tròn trong không trung, xông về phía Dung Uyên.

"Rắc!" Ngay khi miếng ngọc bội đó muốn tiếp cận người Dung Uyên, liền trực tiếp bị Xích Kiêu một kiếm đánh vỡ.

Dung Hiểu giận nói: "Xích Kiêu, ngươi muốn chết! Vậy mà dám phá hoại đồ của Dung gia ta."

Dung Uyên chặn trước mặt Xích Kiêu, lạnh nhạt nhìn về phía Dung Hiểu nói: "Đây là phụ thân của Dung Uyên ta, mong ngươi khách khí chút."

Thân thể Dung Uyên trông quá yếu đi, Dung Hiểu không dám bộc phát ra uy áp quá lớn, sợ tạo thành gánh nặng cho thân thể hắn.

Cô nói: "Ngươi thật sự là người của Dung gia, ta có việc muốn tìm ngươi bàn bạc."

Dung Hiểu cảm thấy không nhẫn nại, nhưng nhìn thấy gương mặt vừa đẹp vừa yếu đuối đó, nghĩ đến thân phận của hắn, Dung Hiểu liền có được chút nhẫn nại.

Cô nói: "Nếu đã thế, ta giúp ngươi giải quyết vậy! Nhưng mà ta là giúp ngươi, không phải là giúp Xích Kiêu! Dù sao Xích Kiêu cho dù trở thành thất quốc chi vương, cũng không thể thay đổi việc xuất thân bần tiện của hắn!"

Tử Hoàng thực sự bị dọa cho ngốc lăng ra rồi, ông nói: "Đại nhân.. đại nhân.."

Ông vốn cho rằng chúng là kẻ địch của Xích Kiêu, đáng lẽ là đồng minh của ông mới phải, thế nhưng Dung Vương Dung uyên của Xích Linh Quốc hai ba lời đã khiến cho chúng ra tay đối phó ông.

"Đây.."

"Đại nhân, tha mạng!"

"Ngươi cầu xin sai người rồi! Nếu như Dung Uyên đồng ý tha cho ngươi, ta sẽ tha cho ngươi, nếu không!"

Dung Hiểu hạ lệnh: "Đem những người chống đối của hoàng cung này, toàn bộ đều dọn dẹp sạch sẽ! Ta không muốn lãng phí thời gian."

"Vâng! Tiểu thư!"

Nhưng cao thủ bên người Dung Hiểu, đột nhiên hành động rồi, chớp mắt tất cả phòng ngự của hoàng cung Tử Linh Quốc toàn bộ biến mất hết rồi, đây là còn chưa đến phiên đại quân Xích Linh Quốc động thủ đó!

"Rầm rầm rầm!" Còn về Tử Hoàng và Xích Liên Thương, bị Dung Hiểu đá từ trên tường thành xuống.

"Uỳnh!" Đại môn bốn phía của hoàng cung bị mở ra, giờ đây Xích Kiêu muốn tiến vào hoàng cung Tử Linh Quốc, chiếm lấy Tử Linh Quốc, hiển nhiên là rất dễ dàng.

Hoàng cung Tử Linh Quốc cứ thế công phá rồi, họ còn chưa động thủ gì mà, tất cả những điều này đều khiến cho người khác khó mà tin được.

Tất cả quá thuận lợi, nhưng mà Xích Kiêu lại không thể nào vui nổi, ông đã đoán được thân phận của những người này.

Bọn chúng đến tìm Uyên nhi, rốt cuộc có mục đích gì?

Dung Hiểu đáp xuống đất, nhìn về phía Dung Uyên nói: "Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng rồi chứ!"